Mọi nguời giúp mình với : viết đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật chị dâu qua đoạn trích tức nước vỡ

L

lisel

Bài làm
Chị Dậu phải dứt tình “bán con gái đầu lòng cùng đàn chó” để nộp sưu cho chồng, nào ngờ chị còn phải đóng thêm một suất sưu của chú Hợi- em chồng đã chết từ năm ngoái. Anh Dậu vẫn bị trói, đánh cho chết đi sống lại nhiều lần và bọn chúng đem trả cho chị Dậu trong tình cảnh “thập tử nhất sinh”. Sáng hôm sau, vừa tỉnh lại một lát. Run rẩy vừa kề bát cháo đến miệng thì bọn cai lệ, người nhà lý trưởng hùng hổ xông vào định trói anh Dậu giải ra đình. anh hốt hoảng “lăn đùng ra không nói được câu gì”.
Trong những lần chống trả lại thế lực đen tối của xã hội, đây là lần chống trả quyết liệt nhất. Một mình chị đánh trả lại cả một bọn “đầu trâu mặt ngựa”, “tay thước, tay đao”. Sức mạnh của lòng căm thù, tình yêu thương chồng tha thiết đã tiếp thêm nghị lực cho chị để chị chiến thắng kẻ thù áp bức chị.
Hình ảnh chị Dậu trong đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” trong tiểu thuyết Tắt đèn đã làm sáng tỏ điều đó. Phải thấy rõ rằng chị Dậu là một phụ nữ rất yêu thương chồng. Trong hoàn cảnh chồng bị đau ốm, vừa tỉnh lại đã bị cai lệ và người nhà lý trưởng đến bắt, tình thế hiểm nguy, tính mạng chồng bị đe doạ chị đã hết lời van xin “hai ông làm phúc nói với ông lý cho cháu khất”. Chị tự kiềm chế, nín chịu, dằn lòng xuống để cầu khẩn thiết tha: “Xin ông dừng lại, cháu van ông, ông tha cho, ...” nhưng bọn chúng không chút động lòng, một mực không buông tha, chạy sầm sập đến trói anh Dậu.
Tức quá, không thể chịu được nữa, chị Dậu liều mạng cự lại: “chồng tôi đau ốm không được phép hành hạ”. Tình thế ấy buộc người đàn bà quê mùa, hiền lành như chị Dậu phải hành động để bào vệ tính mạng chồng, bảo vệ cuộc sống của chính mình và các con. Chị dùng lí lẽ đanh thép để cự lại, cách xưng hô đã thay đổi, tỏ thái độ ngang hàng, kiên quyết sau khi đã chịu đựng, nhẫn nhục đến cùng. Bị dồn vào thế chân tường, không còn con đường nào khác, chị phải đánh trả lại bọn chúng - cai lệ và người nhà lí trưởng.
Cái tát giáng vào mặt chị như lửa đổ thêm dầu, làm bừng lên ngọn lửa căn hờn, chị nghiến hai hàm răng: “ Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!”. Chị vụt đứng lên trong tư thế của kẻ đầy tự tin, chị “túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa... “ làm hco hắn ngã chỏng quèo trên mặt đất. Khi người nhà lí trưởng bước đến giơ gậy chực đánh, nhanh như cắt, chị Dậu nắm lấy gậy hắn, chỉ hai bàn tay không, người đàn bà con mọn ấy đứng thẳng dậy tuyên chiến với kẻ thù. Một trận đấu không cân sức nhưng chị đã chiến thắng bằng chính sức mạnh của tình yêu và lòng căn thù “chị túm lấy tóc, lẳng một cái làm cho nó ngã nhào ra thềm”
Hành động của chị Dậu tuy bột phát nhưng nó phản ánh một quy luật của cuộc sống “Tức nước vỡ bờ - có áp bức, có đấu tranh”. Chị Dậu vốn là người đàn bà nhu mì, hiền lành, chưa hề gây gổ để làm mất lòng ai nhưng với kẻ thù chị đã tỏ ra quyết liệt: “Thà ngồi tù chứ để cho chúng làm tình làm tội mãi, tôi không chịu được”.
Trong tình cảnh bị áp bức quá sức chịu đựng, chị đã đứng dậy chống lại thế lực thống trị, áp bức tàn bạo, giành lại quyền sống. Cho dù sự phản kháng ấy hoàn toàn là sự đấu tranh tự phát, chưa giải quyết được tận cùng những mâu thuẩn đối kháng để rồi cuối cùng chị Dậu vẫn phải “chạy ra ngoài trời, trời tối như mực, như cái tiền đồ của chị Dậu” (Đoạn cuối tác phẩm).
Đoạn trích này miêu tả lại cảnh chị Dậu đánh lại tên cai lệ và người nhà lí trưởng, dám chống lại kẻ ác vẫn khiến cho người đọc hả hê.
Có thể nói, Ngô Tất Tố qua cách miêu tả thái độ phản kháng quyết liệt của nhân vật chị Dậu, nhà văn đã khẳng định sức mạnh phản kháng của người nông dân bị áp bức là tất yếu. Từ đó góp phần thổi bùng lên ngọn lủa đấu tranh cách mạng của người nông dân ta chống lại kẻ thù xâm lược và tay sai phong kiến sau này nhất là tư khi có Đảng lãnh đạo mà trong “Tắt đèn” chưa có ánh sáng của Đảng rọi chiếu.
Ngô Tất Tố chưa miêu tả những người đã giác ngộ mà chỉ mới miêu tả quá trình phát triển từ chỗ bị áp bức đến chỗ hành động tự phát nhưng ông đã hé mở cho thấy được tính quy luật trong sự phát triển của hiện thực xã hội Việt Nam.


Chú ý Đoạn văn cơ mà
 
P

phamngochieu7a

“Tức nước vỡ bờ”-câu tục ngữ đã nêu lên quy luật của thiên nhiên, song nó cũng mang một ý nghĩa xã hội vô cùng sâu sắc. Và câu tục ngữ đó cũng chính là tiêu đề của chương XVIII, trích trong tiểu thuyết Tắt đèn của ngô Tất Tố. Đoạn trích đã để lại trong lòng em một niềm cảm thông sâu sắc cho hoàn cảnh của chị Dậu.
Đoạn trích trên giúp người đọc thấy rõ rằng, chi Dậu là một người rất mực yêu thương chồng. Dù anh dậu đang trong tình trạng “thập tử nhất sinh”, trông như “một cái xác chết”, tuy vậy, chị Dậu vẫn còn đủ tỉnh táo để chắm sóc chồng. đúng lúc anh Dậu “vừa kề bát cháo vào đến miệng” thì bọn quan lại và người nhà Lý trưởng “sầm sập tiến vào”. Tình thế khó khăn khiến anh Dậu “lăn đùng ra đó, không nói đc câu gì”. Chị Dâu cố xin chúng cho khất tiến sưu. Tuy đã ra sức để van xin, giải thích bằng lí lẽ nhưng bọn cai lệ vẫn không buông tha. Chúng “bịch vào ngực chị mấy bịch” và cái tát của chúng như thêm dầu vào lửa, làm bùng cháy ngọn lửa căm giận trong lòng chị dậu. Chị đã dám đứng thẳng, nghiến hai hàm răng, ngăn cản và thách thức kẻ thù: “Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem”. Rồi hàng loạt động từ có sức gợi hình mạnh được tác giả sử dụng hàng loạt: dúi, giằng co, xô đây, vật,……..
Vậy là “nước” đã nổi sóng. Chị Dậu, người đàn bà lực điền, tiềm tàng, mạnh mẽ đã vùng lên đấu tranh một cách táo tợn, trong chốc lát, chị đã quật ngã tên cai lệ và người nhà lý trưởng. Trong đoạn trích, tác giả như nhập hồn cùng nhân vật đề đồng tình, đồng cảm, vừa tả, vừa kể, vừa ca ngợi, khích lệ. Khi sự tức giận lên đến đỉnh điểm, chị dậu đã thay đổi hoàn toàn: từ cách gọi ông xưng cháu_chấp nhận mình là một người dưới hàng, chị đã đi ra khỏi giới hạn của một người nông dân, xưng bà-mày. Rõ ràng, cách xưng hô này cho thấy chị là một kẻ bề trên chứ không phải là một người nông dân thấp cổ bé họng. Cuối đoạn trích, mặc cho chồng can ngăn, chị Dậu vẫn khảng khái: “Thà ngồi tù. Để chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được”. Đó không phải chỉ là tiếng nói của một con người, mà là tiếng nói, bản lĩnh của vạn triệu con người bị áp bức. Và đó cũng chính là chân lý muôn thuở trong cuộc sống.
Các biện pháp nghệ thuật miêu tả, tự sự, biểu cảm, tương phản và đặc biệt là miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế được kết hợp hài hòa, đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” đã khắc họa hình ảnh chị Dậu là nhân vật điển hình trong hoàn cảnh điển hình, rất mực chung thủy, yêu thương chồng con. Một chị chàng con mọn có sức phản kháng tiềm tàng, mãnh liệt. Và chị là điểm sáng của người phụ nữ nông dân Việt nam trong xã hội phong kiến bất công thời bấy giờ, tuy đói nghèo nhưng vẫn giàu tình thương, tiềm ẩn chí căm thù, bất khuất và sức mạnh để chống lại cường quyền áp bức. Ngày nay, xã hội đang trong thời kì phát triển (!?), chỉcòn số ít phụ nữ phải sống trong nghèo khó. Song tấm gương của chị dậu vẫn luôn xứng đáng để mọi người noi theo.
Sưu tầm


Bài yêu cầu viết đoạn văn nhé
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom