Mai thi rồi,s.o.s!giúp mình môn văn gấp

H

happy_1809

bạn chưa thi văn à, mình thi từ 2 tuần trước lận. Đề trường mình nè, bạn tham khảo nhé!
1. (1,5) Viết thuộc lòng bài Cảnh khuya. Trình bày nội dung tư tưởng tình cảm được thể hiện
2. (1,5) Cảm hứng của tác giả trong bài thơ Tiếng gà trưa được khơi gợi từ sự việc gì? Mạch cảm xúc trong bài thơ diễn biến như thế nào?
3. (1,0) Từ trái nghĩa là gì? Tìm từ trái nghĩa trong đoạn thơ sau:
"Thiếu tất cả ta rất giàu dũng khí
Sống chẳng cúi đầu, chết vẫn ung dung
Giặc muốn ta nô lệ, ta lại hóa anh hùng
Sức nhân nghĩa mạnh hơn cường bạo."
4. (1,0) Chỉ ra và phân tích tác dụng của phép điệp ngữ trong đoạn thơ sau:
"Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu Tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà cụa tác
Ổ trứng hồng tuổi thơ."
5. (5,0) Tập làm văn: Cảm nghĩ về thấy giáo hoặc cô giáo, những ng` lái đò đưa thế hệ trẻ cập bến tương lai.
Bạn cố gắng nhé! Chúc bạn thi tốt nghen....;););)
 
M

max002

Cám ơn bạn về cái đề,nhưng mính sẽ cố,nhưng mình đang bí văn,cho dù biết đề nhưng ko biết làm,các bạn post lên nhé
 
H

happy_1809

Mình nghĩ bạn nên biểu cảm bằng chính cảm xúc thật của mình ấy. Mình cũng chẳng biết làm văn biểu cảm hay đâu mà vì mình diễn đạt văn bằng chính cảm xúc thật của mình nên bài trở nên hay hơn và được điểm cao. Bạn thử xem....
Biểu cảm về mẹ thì bạn có thể miêu tả 1 vài nét tiêu biểu, đẹp ở mẹ mà bạn yêu quý.
Vd: - Bàn tay
- Mái tóc
- Kỉ niệm giữa mẹ và bạn mà bạn yêu quý nhất
- Tình cảm của bạn dành cho mẹ và ngược lại...
 
K

konasu_naruto

bài văn về cây tre
Cây tre đã đi vào văn hoá VN như một hình ảnh bình dị mà đầy sức ống, dẻo dai chống chịu thiên tai, gió bão và giặc ngoại xâm. Thế nhưng những năm gần đây, có một thực tế đáng buồn là loại cây đa dạng, thiết thực trong mọi mặt đời sống này đã bị coi nhẹ, bị chặt phá, bị thoái hoá... bởi nhiều nguyên nhân khác nhau.

Có mặt ở nhiều nước Châu á như ấn Độ, Trung Quốc, Nhật Bản, Triều Tiên, Philippines, Indonesia từ xa xưa, cây tre cũng gắn bó với người nông dân VN từ nghìn năm rồi. Hình ảnh làng quê VN từ xưa gắn liền với luỹ tre làng - những bụi tre gai ken dày chắn gió bão thiên tai và che chắn cho mỗi làng Việt trước trộm đạo, giặc cướp và kẻ xâm lược - nhân tai. Không thể kể hết tính đắc dụng của tre đối với người nông dân VN: làm nhà cửa (vì kèo, lanh tô, phên liếp, vách tường...), làm vô số vật dụng: cái cần câu, cái vó cất tôm cất tép, cái đó, bè mảng, cái cầu ao và cả những cái cầu bắc qua những con mương, con kênh nhỏ. Tre từng được sử dụng phổ biến để làm đồ gia dụng: bàn ghế, giường chõng, các loại vật dụng sinh hoạt từ cái đòn gánh và đôi quang (thứ vật liệu đa dụng để gánh mọi thứ ra đồng và gánh lúa từ đồng về nhà, chưa kể còn được dùng như một thứ “tủ lạnh” thông thoáng để bảo quản thức ăn và chống chó, mèo, chuột hữu hiệu) đến cái khung cửi, cái xa quay sợi, cái rổ, cái rá, cái dần, cái sàng gạo, cái rế đựng nồi, cái gáo múc nước, cái bừa, cái cào, cái ách khoác lên cổ con trâu cày đến con dao cật nứa cắt rốn lúc chào đời, cái quạt nan, đôi đũa, cái tăm... nhiều thứ vật dụng làm bằng tre còn được dùng đến ngày nay. Đấy là còn chưa nói tới các loại vật dụng của nhà nông, cũng như nhiều loại vũ khí thời xưa của cha ông ta đều có phần cán, phần tay cầm làm bằng một loại cây nào đó thuộc họ tre. Cây gậy tầm vông thời đánh Pháp xâm lược là một chứng tích đã đi vào lịch sử. Cây nêu dựng lên trước cửa nhà vào dịp năm mới thời xưa để trừ ma quỷ, cái ống đựng bút và quản bút lông của các nhà nho mà những năm gần đây về nơi thôn dã ta còn thấy, đến những cánh diều mà hôm nay con trẻ còn chơi... tất cả đều làm từ tre. Vật dụng ngày càng có vẻ thuận tiện hơn, có vẻ đẹp đẽ hơn đã đẩy chúng ta xa rời thứ cây nhiều lợi ích như thế. Thậm chí có một thời ấu trĩ, người ta đã chặt đi những bụi tre gai quanh làng với lý do là chúng làm đất bạc màu. Những rặng tre rợp bóng ở đường làng, nghiêng xuống nơi bờ ao không còn mấy nữa. Nhiều người quên mất rằng bao đời tổ tiên người Việt khai phá đồng bằng Bắc Bộ được như ngày hôm nay là do đắp đê chống lụt, trị thuỷ. Những triền đê được giữ vững trước nước lụt, bão tố, ngoài phần công sức của người Việt xưa bao đời bồi đắp, thì còn có phần công sức của những bụi tre có tác dụng giữ đất, chống xói lở. Nhưng xem ra chỉ có ở VN là cây tre và các loại tre vẫn bị bỏ quên. Hiện nay, khoảng hơn 1.000 loài thuộc họ tre đã được trồng ở nhiều nơi trên thế giới, nhất là ở các nơi có khí hậu nhiệt đới và cận nhiệt đới. Các nước phát triển ngày càng coi trọng cây tre và ưa thích các loại sản phẩm chế biến từ tre. ở các nước Đông á, nơi được coi là quê hương của cây tre, đang có xu hướng quay trở lại sử dụng loại vật liệu có nhiều đặc tính quý báu này trong mọi mặt của đời sống. Một ngành công nghiệp chế biến các sản phẩm từ tre đã ra đời và đang phát triển mạnh ở một số nước Châu Á.

Đi đầu trong những nước này là Trung Quốc. Tre và các loại cây thuộc họ tre phát triển chủ yếu ở các tỉnh phía Nam Trung Quốc, những năm gần đây xuất khẩu hơn nửa triệu mét vuông mỗi năm. VN, đất nước mà cây tre, cây trúc mọc từ ngàn đời, những năm gần đây cũng tiêu thụ không ít chiếu trúc, chiếu tre nhập từ Trung Quốc, và xu hướng này vẫn đang tiếp diễn!!! Mỗi hécta trồng tre chất lượng cao đem lại thu nhập 15.000 USD mỗi năm cho người nông dân Trung Quốc. Các tác phẩm mỹ thuật tinh xảo được dệt thủ công từ sợi tre (được chẻ nhỏ và chế biến bằng công nghệ hiện đại) xuất sang thị trường Singapore gần đây thật đáng chú ý. Trái với quan niệm trước đây là cây tre làm đất bạc màu, kết quả nghiên cứu do Viện Nghiên cứu và phát triển sinh thái (trụ sở ở Lugana, Philippines) cho thấy cây tre đã cải tạo thành công ở những vùng đất bị tro núi lửa Pinatubô huỷ hoại. Cây tre có sức sống tuyệt vời ở cả những vùng đất bạc màu, cằn cỗi hay đất bị ô nhiễm. Viên nghiên cứu này cũng khẳng định bộ rễ của cây tre có tác dụng ổn định nhất, chống xói mòn đất, chống xói lở bờ sông, tre mọc ken dày có thể làm giảm cường độ của gió, giảm sự tàn phá của những cơn bão và gió lốc. Người Nhật đã từng trồng thí nghiệm tre trên một vùng đất ở gần Hiroshima -thành phố bị tàn phá bởi bom nguyên tử năm 1945. Cây tre đã đâm chồi trên đất nhiễm phóng xạ ở đây sau khi được trồng vài tháng! Một phương pháp sử dụng chất bảo quản có nguồn gốc thiên nhiên mới cũng được các nhà khoa học Nhật phát minh gần đây, khi mà trong quá trình nghiên cứu xử lý tre dùng làm đồ nội thất và làm thùng chứa, họ vô tình phát hiện một chất có khả năng chống ôxy hoá mạnh có trong vỏ cây tre. Nếu như cây cà kheo bằng tre được người dân miền biển VN sử dụng từ
 
K

konasu_naruto

biểu cảm về bố
Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.
Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.
Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay: Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình.
Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai.
Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.
Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.
Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?
Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.
Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.
Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng…
Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.
Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi.
Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật.
Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.
Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, *****, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa.
Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.
Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi. Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỷ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình.
 
K

konasu_naruto

biểu cảm về mẹ
Cháu chiến đấu hôm nay
Vì long yêu tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi cũng vì bà
Vì tiếng gà cục tác
ổ trứng hông tuổi thơ
Đó là đối với nhà thơ xuân quỳnh, còn đối với tôi, trên mặt trận học tập này tôi vẫn đang cố gắng, cố gắng thật nhiều để ko phụ công dạy dỗ của cô thầy, ông bà , bè bạn…..và nhất là vơí mẹ- người luôn quan tâm chiều chuộng tôi-người mà tôi vô vàn yêu quý, kính trọng.
Bên góc học tập cạnh cửa sổ, dàn mướp ngoài vười đã trổ hoa vàng rực rỡ. chị gió thoảng đưa, những cánh hoc rung rinh như đón chào, đó là cậy mướp mà chính tay mẹ đã trồng ngày trước. Nó bỗng gợi cho tôi nhớ tới hình ảnh của mẹ mình-một hình ảnh với nét giản dị và đẹp đẽ nhất trong tôi, với dáng người hơi đậm, đôi môi thô kệch và làn da đã đen xạm đi vì nắng gió. Thật vậy, mẹ tôi ko được xinh đẹp, trẻ trung như bao người, mà là 1 người nông dân xấu xí, quê mùa nhưng thật thà, chấc phác, là 1 người phụ nữ luôn tần tảo 1 nắng 2 sương vì gia đình…ánh mắt mẹ long lanh dịu dàng khó tả. Có những lúc, ánh mắt mẹ xịu lại, buồn bã hoà chung cùng hang lệ nóng hổi chảy trên má tôi. Cũng có khi, ánh mắt ấy bỗng tươi lên, loé sang – ánh sang của niềm tin, của hi vọng mà mẹ trao tặng cho tôi. Để rồi mỗi lần nhìn lên mái tóc người mà con tim tôi lại nhói đau vì những sợi bạc vất vả kia, vì tôi đã nhiều lần để cho mẹ buồn…Tôi yêu mẹ bởi lẽ gì? phải chăng là vì cái hình ảnh ấy của mẹ trong trái tim non nớt của tôi?
Đối với những người xung quanh, mẹ rất cởi mở và thân thiên. Bởi vì đối với mẹ, ai cũng đều là người thân của mình. Đặc biệt, mẹ luôn là người hoà giải các mối mâu thuẫn trong gia đình. Còn riêng tôi thì mẹ rất quan tâm. Trời nắng, mẹ cười bảo tôi đội mũ. Hôm mưa, mj mặc áo mưa giúp tôi. Khi lạnh, mẹ ôn tồn bảo tôi mặc áo rét. Tôi luôn được chìm đắm trong sụ ân cần và tình thương của mẹ. Phải chăng, tôi yêu mẹ vì lẽ đó?
Tôi nhớ…có lần, tôi lén lút trốn mẹ đi chơi, mãi tỗi mới rón rén về nhà. Lúc ấy, vì quá xấu hổ, tôi ko còn đủ can đảm để gặp mẹ nữa, chỉ dám, đứng nép sau khung cửa sổ để nhìn người. Tôi thấy, thấy ánh mắt mẹ nhìn vào ko gian vô tận, thấy mái tóc mẹ xoã xuống 1 cách buồn thui, ủ rũ, thấy những giọt nước mắt nóng hổi chảy trên gò má người. ôi! Mẹ đã khóc? Chưa bào giờ tôi thấy mẹ khóc và buồn đến thế! Một diều gì đó khiến tôi vô cùng hối hận, vô cùng xót xa. Nghĩ lại những lần trước, ko giống lần này, mẹ lại đánh tôi rất đau. Dù vậy, tôi biết mẹ đánh tôi nhưng long mẹ còn đau hơn cả mông tôi bị đánh. Thà rằng, mẹ đánh tôi còn hơn là mẹ làm như vậy! Tôi từ từ xoay quả đấm, chạy ù vào, ôm chầm lấy mẹ: “ mẹ!!!!!!!!!!” Tôi nắm chặt bàn tay mẹ nghẹn ngào xin lỗi, mẹ mỉm cười gượng giụ…Phải chăng, tôi yêu mẹ bởi những kỉ niệm sâu đậm ấy.
Mãi đến bây giờ, tôi mới biế mình yêu mẹ bỡi lẽ gì . tôi yêu mẹ là vì tất cả, tất cả những gì mẹ trao tặng cho tôi , la vì tình mẫu tử sâu nặng mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm mẹ có biết không?

trích của smack_hn
 
K

konasu_naruto

bài văn về bạn

Cuộc sống sẽ rất buồn tẻ và cô đơn nếu như chúng ta ko có những người thân ở bên cạnh. Với tôi những người thân ấy ko chỉ có ông bà, bố mẹ… mà còn có A người bạn mà tôi coi như một người thân ko kém gì người thân trong gia đình.
Tôi và A thân nhau ngay từ những ngày đầu vào lớp một. Người đã đứng ra bênh vực tôi khi tôi bị một bạn nam bắt nạt. Và ngay từ giây phút ấy, tôi biết A thực sự là một người bạn tốt.
A có vóc dáng cao và mảnh mai, rất thanh lịch. Nhưng điều làm cho tôi ấn tượng nhất ở A đó là bạn có một mái nâu y như là tóc nhuộm. Kuôn mặt bạn sương sương nhưng bù lại là đôi mắt sáng long lanh như làn nước mùa thu. Đôi mắt ấy luôn nhìn tôi bằng cái nhìn trìu mến và rất thân tình. Mọi người bảo A có đôi mắt vui vì lúc nào nó cũng rất rạng rỡ.
A ăn mặc rất giản dị, chỉ là chíếc quần bò màu xanh và chiếc áo trắng đồng phục
Nhưng trông bạn lúc nào cũng có vẻ rất sạch sẽ và thanh thoát.
Trong lớp, tôi và A là đôi bạn tâm đầu ý hợp bởi cả hai người đều luôn cố gắng phấn đấu để học thật giỏi. A học giỏi hơn tôi nên trong lớp bài nào ko hiểu tôi vẫn được A giảng thật tận tình. Những lúc giảng bài cho tôi đôi mắt bạn sáng lên trông rất linh hoạt. Bất kì điều gì A nói đều được bộc lộ qua ánh mắt và cử chỉ ở đôi tay của bạn.Nhưng tôi thích ngắm nhìn nhất là lúc A học bài. Những lúc ấy bạn tập chung một kì lạ. Đã nhiều lần lúc ra chơi, tình cờ chạy vào lớp, tôi nhìn thấy A gần như bất động bên quển vở. Chác bạn đang suy nghĩ cho bài tập vừa học xong. Mái tóc nâu thẳng mượt của bạn xõa xuống một bên, cái đầu hơi nghiêng nhìn xuống trang giấy, mắt bạn đăm đăm nhìn, có lúc bạn nhìn lên nhìn vào một điểm cố địnhmaf suy nghĩ. Tôi cảm nhận được hơi thở đều đều phập phồng trong ***g ngực. A của tôi đấy! tôi thật tự hào về bạn.
Cũng vì chăm học nên dù rất thân với tôi nhưng trong giờ học A chẳng bao giờ nói chuyện riêng với tôi cả. Nhưng sau mỗi giờ tan học, trên đường về hai đứa lại tíu tít như hai con chim sẻ vậy.
Tôi cũng ko thể tưởng tượng nổi mỗi buổi học của tôi sẽ thiếu thú vị đến nhường nào nếu như một ngày nào đó A ko đến lớp vì bị ốm chẳng hạn. A và tôi sẽ mãi mãi trở thành những người bạn tốt của nhau ko bao giờ xa cách

trích của anhtrangthienthan_1997
 
K

konasu_naruto

ra đi vừa gặp bạn hiền
cũng bằng ăn quả đào tiên trên trời
Từ khi còn thơ bé ai cũng có những người bạn của mình và tôi tin rằng ai cũng có người bạn thân riêng đối với mình. Nhưng càng lớn dần lên thì con người càng thay đổi và bạn sẽ có nhiều nhận thức hơn về tình bạn. Và phải trải qua những rắc rối trong tình bạn ta mới có thể hiểu được "Thế nào là 1 t/bạn thực sự và người bạn tốt là người bạn ntn". Có thể người bạn đó vẫn còn là 1 bí ẩn chờ tôi khám phá nhưng tôi chắc chắn rằng mình đã định nghĩa được tình bạn là j`, 1 ng` bạn tốt là 1 ng` bạn ntn. Câu trả lời của tôi là: tình bạn là 1 thứ tình cảm rất trong sáng, gắn kết và chân thật. 1 ng` bạn thân là ng` có thể chia sẻ với bạn mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Người bạn thân có thể bù đắp mọi khoảng trống của bạn. Bạn thân là luôn luôn tin tưởng nhau trong mọi trường hợp, ko bao giờ nghi ngờ nhau và ko bao giờ nói xấu nhau. T/bạn trong mắt tôi là vậy đó. Vâng dù đã định nghĩa được t/bạn nhưng tôi lại ko giữ được t/bạn của mình.

Đã bao giờ bạn có 1 trận cãi vã rùi giận nhau với người mà bạn đã từng coi là bạn thân nhất của mình? Bạn đã bao giờ bị người bạn thân của mình hiểu lầm- 1 hiểu lầm rất nghiêm trọng đã làm tan vỡ t/bạn đẹp đẽ của bạn? Và bạn sẽ cảm thấy thế nào khi gặp phải tình huống đó. Tôi là người đang rơi vào tình cảnh đó đây. Tôi đã bị người bạn mà tôi từng coi là thân nhất hiểu lầm. Từ 1 xích mích nhỏ mà theo thời gian nó đã biến thành 1 bức tường lớn, vững chắc ngăn cách giữa chúng tôi. Có những lúc bạn ấy chỉ trích tôi, chỉ trích ghê lắm nhưng tôi vẫn lắng nghe và cố gắng sửa chữa những thiếu sót của mình để mong hàn gắn lại được t/bạn đẹp như ngày nào. Vậy mà càng ngày bạn ấy càng hành động nông nổi và tôi nghĩ rằng hơi thái quá đối với tôi. Bạn đã nói những lời xúc phạm với tôi, làm tổn thương đến lòng tự trọng của tôi. Rồi khi tôi bị cô giáo nhắc nhở vì tình hình học hành sa sút bạn ấy có thể tuôn ra 1 câu nghe thật " vui tai " :" Đáng đời, cho chết". Liệu đây là t/bạn của chúng tôi ư? 1 t/bạn thật sự là như thế này sao? Tôi thật sự rất thất vọng về t/bạn của mình. Nhưng khi tôi thật sự chán ngán về t/bạn thì có 1 nhóm bạn đã giúp tôi nhận ra được t/bạn thật sự là như thế nào. Khi tôi buồn bã nhất các bạn đó đã an ủi và giúp tôi lấy lại được niềm tin vào t/bạn. Còn người bạn kia thì sao? Hôm nay, cũng với đề văn này bạn ấy đã nêu lên trước lớp rằng tôi là 1 con người xấu xa và t/bạn của tôi chỉ là t/bạn vật chất. Liệu bạn ấy có biết được cảm xúc của tôi lúc đó, bạn ấy có chắc chắn được rằng tôi chơi với bạn chỉ vì vật chất? Đó vẫn còn là 1 câu hỏi mà chỉ có bạn ấy mới có thể tự trả lời đươc.

Trích của _pegau_
 
Top Bottom