Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Chuyện là cách đây khoảng 6-7 tháng thì em có cảm giác khá trống rỗng, mệt mỏi và không muốn đi học. Em cũng đã cảm nhận được rằng bản thân mình không ổn nên đã đi khám và kết quả là trầm cảm nhẹ, rối loạn cảm xúc. Trong thời gian đó thì em có uống thuốc, việc học ở trường của em cũng không đều đặn mà buổi được buổi không ạ. Sau một thời gian uống thuốc thì em cũng đã cảm thấy khá hơn nhiều. Cụ thể là em cũng đã cảm nhận lại được những cảm xúc thường ngày khi giao tiếp với mọi người. Tuy nhiên, em vẫn chưa muốn đi học và quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Em cũng không thể hiểu được tại sao em lại có cảm giác như vậy nữa ạ. Trước đây khi mới đi khám và mua thuốc thì em cũng không muốn uống thuốc chỉ vì không muốn hết bệnh và quay trở lại như bthg. Đến bây giờ thì em vẫn còn cảm giác đó, khi đi khám thì em cũng đã nói tuy nhiên bác sĩ cũng chỉ tư vấn là tăng liều thuốc nhưng em vẫn không cảm thấy có sự thay đổi ạ. Lúc nào em cũng cảm thấy cuộc sống trước kia của em chán vì chuyện trường lớp không được suôn sẻ, bố mẹ em trước đây có tính khí khá là nóng nảy, gia đình cũng có khoảng cách tuy nhiên sau khi em bị ốm thì em lại cảm thấy bố mẹ em bình tĩnh, tích cực và gia đình gắn kết hơn ạ. Em luôn có cảm giác là bây h nếu như em hết bệnh thì em sẽ phải đi học lại, điều mà trước đây em rất sợ vì sau những năm nay em luôn giảm thải thời gian ở lớp nhất có thể. Bây giờ khi em đã hồi phục hơn thì mẹ em luôn luôn nhắc nhở em phải dây sớm để đi học, Vì vậy nên em hay có những việc làm như kiểu cố tình dậy muộn. Em biết như vậy là không nên nhưng em cũng không hiểu tại sao em lại hành xử như vậy nữa ạ. Em đã thử thay đổi cách suy nghĩ của mình về việc đi học và quay trở lại cuộc sống bình thường nhiều lần nhưng em đều cảm thấy như đang lừa dối bản thân về thực tại í ạ. Có cách nào để em không cảm thấy chán cuộc sống hàng ngày được không ạ? Mng tư vấn cho em với ạ Em cảm ơn mng nhiều ạ.