B
bemap0805


Tên : Lê Thái Diễm Thanh
Năm sinh: 1997
Năm sinh: 1997
Trường: Đồng Khởi
Y!M : keobonggon_lovely_0805@yahoo.com.vn
HM: bemap0805
HM: bemap0805


( Phần I )
- Ngày khai giảng cũng đã đến, tôi cũng sẽ bước vào một năm học mới và mọi thứ đều rất mới mẻ đối với học sinh mới nhu tôi. Tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần "thép" cho ngày hôm nay, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy lòng mình nôn nao một cách khó tả. Tôi muốn chạy vào ngôi trường mới, nhưng lại rụt rè không dám, muốn "bay" vào làm quen với các bạn mới đến, nhưng lại ngại ngùng không dám. Rồi cuối cùng tôi cũng im lặng một mình, tuy có một số người bạn cũ học cùng lớp hồi năm trước nhưng họ đều vui vẻ với những người bạn mời của họ, tôi cũng muốn lại bắt chuyện với họ nhưng rồi lại thôi chắc là do tôi quá nhút nhát. Hôm sau, tôi lên trường nhận lớp, tôi bước vào lớp, từng ánh mặt trời chiếu vào, làm tôi hoa cả mắt. Căn phòng thật ấm áp, bỗng có một tiếng nói cất lên từ phía cầu thang :
_ Các em ra ngoài hàng lang xếp thành 2 hàng nam và 2 nữ cho cô !
À thì ra đó chính là cô chủ nhiệm mới của lớp 6/14 ( cái lớp hằng đấu iu của bemap0805 từ lúc lên lớp 7). Tôi đứng cùng với Phụng để hai đứa có thể ngồi chung. Tuy Phụng là một người bạn học khác lớp năm ngoái nhưng bạn ấy đã từng tiếp chuyện với tôi nên tôi cũng quyết định sẽ ngồi chung với bạn ấy. Vào tới lớp tôi và Phụng ngồi ngay bàn số 5 và sau một lúc chờ lớp ổng định vị trí thì cô Thanh Lan chủ nhiệm bắt đầu điểm danh từng bạn một trong lớp:
_...,...,...Diễm Thanh,..
Tôi vội vàng giơ tay, cô nhìn tôi đôi lúc rồi bắt đầu đọc tiếp, tôi lắng nghe một hồi rồi đến khi cô đọc tên bạn : " Phan Chi Yến" rồi cô cho tờ giấy đểim danh học sinh vào cặp. Nhưng tôi nhớ không lầm là tôi đã lắng nghe chăm chỉ nhưng không nghe tên của Phụng. Tôi quay sang nói nhỏ với Phụng :
_ Ê, cậu lên hỏi cô tại sao không có tên cậu đi ? ( tôi bắt đầu lo lắng )
Đúng lúc đó thì cô cất tiếng nói :
_ Ở lớp có em nào chưa được cô đọc tên lên không?
Tôi liền nói với Phụng :
_ Đó cô hỏi đó cậu giơ tay lên đi !
Phụng cười rồi bảo :
_ Thôi khỏi, không sao đâu, Thanh đừng lo chắc cô đọc thiếu đó mà Phụng xem rồi Phụng vào lớp 6/14 mà ^_^!
Tôi cũng không nói gì nữa, rồi im lặng lắng nghe cô thông báo cho những học sinh mới trong lớp. Tôi chăm chú một lúc rồi nghe tiếng : Reng...reng "!Các bạn bước ra về và tôi cũng vậy. Bỗng nhưng tôi tự nhiên nhớ đến việc cô Chủ nhiệm không đọc tên của người bạn ngồi cạnh tôi và cũng nhớ câu nói của Phụng để trấn an tôi lại. Nghĩ đến đó tôi hồi hộp vô cùng cứ sợ rằng Phụng sẽ không học chung với mình, rồi mình sẽ ra sao đây!Tôi băn khoăn ra về.
- Sáng hôm sau, bước vào lớp lòng tôi trĩu nặng vì những suy nghĩ của ngày hôm qua. Vào chỗ ngồi và chỉ biết im lặng đơn độc một mình nhìn ra ngoài cửa đón chờ Phụng vào nhưng rồi tôi cũng đã chờ trong vô vọng. Tiếng chuông đã "reng" lên 3 lần mà Phụng vẫn chưa vào. Không phải Phụng vào trễ đâu! Chợt trong đầu tôi hiện lên một suy nghĩ lạ lùng đó, rối bất giác cô bước vào và điểm danh học sinh như hôm trước, tôi cũng giơ tay khi nghe đến tên mình. Rồi tôi như ngồi trên lửa khi nghe một lần nữa mà vẫn không nghe được tên của Phụng tuy là trong bảng điểm danh dư tên của một bạn nhưng bạn đó hiện tại không có mặt. Bất thình lình cô quay sang tôi hỏi :
_ Em! Người bạn ngồi cạnh bên em hôm qua tên gì thế bạn đó có đi học không?
Tôi lúng túng đáp lại:
_Dạ..dạ..! Bạn đó tên là Dư Mỹ Phụng, bạn đó hôm nay không đi học...
Cô nhìn chỗ Phụng ngồi một lúc rồi nhìn vào trong bảng điểm danh. Lúc đó tim tôi như rung lên trông chờ một tia hy vọng cuối cùng nhưng cái hy vọng đó đã vụt tắt khi nghe cô nói:
_ Không có ai tên Phụng hết, chắc bạn đó đi nhầm lớp đó. Vậy thì lớp ta chỉ có 1 bạn chưa đi học là bạn Phùng Nguyễn Tuệ Minh thôi.
Tôi thất vọng vô cùng ra về mà lòng trĩu nặng mà nghĩ rằng rồi mình sẽ cô đơn.
Giờ ra chơi hôm sau tôi đứng một mình ở ngoài sảnh bỗng có tiếng cười hỏi rằng :
_ Thanh học lớp 6 mấy???
_6/14
_chời học lớp đó là lớp giỏi học mệt lắm nha hahaha
Giọng điệu ấy của Như làm tôi phát kiếp, Như bạn ấy đang nói xéo là tôi chảnh mới vào lớp này. Tôi không ngờ Như là người bạn hiểu tôi nhất hồi năm trước cơ mà @_@! đầu óc tôi quay vòng vòng.
-Một tuần trôi qua, lớp tôi vào học như bình thường, thì bỗng có một bạn nữ lạ lắm bước vào lớp và ngồi ở cuối dãy không nói chuyện với ai hết. Tôi có cảm giác bạn ý chính là bạn Tuệ Minh muốn lại hỏi nhưng do nhút nhát nên tôi lại thôi. Cô Lan bước vào lớp, cô nhìn chằm chằm vào bạn ý cô hỏi :
_Em tên gi`?
_Dạ em tên là Tuệ Minh !
_À em mới vào phải không thế thì em lên đây ngồi nè ( cô vừa nói vừa chỉ vào chỗ trống cạnh tôi) bạn ấy xếp đồ và chạy vào chỗ.
Minh và tôi ngồi cạnh nhau nhưng chưa quen lắm, rồi một hôm nọ Minh cất tiếng hỏi:
_Thanh ơi! Thanh có mang thước không cho Minh mượn chút nha ! ^_^
Tôi nhìn Minh rồi mỉm cười nói:
_Có chứ! Minh đợi Thanh một chút nha
Rồi một tuần sau khi tôi làm quen được Minh thì bạn ấy phải đổi chỗ thay vào đó là Tâm cô bạn Phó học tập "man man" của lớp. Lúc đầu tôi cũng buồn vì không được ngồi cạnh Minh nữa và không nói chuyện với Minh được.
Nhưng rồi tôi cũng vui vẻ với Tâm vì Tâm là 1 người bạn rất vui tính, tuy vậy nhưng tôi cũng không thân với Tâm lắm. Và ngày hôm sau Châu ( 1 ng` bạn tôi wen từ trước) lên hỏi tôi một số chuyện và tôi bắt đầu chơi với Châu.
Sau 1 tuần cô bạn cùng tên hỏi mượn cái đồng hồ tôi đang đeo và đưa cho Sương cô bạn Phó Kỷ Luật khó chịu của lớp Sương hỏi :
_ Bạn mua ở đâu thế? Chỉ cho mình đẻ mình mua với! ^_*!
Rồi tôi bắt đầu wen thân với Sương từ lúc đó. Tiếp đến là wen Loan, Loan và tôi wen nhau từ một câu chào hỏi cực kỳ kute của Loan là :
_ Ơh ! Sao Loan thấy Thanh cứ ngồi đây một mình buồn wá vậy?
_ Tại Thanh Thích ngồi đây Thanh sợ làm phiền mọi người nên không dám làm wen.
Sau đó 5 đứa bọn tôi bắt đầu chơi thân vs nhau từ ngày ấy và bọn tôi Thành lập ra nhóm bạn thân cùng nhau học tập có tên là BEST FRIEND!
_ Các em ra ngoài hàng lang xếp thành 2 hàng nam và 2 nữ cho cô !
À thì ra đó chính là cô chủ nhiệm mới của lớp 6/14 ( cái lớp hằng đấu iu của bemap0805 từ lúc lên lớp 7). Tôi đứng cùng với Phụng để hai đứa có thể ngồi chung. Tuy Phụng là một người bạn học khác lớp năm ngoái nhưng bạn ấy đã từng tiếp chuyện với tôi nên tôi cũng quyết định sẽ ngồi chung với bạn ấy. Vào tới lớp tôi và Phụng ngồi ngay bàn số 5 và sau một lúc chờ lớp ổng định vị trí thì cô Thanh Lan chủ nhiệm bắt đầu điểm danh từng bạn một trong lớp:
_...,...,...Diễm Thanh,..
Tôi vội vàng giơ tay, cô nhìn tôi đôi lúc rồi bắt đầu đọc tiếp, tôi lắng nghe một hồi rồi đến khi cô đọc tên bạn : " Phan Chi Yến" rồi cô cho tờ giấy đểim danh học sinh vào cặp. Nhưng tôi nhớ không lầm là tôi đã lắng nghe chăm chỉ nhưng không nghe tên của Phụng. Tôi quay sang nói nhỏ với Phụng :
_ Ê, cậu lên hỏi cô tại sao không có tên cậu đi ? ( tôi bắt đầu lo lắng )
Đúng lúc đó thì cô cất tiếng nói :
_ Ở lớp có em nào chưa được cô đọc tên lên không?
Tôi liền nói với Phụng :
_ Đó cô hỏi đó cậu giơ tay lên đi !
Phụng cười rồi bảo :
_ Thôi khỏi, không sao đâu, Thanh đừng lo chắc cô đọc thiếu đó mà Phụng xem rồi Phụng vào lớp 6/14 mà ^_^!
Tôi cũng không nói gì nữa, rồi im lặng lắng nghe cô thông báo cho những học sinh mới trong lớp. Tôi chăm chú một lúc rồi nghe tiếng : Reng...reng "!Các bạn bước ra về và tôi cũng vậy. Bỗng nhưng tôi tự nhiên nhớ đến việc cô Chủ nhiệm không đọc tên của người bạn ngồi cạnh tôi và cũng nhớ câu nói của Phụng để trấn an tôi lại. Nghĩ đến đó tôi hồi hộp vô cùng cứ sợ rằng Phụng sẽ không học chung với mình, rồi mình sẽ ra sao đây!Tôi băn khoăn ra về.
- Sáng hôm sau, bước vào lớp lòng tôi trĩu nặng vì những suy nghĩ của ngày hôm qua. Vào chỗ ngồi và chỉ biết im lặng đơn độc một mình nhìn ra ngoài cửa đón chờ Phụng vào nhưng rồi tôi cũng đã chờ trong vô vọng. Tiếng chuông đã "reng" lên 3 lần mà Phụng vẫn chưa vào. Không phải Phụng vào trễ đâu! Chợt trong đầu tôi hiện lên một suy nghĩ lạ lùng đó, rối bất giác cô bước vào và điểm danh học sinh như hôm trước, tôi cũng giơ tay khi nghe đến tên mình. Rồi tôi như ngồi trên lửa khi nghe một lần nữa mà vẫn không nghe được tên của Phụng tuy là trong bảng điểm danh dư tên của một bạn nhưng bạn đó hiện tại không có mặt. Bất thình lình cô quay sang tôi hỏi :
_ Em! Người bạn ngồi cạnh bên em hôm qua tên gì thế bạn đó có đi học không?
Tôi lúng túng đáp lại:
_Dạ..dạ..! Bạn đó tên là Dư Mỹ Phụng, bạn đó hôm nay không đi học...
Cô nhìn chỗ Phụng ngồi một lúc rồi nhìn vào trong bảng điểm danh. Lúc đó tim tôi như rung lên trông chờ một tia hy vọng cuối cùng nhưng cái hy vọng đó đã vụt tắt khi nghe cô nói:
_ Không có ai tên Phụng hết, chắc bạn đó đi nhầm lớp đó. Vậy thì lớp ta chỉ có 1 bạn chưa đi học là bạn Phùng Nguyễn Tuệ Minh thôi.
Tôi thất vọng vô cùng ra về mà lòng trĩu nặng mà nghĩ rằng rồi mình sẽ cô đơn.
Giờ ra chơi hôm sau tôi đứng một mình ở ngoài sảnh bỗng có tiếng cười hỏi rằng :
_ Thanh học lớp 6 mấy???
_6/14
_chời học lớp đó là lớp giỏi học mệt lắm nha hahaha
Giọng điệu ấy của Như làm tôi phát kiếp, Như bạn ấy đang nói xéo là tôi chảnh mới vào lớp này. Tôi không ngờ Như là người bạn hiểu tôi nhất hồi năm trước cơ mà @_@! đầu óc tôi quay vòng vòng.
-Một tuần trôi qua, lớp tôi vào học như bình thường, thì bỗng có một bạn nữ lạ lắm bước vào lớp và ngồi ở cuối dãy không nói chuyện với ai hết. Tôi có cảm giác bạn ý chính là bạn Tuệ Minh muốn lại hỏi nhưng do nhút nhát nên tôi lại thôi. Cô Lan bước vào lớp, cô nhìn chằm chằm vào bạn ý cô hỏi :
_Em tên gi`?
_Dạ em tên là Tuệ Minh !
_À em mới vào phải không thế thì em lên đây ngồi nè ( cô vừa nói vừa chỉ vào chỗ trống cạnh tôi) bạn ấy xếp đồ và chạy vào chỗ.
Minh và tôi ngồi cạnh nhau nhưng chưa quen lắm, rồi một hôm nọ Minh cất tiếng hỏi:
_Thanh ơi! Thanh có mang thước không cho Minh mượn chút nha ! ^_^
Tôi nhìn Minh rồi mỉm cười nói:
_Có chứ! Minh đợi Thanh một chút nha
Rồi một tuần sau khi tôi làm quen được Minh thì bạn ấy phải đổi chỗ thay vào đó là Tâm cô bạn Phó học tập "man man" của lớp. Lúc đầu tôi cũng buồn vì không được ngồi cạnh Minh nữa và không nói chuyện với Minh được.
Nhưng rồi tôi cũng vui vẻ với Tâm vì Tâm là 1 người bạn rất vui tính, tuy vậy nhưng tôi cũng không thân với Tâm lắm. Và ngày hôm sau Châu ( 1 ng` bạn tôi wen từ trước) lên hỏi tôi một số chuyện và tôi bắt đầu chơi với Châu.
Sau 1 tuần cô bạn cùng tên hỏi mượn cái đồng hồ tôi đang đeo và đưa cho Sương cô bạn Phó Kỷ Luật khó chịu của lớp Sương hỏi :
_ Bạn mua ở đâu thế? Chỉ cho mình đẻ mình mua với! ^_*!
Rồi tôi bắt đầu wen thân với Sương từ lúc đó. Tiếp đến là wen Loan, Loan và tôi wen nhau từ một câu chào hỏi cực kỳ kute của Loan là :
_ Ơh ! Sao Loan thấy Thanh cứ ngồi đây một mình buồn wá vậy?
_ Tại Thanh Thích ngồi đây Thanh sợ làm phiền mọi người nên không dám làm wen.
Sau đó 5 đứa bọn tôi bắt đầu chơi thân vs nhau từ ngày ấy và bọn tôi Thành lập ra nhóm bạn thân cùng nhau học tập có tên là BEST FRIEND!
( Tạm thời hết phần 1 Ngày đầu vào trưởng)
! Các bạn hãy đón chờ phần II về " Tình bạn " là sự sai lầm lớn của bemap0805 nha! Thanks các bạn nhiều