Bài 1:
Giờ ra chơi đã điểm. Học sinh ùa ra sân trường vui chơi tạo nên một khung cảnh đông vui nhộn nhịp. Hôm nay em không hòa mình vào không khí ấy mà chỉ lặng lẽ đứng trên tầng ba nhìn xuống, ngắm nhìn mọi thứ. Khi đó em mới chợt nhận ra ngôi trường em hôm nay thật đẹp.
Một ngày đầu thu mát lành khiến người ta dễ chịu. Mặt trời nhẹ nhàng tỏa nắng, những tia nắng ấm áp tinh nghịch đùa vui với mọi vật trong không gian. Bầu trời xanh cao vời vợi, thi thoảng lại bắt gặp những đám mây trắng xốp đang bồng bềnh dạo chơi. Làn gió nhẹ mùa thu khẽ thổi làm những chiếc lá khô xào xạc, có chiếc lá mỏng manh khẽ lìa cành, xoay tròn trên không trung rồi nằm im dưới đất. Đâu đó vang lên tiếng chim hót líu lo làm cho không gian vừa đẹp, vừa nhộn nhịp. Trong khoảng không gian ấy, ngôi trường em bỗng chốc hiện lên với với vẻ đẹp lạ kì. Ngôi trường có 3 khu: một khu nhà hai tầng dành cho các anh chị lớp chín, những cánh chim đầu đàn dẫn lối cho các em; một khu nhà ba tầng dành cho học sinh khối sáu, bảy, tám; một khu nhà nữa hai tầng là nơi cho các thầy cô giáo, các văn phòng, nơi xử lí công việc của nhà trường. Tường trường được quét vôi trắng tinh. Cánh cửa lớp màu cánh gián có lắp theo kính. Ánh nắng mùa thu nhè nhẹ chiếu sáng khắp nơi, ô cửa kính trong suốt phản lại ánh sáng làm cả ngôi trường bừng sáng hẳn lên, đẹp lung linh.
Phía dưới sân trường rộng rãi, được chia làm các ô để học sinh có thể tiên xếp hàng mỗi giờ sinh hoạt. Trên sân, những cây phượng, cây bàng, cây bằng lăng được trồng theo hàng dọc theo sân trường. Trời đã vào thu bởi vậy, lá cây đã chuyển màu, trông xa có thể thấy những tán phượng đã chuyển vàng, nhẹ nhàng bay bay trong nắng mai, những tán bàng chuyển thành màu đỏ rực, làm bùng cháy cả góc sân trường. Dưới tán cây, những học sinh đang ngồi lại với nhau trò chuyện rôm rả, có khi lại bàn về một bài toán khó nào đó, khi lại kể về một câu chuyện ở lớp, thi thoảng một bạn lại nói một câu đùa gì đó khiến cả đám cười vang. Xa xa lại có một nhóm học sinh chơi đá cầu, nhảy dây,... Đằng sau khu nhà ba tầng là một sân vận động mini dành cho các cầu thủ nhỏ được nhà trường chuẩn bị , chăm sóc rất cẩn thận. Màu cỏ xanh non, căng tràn sức sống, trải đều trên sân trông xa như một tấm thảm êm ái. Trên đó đang diễn ra một cuộc chiến hồi hộp của các anh hùng sân cỏ, tiếng cổ vũ, reo hò làm cả một khoảng không nhộn nhịp tiếng cười, tiếng hò hét, tạo nên một vẻ đẹp sống động, náo nhiệt cho ngôi trường.
Vào ngày đẹp trời hôm ấy, em đã được ngắm nhìn một cách rõ ràng vẻ đẹp của ngôi trường. Hình ảnh ngôi trường khi đó đã in sâu trong tâm trí em tạo thành một hình ảnh khó phai của tuổi học trò tinh nghịch.
Bài 2:
Trường mình đẹp lắm! Đẹp nhất là những buổi sớm mai trước giờ vào học. Lúc ấy, ông mặt trời vừa nhô lên lơ lửng như một quả bóng vàng khổng lồ, tỏa những tia nắng dìu dịu xuống vạn vật. Đất trời bừng tỉnh dậy sau một đêm dài. Đó cũng là lúc tụi nhỏ chúng mình ríu rít đến trường để được ngắm những cảnh đẹp của một ngày nắng mới.
Sân trường lúc này mới nhộn nhịp, tấp nập làm sao! Nhìn từ xa như có một đàn bướm trắng rập rờn bay lượn trong nắng sớm. Màu áo, màu khăn quàng hòa lẫn trong sương sớm bàng bạc. Hai cánh cổng trường mở ra từ lúc nào. Người ra, người vào nhộn nhịp không khác gì một ngày hội. Giữa sân trường, những cây điệp, cây phượng cành lá còn đọng những hạt sương sớm long lanh như những viên ngọc giữa màu xanh lục của tán lá, như vui mừng chào đón những người bạn thân quen. Sân trường sôi động hẳn lên bởi tiếng cười, tiếng nói râm ran.
Những em học sinh lớp Một vai mang cặp, tay xách bình nước được ba mẹ đưa đến tận lớp học, gương mặt còn ngơ ngác. Những học sinh lớp trên thì bạo dạn hẳn bởi đã quen trường quen lớp nên chạy nhảy đùa nghịch như những chú bê con nô đùa trên đồi cỏ. Khắp sân trường, những trò chơi của tuổi nhỏ diễn ra sôi động, hấp dẫn. Chỗ này chơi bi, chỗ kia đá cầu, chỗ nọ đuổi bắt nhau… Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho đường bay của những trái cầu đẹp mắt hay một đường bi chính xác được bắn ra từ một “xạ thủ” nào đó. Nhóm các bạn gái cũng không kém phần sôi động. Trò chơi nhảy dây quen thuộc lúc nào cũng hấp dẫn mọi người. Sợi dây uốn lượn lên xuống nhịp nhàng với những bước nhảy đẹp mắt, trông các bạn như những “nghệ sĩ xiếc” chơi trò nhảy dây trên màn ảnh nhỏ. Trên cành điệp, cành phượng cao tít, những chú chìa vôi, chim sẻ, chích bông… cũng đua nhau cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hòa mình với cuộc vui bên dưới. Mình cũng tham gia tích cực vào trò chơi kéo co. Bởi mình kéo rất khỏe và thường đem về chiến thắng cho đồng đội nên được các bạn đặt cho cái tên ngồ ngộ: “đầu máy xe lửa”. Ở trong các hành lang cua lớp học, rải rác một so nhóm đang chụm đầu vào nhau bàn bạc sôi nổi về những bài tập chưa giải được. Hòa trong khí thế sôi động ấy, những bản nhạc thiếu nhi phát ra từ cái loa phóng thanh đặt ở phòng thiết bị nghe sao mà náo nức, rộn rã. Quang cảnh sân trường của mình trước giờ vào học: tấp nập, nhộn nhịp chẳng khác nào một ngày hội “Phù Đổng” thi tài đua sức.
Dẫu mai đây, chúng mình phải chia tay với những ngày vui của tuổi thơ thì dư âm của của những buổi sáng đẹp trời trong cái sân trường trước buổi học mãi đọng lại trong tâm hồn với hương vị ngọt ngào, êm dịu nhất.
Nguồn: thuvienvanmau