lời tâm sự thật của tôi!!!!

V

vanhophb

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đêm nay mưa thật buồn , tôi lặng đưa đôi mắt qua ô chửa sổ nhỏ nhìn về con đường vắng tanh hắt lên ánh điện đuờng, mà lòng sao ôi thật sầu buồn, một nỗi buồn bâng khuâng man mác thật khó tả. Tiếng mưa rơi tí tách lại thêm nặng trĩu, cơn gió mơn man se lạnh khẽ xoáy vào bờ má , vào thân thể mà lòng một nỗi buông trùng lặng lẽ. Tôi không hiểu bờ hư ảo của nỗi buồn sâu thẳm ấy hoài niệm , hiện tại, hay tương lai. Năm nay tôi đã 17 tuổi rồi, tuổi trẻ như đang dần nảy nở trong tay và tiếng gọi lý trí đang bừng sáng tỉnh giấc. Tôi muốn chôn giấu bao nỗi muộn phiền quá khứ, nỗ lực tô điểm hiện tại và mộng tưởng về tương lai. Nhưng trong về viễn cảnh ấy, viễn cảnh của tuôi 18 tinh khôi, đẹp đẽ ... tôi mơ...tôi ước ...tôi mong... nếu một ngày kia , cánh cửa đại học bỗng khép lại ...bao khát khao , mơ ước thầm kín bỗng tan vỡ. Tôi đã nghĩ , nghĩ rất nhiều dần nên lối mòn ăn sâu vào tâm trí. Mỗi lúc ấy, tâm tưởng tôi lại bồi hồi, lí trí tôi lại xúc động và lòng tôi lại nặng trĩu. Chỉ một năm nữa thôi, 1 năm ngắn ngủi rồi cũng sẽ đến , sẽ qua , những gì quan trọng nhất của cuộc đời rồi cũng phải đối mặt. Tôi khao khát, khao khát bao nhiêu mộng tưởng đẹp đẽ : sẽ đi du học, sẽ học đại học , sẽ làm bác sĩ, mở BV riêng và khám cho mọi em nhỏ... Nhưng sự tự tin hẵng biến mất một nửa khi lặng suy nghĩ về nó. Cái tâm tôi có quá nhu nhược , hèn yếu , trái tim tôi có quá nhỏ nhoi , yếu ớt. Tôi muốn nhận một cái tát hơn là một sức mạnh vô biên cho tôi niềm hy vọng , có thể xé nát cái ưu tư , lo lắng đang chiếm đoạt con tim.
Tôi không muốn mình là là nguời đến sau , là kẻ bơ vơ giữa sân trường ôm lấy kỷ niệm và những hối hận , bởi có những từ '' nếu'' sẽ chẳng bao giờ xảy ra , và có những ' 'dường như'' khiến tôi phải ân hận suốt đời.
HÃY cho tôi một lời khuyên, một lời khuyên chân thành bạn nhé!!!
VÀ HÃY TÁT cho tôi thật đau, một cái tất khiến tôi tỉnh giấc khi tôi không biết tôi còn là chính tôi!!!...
 
B

bluesky_hvt

Đừng nói "tôi không thể". Đôi khi, có những điều bạn đinh ninh mình chẳng thể làm được, nhưng nếu nỗ lực hết mình bạn sẽ thành công
Đừng bỏ cuộc. Một khi đã lựa chọn hướng đi cho riêng mình, bạn ko nên thoái chí, chùn bước. Lịch sử chứng minh rằng những người dũng cảm đứng dậy và bước tiếp sau những lần vấp ngã trên đường đời sẽ là những người đạt được thành công.
Đừng nản lòng. Trạng thái đó sẽ nhấn chìm bạn trong một tâm trạng bi quan trước cuộc sống. Thay vì cứ giữ mãi sự u uất, chán chường, hãy tự tin và nỗ lực hết mình để tiếp tục vươn lên.
Đừng bao giờ chọn cách bước đi một mình trong cuộc sống này. Người thành công sẽ sớm nhận ra rằng, sự giúp đỡ của mọi người xung quanh là một phần không thể thiếu trong những thành quả mà họ đạt được.
Đừng chấp nhận một kết quả thấp hơn sự hoàn mỹ. Hoàn tất chỉ là một lẽ thường tình và là một điều tất yếu bạn phải làm mà thôi, còn một kết quả hoàn hảo mới thực sự mang đên cho bạn thành công. Chúng ta ko nên chấp nhận một kết quả "tạm được" mà hãy đặt tất cả tâm huyết và nỗ lực tối đa để có thể tự hào với bản thân.
Mong muốn của anh(chị) là rất tốt đẹp! hãy cố gắng để thực hiện nó! vấn đề ko phải là "cái tát" đó có đau ko mà là anh(chị) có cảm thấy đau hay ko!
CỐ GẮNG LÊN! CHÚC THÀNH CÔNG!!!
 
H

hinhacon_ha

Nếu anh cần cái tát em sẽ tát anh một cái thật đau, nhưng đâu phải như anh nghĩ. Mọi việc còn ở phía trước, việc gì đến rồi nó sẽ đến. Tương lai thực sự vẫn nằm trong tay ta mặc dù ta ko thể điều khiển nó, hay sống và làm việc hết mình vì ngày mai, để mọi việc trôi qua ta không bao giờ cảm thấy hối hận. Người ta có câu Cần Cù Bù Thông Minh. Hãy tin vào chính con người mình, tin vào thực lực của mình thì cánh cổng ĐH cùng với nhiều ước mơ sẽ nằm trong tầm tay. Nắm lấy nó đừng buông ra vì cơ hội chỉ đến với ta 1 lần duy nhất giống như thời gian qua đi không bao giờ trở lại
 
Y

yurihoa

hãy trân trọng thời gian dù còn quá ngắn nhưng em tin nếu cố gắng không có gì là không thể
Đâu phải ai cũng làm đúng ngay từ đầu đâu phải đứa trẻ nào mới tập đi cũng biết. Quan trong là sau mội lần té ngã có còn biết đứng lên làm lại hay không. Đừng vội bỏ cuộc đừng để thử thách ràng buộc cuộc sống.
Em nghĩ có thể cánh cửa đại học sẽ đóng chặt lại ngăn bước chân anh nhưng cánh cửa dẫn lối đến tương lai tốt đẹp sẽ không bao giờ khép lại với những người biết tin vào bản thân tin vào cuộc sống và nổ lực hết sức để chế ngự thử thách.
Đừng nản lòng anh nhé!!
 
P

phuonglinh_13

Sao lại phải như vậy? Tại sao a lại thiếu tin tưởng vào mjk` thế! Anh đã nghe VN-vẻ đẹp tiềm ẩn rồi phải ko? VÀ chúng ta cũng vậy! Ai cũng có 1 thế mạnh cho riêng mjk`, đêï quan trọng là anh có biết đánh thức nó dậy thôi! Hạnh phúc sẽ ko bao h` bỏ anh nếu như anh ngừng đy tìm kiếm nó! Cố lên anh nhé! Cánh cổng trường ĐH đag chờ a đó! "Nếu bn có ước mơ, bn sẽ có hy vọng, và nếu bn có hy vọng, bn sẽ có sự thành côg!"
 
V

vanhophb

các bạn! dường như tôi hơi bi quan , và thiếu sự tự tin. Tôi sợ mất con đường vào Đh
tôi thấy rất nhiều bạn của tôi, dù kém hơn nhưng họ vẫn tươi cười , vẫn hy vọng
có chăng tôi là là con người cầu toàn, mong muốn những thứ hơn hiện tại....................
 
L

luvship

em muốn nói với anh rằng hãy can đảm lên, nếu cứ hèn nhát mãi thì thề giới này chắc sẽ chẳng có chuyện gì ra hồn cả.
ĐÔI KHI CON NGƯỜI TA CŨNG CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC NHỮNG ĐỀU MÀ HỌ AO ƯỚC MÀ... ĐÔI KHI, ĐÔI KHI... CHÚNG TA CÓ THỂ THÀNH CÔNG TRONG NHỮNG VIỆC KHÓ KHĂN BỞI VÌ ĐÔI KHI NÓ CÓ THỂ XẢY RA MÀ
em cũng như anh vậy thôi, vẫn biết kì thi vào lớp 10 khó khăn lắm ( bởi vì em là 1 hs lớp thường LỚP THƯỜNG...) nhưng em vẫn hi vọng à không quyết tâm thì đúng hơn, để mà thi ngay vào 1 lớp em đã chọn.
chúc anh thành công, hãy chuẩn bị 1 tinh thần tốt khi mà anh chuẩn bị chọn 1 cái gì đó để làm. chông gai là cuộc sống, không chông gai thì cuộc sống trở nên vô nghĩa...
 
Q

quynhan92

bạn ah, hình như m` cũng giống ạn mất rùi, lúc nào cũng than thở, cũng lo sợ. Mình biết dù có làm thế thì cũng chẳng có j thay đơi đc, m` vẫn cứ là m`, m` không thể là 1 con người khác, và mình không thể bạn ah! m` cũng 17 tủi, cũng chỉ còn 1 năm nữa để thực hiện những j chưa làm đc trong suốt 12 năm học sinh. Nhìu lúc m1 hối hận, hối hận là m` đã để thời gian trôi đj thật lãng phí, không làm đc j, không để lại 1 dấu ấn j, m` cũng sợ, sợ lắm, cái giá phải trả cho nó là sự thất bại, vô vọng. Nhìu lúc m` mún m` ko còn tồn tại trên đời nữa, nhưng như thế, m` bít, là m` đã có lỗi với bố mẹ, có lỗi với chính bản thân m`! M` bít, sẽ có lúc m` còn bùn như vậy, chán nản như vậy, nhưng m` sẽ ko gục gã, m` sẽ cố, m` sẽ cố hết sức để bước chân vào cổng trường ĐH mà m` đã mơ ước. M` tin bạn cũng sẽ làm đc, m` tin điều đó!
Vì vậy, đừng bùn vì bạn đã nói ra những điều trên, vì như thế chứng tỏ bạn đang rất rất mún cố găng! Phải ko?!
Và nếu bạn đã cố gắng nhưng ko đc, thì điều đó cũng ko hề j, vì bạn ko phải hối hận:" Mình đã cố gắng!"
"chẳng sao cả nếu bạn cố, cố và cố nữa nhưng vẫn thất bại nhưng thật tệ hại nếu bạn cố rồi thất bại và không muốn cố thêm lần nữa!"
MONH BẠN SẼ TÌM LẠI ĐC CHÍNH MÌNH! BRAVE...............................
 
V

vanhophb

vậy là 2 năm học đã trôi qua, giờ đây tôi đứng trc 1 niên học cuối cùng, niên học quyết định đến cuộc đời, tương lai , tất cả sự nghiệp. Tôi ĐÃ sợ đánh mất nó, để tuột nó tron gtầm tay để rồi hối hận suốt đời mãi mãi. nhưn bây giờ, tôi đang cố quyên đi bao lo sợ , hít thật sâu để mạnh lên con tim đang run rẩy , nghiến răng , hằn sâu đôi mắt để kìm nén lyd tríđang khép nép e ấp, ghìm chặt bàn tay không cho đôi chân chùn buớc, dám đập tan bất cứ chông gai nào. Tôi không muốn được ban tặng bất cứ sai phạm nào nữa, Tôi sẽ yêu cuộc sống này, tran trọng nâng niu từng giây phút thiêng liêng trôi qua, cầm lấy nó lowị dụng có ick nhất cho tôi. tôi sẽ không cho con tim một khoảnh khắc yếu đuối nào nữa, vì nó đã yếu đuối wa nhiều, bây giờ là lúc để dừng lại, làm sống lại bằng những ước mơ, những khát khao hữu thực.
Đây sẽ không chỉ là thời khắc bộc phát của con tim bần cùng hoá .Tôi đã lên kế hoạch cho bản thân và tất cả sẽ dành cho sự học, học và chỉ học mới cho tôi làm chủ bản thân , làm chủ lý trí, quý giá nhất là làm chủ tương lai.Một năm sẽ không chơi đùa , sẽ lãng quyên truyền hình , những vui đùa vô bổ, lãng quyên sự hèn yếu, nhút nhát , bi quan , khơi mào bao tự tin , mạnh mẽ, quyết đoán , dứt khoát ...Tù hôm nay, từ giây phút, từ tích tắc này...
...Tôi tin tôi sẽ chiến thắng và các bạn cũng vậy...
hẹn gặp lại các bạn , hẹn gặp ở một nơi không xa vì chúng cùng thuộc 1 con đường lý tưởng...
Cảm ơn tất cả mọi người, cảm ơn những lời khuyên chân thành , vô giá
 
Top Bottom