Mỗi ngày một bài thơ hay - Tuổi học trò

U

uocmovahoaibao

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Bài thơ về Đôi Dép


Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ!

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẽ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em vì bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời im lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia...
(st)


Nỗi nhớ mùa đông


-----Thùy Dương-----



Ta nhớ mùa đông, ta nhớ anh

Ta nhớ ta của những ngày yêu cũ,
Nhớ vầng trăng rơi, nhớ dòng sông bão lũ,
Nhớ bản tình ca chưa kịp viết thành lời.

Ta nhớ mùa đông, nhớ đám mây côi,

Nhớ cơn mưa qua phố chiều ẩm ướt,
Nhớ mái nhà thờ nghiêng nghiêng đổ nát,
Nhớ tình anh – men rượu đắng đốt môi.

Nỗi nhớ mùa đông, tháng Hai ơi !

Có chi ùa về giữa tim đâu thổn thức,
Ta đã tưởng ra đi là quên hết,
Mà vết thương sao vẫn chẳng thể lành???

Chạm vô tình vào ký ức xa anh,

Mới hiểu buồn ta như rượu ủ,
Ta say vùi một đời không tỉnh nữa,
Ta nhớ mùa đông, ta nhớ anh.

Bài thơ tặng chiếc lá


Em không biết phải bấu víu vào đâu

Và không biết phải gửi thương yêu của mình cho ai nữa
Dũng cảm một lần em gõ cửa
Sao cánh cửa lòng anh chẳng mở cho em?

Em quay lưng với đôi mắt ướt mềm

Nhưng khô ngay bởi vì em kiêu hãnh
Sống với đời bằng khuôn mặt lạnh
Sống với đời bằng cảm giác héo khô.

Bây giờ đối với anh em cũng chẳng chờ

Chỉ cảm thấy lòng mình bức bối
Đi trên đường có lúc nào bước vội
Anh nhớ tới một người đang lặng lẽ lang thang.

Có bao giờ anh cảm thấy hoang mang

Cái mà người ta gọi là hạnh phúc
Em không biết nhưng một lần em đã khóc
Chỉ duy nhất một lần em đã khóc vì anh.

Bởi bầu trời xanh đến là xanh

Bởi những điều em không hiểu nổi
Tim ta ơi sao tự mình lừa dối
Lừa dối mình và lừa dối cả anh?

Ta có lỗi gì không hả chiếc lá xanh?

Có lỗi gì khi trót gửi tặng trời những vần thơ đầy nắng
Chỉ muốn lá gom những tia nắng vàng để khi trời lạnh
Lá trải những nắng vàng sưởi ấm lòng ta


(Sưu tầm)
 
U

uocmovahoaibao

Xao Xuyến

Lòng trong trắng như mùi thơm sách vở
Chưa một lần vướng bận những sầu đau
Chỉ bâng khuâng khi mùa hạ qua mau
Và sung sướng ngày khai trường chợt đến
Tuổi học trò biết bao là kỉ niệm
 
Top Bottom