Bài thơ quê hương của Tế Hanh là một khúc ca quê hương da diết qua hình ảnh của cánh buồm, của con thuyền miền biển. Trong bài thơ, hình ảnh cánh buồm hiện lên thật lạ thật đẹp qua câu thơ:
Cánh buồm .......bao la thâu góp gió.
Mảnh hồn làng-hình ảnh ẩn dụ bởi hồn làng là một hình ảnh vô hình ta không nhìn thấy được song nó lại hữu hình trong cánh buồm nâu. Cánh buồm trong cái gió mằn mặn của biển giương to căng phồng làm con thuyền lướt đi nhè nhẹ trên mặt nước như hy vọng của người dân nghèo nơi đây. Mảnh hồn làng cũng chính là khát khao, là hy vọng và cũng là niềm mong ước của con người. Sự tinh tế trong câu văn của nahf thơ được thể hiện sâu sắc trong hình ảnh '' rướn thân trắng ''. Đó là sự vươn lên trong mọi hoàn cảnh khó khăn của con người và sự nỗ lực đạt tới ước mơ kháy vọng về cuộc sống mới. Dâu chấm lửng cũng góp phần mở ra một chân trời mới của tác giả.