đề 2
Đề 2: Văn học và tình thương
Từ xưa đến nay, dân tộc ta luôn đề cao tình yêu thương và lòng nhân ái. Chúng ta có thể thấy, trong tất cả các tác phẩm văn học, không có tác phẩm nào là không nhắc tới tình thương. Văn học là hướng người đọc đến với sự hiểu biết và tình yêu thương, là phương tiện truyền tải tình yêu thương đến con người một cách gần gũi, đơn thuần mà sâu sắc nhất. Vậy nên, văn học của dân tộc ta luôn ca ngợi những ai biết “thương người như thể thương thân” và nghiêm khắc phê phán những kẻ thờ ơ, dửng dưng trước người gặp hoạn nạn.
Văn học luôn ca ngợi những ai biết “ thương người như thể thương thân”. Trước hết, văn học đề cập tới tình cảm gia đình, bởi gia đình là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên và là nơi khởi nguồn của lòng nhân ái và tình yêu thương con người. Trong đó, tình cảm mẹ con là cao quí nhất. Đọc “ Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng, ta có thể nhận thấy được lòng hiếu thảo của Hồng và tình yêu thương mẹ tha thiết. Từ bé, cậu đã phải chịu cảnh mồ côi cha, người mẹ cùng túng phải đi tha phương cầu thực, Hồng bị hắt hủi, ghẻ lạnh đến cay nghiệt của chính những người trong họ hàng. Khổ vậy nhưng cậu không hề oán trách mẹ, ngược lại, cậu lại càng yêu thương mẹ hơn. Và chính người mẹ cũng đã vượt qua những sự mặc cảm để trở về bên Hồng. Không chỉ phản ánh tình mẫu tử, văn học còn cho ta thấy một tình cảm vô cùng đẹp đẽ, sâu sắc không kém, đó là tình cảm vợ chồng. Chị Dậu trong tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô tất Tố, chị là người phụ nữ đảm đang, yêu thương chồng con hết mực, dám vùng dậy đấu tranh, đánh trả bọn cai lệ và người nhà lí trưởng để bảo vệ chồng, con mình. Bên cạnh những tình cảm trên, tình anh em ruột thịt cũng thật đáng quý. Truyện “ Cuộc chia tay của những con búp bê”, chúng ta đã chứng kiến cảnh hai anh em Thành và Thuỷ chia tay nhau. Những con búp bê trong truyện cũng như hai anh em Thành và Thuỷ, không có tội lỗi gì, thế mà lại phải chia tay nhau. Qua đó, nhà văn đã cho chúng ta thấy tình cảm gắn bó giữa anh em với nhau trong gia đình. Con người ta khác con vật ở chỗ biết suy nghĩ và biết yêu thương nhau. Dù có khác biệt về màu da, chủng tộc hay ngôn ngữ, không cùng gia đình, dòng họ nhưng đã là người thì phải sống yêu thương, chan hòa, một tình yêu không bó gọn trong phạm vi nhất định mà nó mở rộng ra toàn nhân loại, yêu tất cả con người. Như nhân vật ông giáo trong tác phẩm “Lão Hạc” của Nam Cao, ông là một con người biết cảm thông, chia sẻ, là chỗ dựa tinh thần, là niềm an ủi của lão Hạc. Ngoài ra, trong các tác phẩm còn có sự thương xót của tác giả với từng số phận, từng nhân vật cũng như những con người đáng được thương cảm.
Văn học dân tộc không chỉ ca ngợi những ai biết “thương người như thể thương thân” mà còn nghiêm khắc phê phán những kẻ thờ ơ, dửng dưng trước người gặp hoạn nạn. Ví dụ như trong truyện “ Thạnh Sanh”, chúng ta lên án gay gắt hai mẹ con Lí Thông- những người đã lừa người khác để đoạt lấy công danh và cuối cùng, họ đã bị trừng phạt. Không chỉ trong văn học dân tộc mà trong cả những tác phẩm văn học nước ngoài cũng phê phán lối sống vô lương tâm của con người. “Cô bé bán diêm” của Andecxen là một trong những tác phẩm đó. Vào đêm giao thừa, một em bé mồ côi mẹ ,đầu trần chân đất ,bụng đói người rét, vẫn phải đi bán diêm nhưng không ai để ý đến em. Và cuối cùng, cô đã chết trong một xó tường, xung quanh là những que diêm đã đốt hết. Không những thế, đáng ghê sợ hơn nữa là những người cạn tình máu mủ. Điển hình là nhân vật bà cô trong truyện “những ngày thơ ấu”. Bà cô lẽ ra phải đối xử tốt với bé Hồng để bù đắp lại những mất mát mà bé phải hứng chịu, nhưng bà cô không những đối xử tệ bạc với bé mà còn nói xấu, sỉ nhục, gieo rắc ý sấu vào đầu Hồng để đứa cháu ruột của mình khinh miệt, ruồng rẫy mẹ. Hay ông quan trong truyện “sống chết mặc bay” là tiêu biểu cho tầng lớp thống trị, quan lại ngày xưa. Trong cảnh nguy cấp, dân nhân đội gió, tắm mưa cứu đê thì quan lại ngồi ung ung đánh tổ tôm. Ngay cả khi có người vào báo đê vỡ mà hắn còn không quan tâm, bảo lính đuổi ra ngoài.
Qua đó, ta có thể thấy được : văn học Việt Nam luôn để cao lòng nhân ái, ca ngợi những người “thương người như thể thương thân”, và cũng lên án kịch liệt những kẻ thờ ơ, vô trách nhiệm. Vì vậy, chúng ta cần phải biết yêu thương người khác, biết giúp đỡ nhau trong công việc cũng như trong học tâp để cùng nhau tiến bước trong cuộc sống, chung tay xây dựng đất nước giàu mạnh.