Chương 9 : Em Có Biết Tôi Đau Lắm Không ?!
Rón rén đi ngang phòng Max để không gây ra tiếng động . " Rầm " . " - Đi đâu vậy ? " , mặt mày từ nhăn nhó chuyển sang lạnh tanh , uể oải đáp lại tỉnh bơ " -Đi trốn . " Cũng biết là đi trốn ai rồi ,vậy mà anh cũng trơ mặt ra giả bộ " ngây thơ " hỏi " - Trốn ai ? " . Nhân bước đi không thèm quay đầu lại " - Trốn anh . " Anh tự cười một mình rồi cũng nhanh chóng theo sau cô .
" - Bị vậy sao không ở nhà ? " Cô nhăn mày nhìn Max như đe dọa . Anh lại không hề để ý đến , mắt vẫn dán chặt vào cảnh vật bên đường qua khung cửa kính xe . Thấy mình như đang đi trên con đường dài vô tận , cảnh vật cứ vụt qua rồi lại hiện lên không kịp chớp mắt .
Lát sau , đã đến trường .Vừa xuống khỏi xe , gương mắt cô đã biến sắc tự lúc nào . Hiện giờ nhìn vào mặt cô có thể nói là không một tia cảm xúc , đôi mắt sẫm màu như không có đáy . Dáng vẻ này của cô , cũng làm Max phải giật mình . Nhìn vào Nhân lúc này cứ nghĩ cô cứng rắn và bản lĩnh , đang chuẩn bị đối đầu với mọi chuyện . Nhưng thật sự , cô đang xù lên bộ lông vô hình của bản thân để bảo vệ mình trước những tổn thương sắp kéo đến , không báo trước .
" - Em . . . định làm gì ? " Nhìn vào đôi mắt sẫm màu không đáy của cô bất giác Max thấy như một người xa lạ . Đôi mắt thường ngày sáng máu và chứa đầy cảm xúc , giờ đây nhìn vào chỉ là một màng tối sẫm , vô hồn . Anh không thể đoán được cô đang nghĩ gì .
" - Không có gì . Lúc nào cũng giữ phạm vi trong vòng 1 mét trở lại ! " Anh cười khổ . " - Ok . "
Cả hai vừa bước vào khuôn viên trường là đã thấy không khí thay đổi khác thường . Ánh mắt mọi người nhìn Nhân bây giờ vừa sợ hãi lẫn dè chừng . Cô không quan tâm vẫn bước đi cùng Max , không hể để ý đến xung quanh cũng như phía trước có một đám con gái hơn cả chục đứa đang đứng chắn ngang trước mặt đợi cô . Mà cái đứa đầu đàn không ai khác là Lã Thiên Vy đâu .
Max khó chịu " - Sao mấy đứa con gái trong trường này rắc rối quá . " Cô mỉm cười , nụ cười lạnh đến buốt xương " - Vậy để em giải quyết cho ! " Max giật bắn người " - Thôi , khỏi ! Có án mạng anh không biết đâu ! " . Lại cười , nhưng lần này là cười thật lòng " - Sao nhát gan quá vậy ? Lúc trước anh cool lắm mà ! " Ngước mắt nhìn lên trời tỏ vẻ suy nghĩ , anh cười cười
" - Bên đó khác , bên đây khác ! " Không khác gì hết , cô thấy tất cả đều là cái lũ đáng chết . Bức tường da thịt nhấp nhô cao thấp phía trước chắn lại lối đi của cả hai . " - Đi đâu đó ? " Không nhìn cô cũng biết giọng nói này của ai . Vẫn giữ tầm nhìn của mình ở xa xăm , lời nói thoát ra nhỏ nhẹ vô cùng , như thể trước mặt cô là bạn chứ không phải kẻ thù " Tránh ra ! " Max không nói gì , yên lặng đứng sang một bên hành lang , ngồi lên cái lang cang rồi tựa lưng vào góc cột , chuẩn bị xem kịch .
" - Mày vừa nói gì ? Tao nghe không rõ lắm ! " Thiên Vy bước tới trước một bước , tay vén những lọn tóc vàng lên, đưa tai về phía Nhân minh họa cho lời nói của mình . Mặt không tia cảm xúc , Nhân vẫn nhẹ giọng " - Tránh ra ! " .
" - À ! Mày bảo tao tránh ra sao ? Nhưng tao lại thích đứng đây , không tránh thì sao ? Có giỏi thì tự bước qua đi ! " Tưởng cô sẽ rụt người bỏ chạy vì câu nói hăm dọa vừa rồi . Đúng , Thiên Vy có còn lạ gì tính tình Mỹ Nhân , vốn nhút nhát , hiền lành đến nhu nhược . Nhếch miệng lên cười đắc chí , cô nhìn Nhân bằng ánh mắt khinh thường hết mức có thể .
" - Xử nó đi ! " Hơn cả chục đứa con gái nghe lệnh , liền xoắn tay xoắn chân chuẩn bị " ra trận " . Vy đưa tay ngăn lại , cô cười , nụ cười rất đẹp " - Chỉ cần một đứa là đủ rồi ! " Rồi theo sự lựa chọn của cô , một đứa nhìn thì biết ngay cũng là tiểu thư nhà danh giá , bề ngoài yếu đuối nhưng miệng lưỡi thì . . . không hề " - Đừng trách tao , có trách thì trách sao xố mày xui xẻo ! " Nghe thấy giọng cũng biết con nhỏ này đanh đá không thua " thủ lĩnh " của nó . Không đợi nó kịp nói thêm câu gì , Nhân nắm một tay của nhỏ con gái kéo về phía mình , xoay một vòng tuyệt đẹp như đang múa và " rắc " , con nhỏ khuỵu xuống , mặt nhăn nhó , đau đớn " - Gãy tay rồi ! " Max bình thản lên tiếng nhận xét như đang xem một bộ phim hành động trên tivi .
Liếc xéo Max một cái " - Nói nhiều quá ! "
Thiên Vy khỏi nói cũng biết đang giận tím mặt , thét lớn " - Đánh chết nó cho tao ! " Thế là mạnh đứa nào đứa náy nhào lên , nhe nang nhe vuốt " chiến đấu " . Nhưng tới lui cũng là những chiêu đơn giản của bọn tiểu thư , cào cấu bằng móng tay , nắm chân nắm tóc . Miệng nhếch lên một độ nhỏ " - Vậy thôi sao ? Mạnh tay lên chứ ! " Nhân dễ dàng tránh được những cái tay đầy móng vuốt đang với về phía mình như chực cấu xé Nhân ngay lập tức . Tấn công mãi nhưng lại không có cái nào là trúng được mục tiêu ,bọn con gái có vẻ đang đuối sức , nhìn chật vật đến tội . Không uổng công hai năm nay cô bắt Max dạy cho nào là Taekwondo , Aikido , Judo . . . Max lạnh lùng xen vào " - Vờn như thế đủ rồi ! Xử đi ! " Nhân mỉm cười , đột nhiên đám con gái đang bu xung quanh cô đều cảm thấy lạnh sóng lưng không biết vì câu nói của Max hay nụ cười của cô . Chắc có lẽ là cả hai . Bất giác cả đám tự lùi ra rồi không hẹn . . . . vù một cái . . . . bỏ chạy sạch sẽ không còn đứa nào . Thiên Vy xấu hổ đến mức muốn đào hố chui xuống đất mà trốn . Cô bước đến gần nhìn Thiên Vy cười , đưa tay nâng cằm Vy lên , thách thức
" - Còn cô . Tính sao ? " Max cũng hứng thú chuyển tầm nhìn sang Thiên Vy chờ đợi xem phản ứng của cô nàng .
" - T . . . ta . . . Rồi tao sẽ cho mày biết tay ! " Mỹ Nhân bật cười thành tiếng , cô nhìn xoáy vào Thiên Vy , châm chọc " - Cô đẹp như vậy , mà nói lắp thì uổng lắm ! Có biết không ? " Max ôm bụng bò lăn ra mà cười , mọi người đứng xem xung quanh nãy giờ cũng không nhịn được mà đồng loạt phát lên cười rầm rầm . Xấu hổ , Thiên Vy đưa tay lên định tát vào mặt Nhân . Nhưng nhanh chóng đã bị cô giữ lại và chỉ chưng hững trên không . Cô nhìn sâu vào trong mắt Thiên Vy , mắt đối mắt , mặt đối mặt " - Muốn làm gì tao thì làm sao ?! Thử đụng vào tao lần nữa đi ! " Thiên Vy sợ hãi , cụp mắt xuống . Cô không dám nhìn vào đôi mắt Nhân nữa . Nó tối tăm và lạnh lẽo đến rợn người . Max nhảy xuống khỏi lan can nắm tay Nhân , đôi mắt lướt qua Thiên Vy mang chút tia châm biếm " - Đi ! Đừng tốn thời gian với loại người này ! "
Sau khi cả hai cùng rời khỏi , mọi người cũng cùng nhau giải tán . Thiên Vy một mình trơ trọi đứng giữa hành lang . " Bịch " cô khuỵu người xuống nền gạch trắng toát . Dáng vẻ sợ hãi thất thần của cô bây giờ khiến bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy thương cảm , nghĩ chắc cô mới trải qua một chuyện kinh khủng lắm . Gia Triết đứng từ xa quan sát mọi chuyện , nụ cười hiếm hoi xuất hiện trên gương mặt hoàn mỹ rồi cũng nhanh chóng bỏ đi . Không hề đoái hoài đến người con gái tội nghiệp đang gục ngã trên hành lang vắng lặng .
" - Anh thật sự rất tò mò về quá khứ lúc trước của em ! . " Max bất chợt thốt lên không tự chủ . Tưởng chừng như mọi lần khi anh nhắc đến vấn đề này , cô sẽ im lặng . Nhưng bây giờ , cô lại lên tiếng trả lời " Thật sự là một quá khứ nhơ nhuốc . Chỉ biết lúc đó em rất nhu nhược ! " Max rơi vào khoảng lặng , suy nghĩ . Những ngày tháng trước đây của anh cũng thật nhơ nhuốc . Bị bọn tội phạm bắt đi từ nhỏ . Lúc lớn lên , lưu lạc khắp nơi cùng với chúng . Làm những điều chúng sai bảo . Bôn ba khắp chốn . Mọi việc anh đều đã làm qua . Nhưng thật may mắn , hai năm trước , vào hôm ấy trời mưa tầm tã , anh trốn đi khỏi bọn người xấu đó . Nhưng lại để chúng phát hiện và đuổi theo . Chạy mãi , chạy không định hướng trong màn mưa trắng xóa không còn thấy rõ cảnh vật trước mắt . Chân không còn chạy nổi nữa khuỵu xuống mặt đường , bỏ cuộc . Đau đớn nhắm mắt lại đợi bọn người đó tới bắt mình quay trờ về . Tiếng thét văng vẳng phía sau của bọn người đó làm anh như muốn được thoát khỏi cuộc đời này ngay lúc đó để sau này không phải làm những chuyện sai trái với lương tâm thêm nữa . Nhưng ước mong tìm lại ba mẹ của mình vẫn chưa thực hiện được , Max không cam lòng .
" - Nhưng mà . . . sao mưa lại không rơi trúng mình ? " Ngước nhìn lên , là một cô bé mặt chiếc váy trắng kiêu sa có kiểu cách công chúa , mái tóc dài xõa ra , đôi mắt to mơ màng đang nhìn anh chằm chằm , trên tay là chiếc ô khá to đang che cho cả cô và anh , thề có chúa , lúc đó anh cứ nghĩ mình đang nhìn thấy thiên thần . Đám người đó cũng đã đuổi đến nơi . Max chuẩn bị đứng lên bỏ chạy thì đã bị một tên trong bọn chúng bắt lại . Anh đau đớn , tuyệt vọng . Cứ nghĩ mình sẽ lại quay trở về với những ngày tháng đen tối ấy . Anh thật sự muốn được chết quách đi cho xong . Tiếng nói đáng yêu nhỏ nhẹ vang lên lấn át cả tiếng mưa rơi xối xả " - Thả anh ta ra ! " Bọn chúng lúc này mới quay sang chú ý Nhân . Một ý nghĩ liền xoẹt ngang trong đầu cái bọn xấu xa ấy . Chúng định bắt luôn Nhân đi cùng , nhưng ý nghĩ vừa thoáng qua đã hối hận ngay lập tức . Bốn người đàn ông lực lưỡng không biết từ đâu đi ra , thân mặt toàn đồ đen tiến đến và bắt giữ đám tội phạm ấy ngay tức khắc . Max mừng rỡ ra mặt , thì lại bất ngờ khi nghe tiếng Nhân ra lệnh " - Giao họ cho cảnh sát đi , hình như là định bắt anh ấy ! " Cô đưa tay chỉ vào anh. Max lúc này mới vỡ lẽ . Xem ra cô không phải là người bình thường . Lúc họ được giải đi rồi , Max cũng lầm lũi định quay bước đi .
" - Anh có nơi nào để đi không ? " Lúc đó , anh đã mừng rỡ biết bao . Liền xoay lại " - Không có . " Nhân mỉm cười , nụ cười trong sáng . Chính cô cũng không biết sao lúc đó mình lại hỏi anh câu đó còn mỉm cười với một người hoàn toàn xa lạ nữa .
Cô dẫn anh về nhà mình và xin phép ba mình . Ông cũng đồng ý . Từ lúc ấy , cuộc sống của anh thay đổi hoàn toàn không còn như lúc trước nữa . Ông xem anh như là đứa con thứ hai của mình . Nhân cũng xem anh như một người anh trai ruột thịt . Cuộc sống của anh từ đó đã mở ra một trang mới . Và anh đã nguyện rằng mình sẽ làm mọi việc vì Nhân , dù cho có phải hi sinh chính bản thân mình vì cô .
" - Đang nghĩ gì vậy ? " Tiếng nói quen thuộc kéo anh ra ngoài thực tại . Max cười đầy hạnh phúc
" - Không gì cả ! I love you ! " Lại tới nữa rồi , mỗi lần xúc động là anh lại nói câu này với Nhân . Mặt thì y như cún con làm nũng với chủ đòi ăn .
" - Cho anh ôm một cái ! " Nhân đẩy mặt Max ra khỏi mình , bực bội nhưng cũng buồn cười .
" - Tránh ra coi ! Mọi việc đến đâu rồi ? " Max chỉnh trang lại tư thế của mình , tằng hắng lấy giọng " Giờ vào lớp đi ! " Nhân cười cười khó hiểu nhìn Max rồi theo sau anh vào lớp . Vừa bước vào lớp , tiếng chuông vào giờ cũng vừa vặn vang lên .