Nhật ký ~M3rmory~

D

ditruyen_tebao

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.


:khi (151):Tự bạch tí ạ :khi (151):

♥ Tên:Thảo

♥SN : 16/08/1997 ~Sư tử

♥ tính cách :đọc nhật kí rồi biết;))

♥sở thích : nh~ gì con gái thích *nhanh gọn.xúc tích:p*

♥ước mơ *gần* : dc 1 lần xem fim kinh dị free mà tối về ko nằm mơ thấy ma .kha kha

 
Last edited by a moderator:
D

ditruyen_tebao

Chà...
Nhìn lại...
Đã gần đc 1 tháng kể từ ngày biết điểm thi lên cấp 3
Từ nấy thôi ..mà nặng nề đến nỗi nó cứ tưởng như là cả 1 năm trời:(

.
....

0388100777
.
...
Điểm thi của bạn là :môn văn 5.25_môn sử : 8_môn toán: 8.75
....
~>Ngỡ ngàng
~~> tức
~~~>thất vọng
Nhưng lạ là Ko khóc T.T

...
rồi nh~ ngày sau đó
........

-Trời.mi mà có 5.25 văn thôi á.Lừa t
-Học sinh giỏi văn mà thế.còn thấp hơn cả hs trung bình!
-ai cũng nghĩ Thảo đ cao nhất nhưng vẫn thua đứa học kém hơn.Hs "gương mẫu" đó.
*chắc còn nhiều lắm.nhưg nó ko thèm quan tâm và cũng chả muốn*

.................
-mẹ thấy con H nó học kém hơn con mà cũng đc 6.5...
-bữa nay,mẹ gặp mẹ con X ...nói con X hấn được 33 đ mà...cả thằng K ...
-cứ tưởng nói làm ko đc...ai ngờ đ lại quá thấp đến như thế.ko biết là bị gì
...............
-ko sao đâu con.chuyện qua rồi.ns lại làm gì...*bố*
~~~~~Vâng!ns lại làm gì.. nhưng ...
*Lâu hơn*
-con coi lại mình đi...bố đã rất kì vọng vào đ văn nhưg cuối cùng lại thế.
-haiz.khổ...chỉ đc cái làm tội bố mẹ.
...........
:(:(:(:(:(:(
Và thế...
Suốt ngày nó chỉ ở nhà..ko dám sag nhà con H chơi nữa..cũng thập thà thập thò khi có ai vô nhà..cũng ko dám đi chợ vì sợ sẽ gặp mấy đứa cùng lớp ...đơn giản vì lại...sợ...sợ bắt gặp cái ảnh mắt đó...
Nó tự nhốt mình lại.mẹ bảo đi đâu cũng ko chịu đi-chắc điều đó làm mẹ nó buồn
....
Nó rất muốn nói 1 câu thôi :con xin lỗi bố mẹ...
Nhưg...
quả thực rất khó T.T
nó rất muốn vượt qua nhưg càng muốn vượt thì lại càng bị níu lại...hình như là do chính gia đình nó(bố.mẹ & cả anh trai nó)
...
chỉ cần nó làm sai 1 việc gì hay sơ í làm hư cái gì đó..& kéo theo là 1 loạt tính từ "dễ nghe" như: hâm..ấm đầu...ngơ ngơ..ngốc hay thậm chí là ngu.
...
Còn đâu nh~ tiếng gọi thân thương nhứt cái xã này : pé! cọt!
Mà thay vào đó là nh~ câu nói trống không :" đưa tiền đây!đi chợ đi!cho gà ăn đi!..."
Nhiều lúc nó hay quên...
"đi chợ mà ko đeo làn ak.con này nay bị gì rồi á.mi coi chừng đó!"
____
"Mi"?bố gọi con bằng "mi"???
....
Thế đó
lần đầu tiên ...
Nó ko khóc.ko buồn ngay lập tức ..gạt phắt đi và lủi thủi cầm làn đi chợ như ko có chuyện gì vừa xảy ra
*chính bản thân nó cũng ko thể hiểu nổi nó*

____
Nhưg ko sao cả...mình làm sai thì mình fai chịu..
người ngoài đối xử vs nó như thế thì nó chả thèm quan tâm..nhưg vs gia đình thì khác...đêm nào cũng thế.nằm ngủ.tự kỉ 1 mình...cố gắng tìm ra lý do để lấy đó làm động lực mà vượt qua all.
"Mày làm đc mà!"
Cứ như thế,nó luôn tự nhủ
mình fai thay đổi
Nhất định!
....





 
Last edited by a moderator:
Top Bottom