Văn 6 Kể chuyện tưởng tượng 10 năm sau

vophananhquan123

Banned
Banned
Thành viên
29 Tháng một 2014
44
9
26
17
Đắk Lắk
THCS nguyễn khuyến

Thủy Ling

Cựu Mod Sinh học
Thành viên Test
Thành viên
19 Tháng chín 2017
2,249
2,411
409
Phú Yên
trung học
Đề: Kể chuyện mười năm sau em về thă, lạ mái trường mà hiện nay em đang học. Hãy tưởng tượng những đổi thay có thể xảy ra.
Ý cũng được để làm bài văn nhé!
ý chính : nhân dịp họp lớp cả lớp cũ rũ về thăm lại trường,khi vào trường đầu tiên đập vào mắt là gì ?sự thay đổi đó làm bạn ngạc nhiên,lạ lẫm,cảm giác của bạn là gì ? sau đó bạn gặp lại những ai (thầy cô chủ nhiệm cũ,học sinh nhỏ....v...v) ? sự thay đổi của họ (thầy cô);trình tự kể(đi từ ngoài vào trong,từ dưới lầu lên lầu,từ trong ra ngoài....v....v);bạn có thể thêm sự việc cót lõi làm nên ấn tượng;kết bài tổng kết lại cảm xúc cả quá trình chuyến đi là được.
chú ý : đừng lạc sang miêu tả hay biểu cảm là được,nhưng phải thêm 2 yếu tố này vào để thêm sinh động,cụ thể cho bài
 

xuanle17

Cựu Mod Ngữ Văn
Thành viên
14 Tháng chín 2018
805
1,015
181
25
Thừa Thiên Huế
Đh sư phạm huế
MB: - Tít Tít Tít....
Chuông đồng hồ réo rắt kéo tôi thoát khỏi giấc ngủ trong chiếc chăn bông ấm áp. Trái lại với cảm giác uể oải, mệt mỏi hằng ngày tôi tung chăn dậy đầy hứng khởi bởi hôm nay là 1 ngày rất đặc biệt. Hôm nay là ngày họp lớp của mình và cũng là lần đầu tiên sau 10 năm tôi trở lại nơi đây.. Mái trường thân thương với tên gọi quá đỗi thân thuộc Trường THCS....
TB:
1. Lúc đến gần trường:
- Lòng cảm thấy nôn nao, háo hức mong chờ được vào trường. Cảm giác lúc này thật lạ làm tôi có cảm tưởng là buổi đầu tiên đến lớp mặc dù tôi vẫn làm việc đó suốt 16 năm qua.
- Miêu tả ngôi trường : Nhìn từ xa ngôi trường trong thật khang trang với chiếc cổng vàng cùng mái ngói đỏ tươi ,...
2.Lúc vào trường:
- Nơi đây có cảm giác thật thân quen và ấm áp
- Gặp bác bảo vệ vui vẻ, thân thiện chào tôi. Đó là một người mới thay cho bác H. Hỏi ra mới biết bác đó lại là họ hàng của bác bảo vệ cũ thời ấy. hèn gì vừa gặp tôi đã thấy quen thuộc quá.
- Miêu tả quang cảnh: Sự thay đổi về cơ sở vật chất nhưng những hàng cây quen thuộc vẫn còn đứng đó giống như minh chứng cho một tuổi thơ đầy "dữ dội" của tôi với tụi bạn.
- Kí ức tươi đẹp tuổi thơ quay trở lại( kể 1 kỉ niệm dưới mái trường)
- Đi dọc theo dãy hành lang, khẽ đưa tay chạm nhẹ vào khung cửa, nhìn vào ô cửa sổ
3. Miêu tả những người bạn:
- Đứng thẫn thờ được 1 hồi lâu thì mấy đứa bạn của tôi đến. chúng vẫn tinh quái như ngày nào giở trò hù dọa tôi.
- Chúng bây giờ lớn hết cả rồi. Người thì đã có công việc ổn định, đứa thì vẫn tiếp tục học, đứa thì đã thành gia đình,....( Miêu tả cụ thể 1 vài bạn) Và kể về bản thân
- Cùng nhau chuẩn bị cho buổi lễ tại hội trường (làm gì, chuản bị ntn)
4. Gặp lại thầy cô:
-Nhiều người đã già rồi
- 1 số vẫn còn công tác tại trường
- Một số đã đi sang bên kia chuyến đò cuộc đời
5. buổi lễ diễn ra trong trang trọng
6. Chia tay
Lưu luyến, bịn rịn
KB: Buổi lễ là 1 kỉ niệm đẹp
 

phamkimcu0ng

Cựu Kiểm soát viên
Thành viên
9 Tháng mười 2018
1,683
7,939
561
Cà Mau
Trường trung học cơ sở Nguyễn Thiện Thành
Đề: Kể chuyện mười năm sau em về thă, lạ mái trường mà hiện nay em đang học. Hãy tưởng tượng những đổi thay có thể xảy ra.
Ý cũng được để làm bài văn nhé!
Nhân ngày 20-11, em về thăm lại mái trường xưa, nơi đã dạy em bao kiến thức để em có thể làm một người bác sĩ như bây giờ. Ôi, thật tuyệt vời.
Em bước lại gần ngôi trường mến yêu, cái cổng hiện ra trước mắt. Nhìn hàng chữ “Trường trung học cơ sở Trần Phú” mà trong lòng thấy bâng khuâng vô cùng. Cổng trường bây giờ đã được vét vôi sạch sẽ. Bước vào cổng, hiện rõ trong đôi mắt em là kỉ niệm thơ ấu ngày nào, chơi đùa, bắn bi, rượt bắt nô nức dưới sân trường. Hàng cây xà cừ thuở trước chỉ cao tới tầng hai là cùng mà bây giờ đã xum xê, toả bóng khắp sân trường. Khẽ chạm tay vào lớp vỏ xù xì, em thầm hỏi: “Cây ơi, mày còn nhớ tao không?”Cành cây lay động như muốn trả lời rằng: “Có chứ, làm sao cây này quên được cậu học trò Thăng ngày nào”. Em cười nhẹ rồi đi về phía sau trường, dãy núi trước kia bây giờ đã được khai phá làm thêm một dãy nhà cho các em học sinh lớp bảy, lớp tám. Học sinh bây giờ không như trước kia nữa, một ngày học luôn cả sáng lẫn chiều. Em quay mắt về phía căn phòng lớp em ngày nào. Nó không còn như xưa nữa mà rất khang trang, bốn cái quạt, sáu cái đèn và cái bảng to lớn cũng đủ biết điều ấy. Em tiến lên lầu, xem qua một lượt. Chà, thật là tuyệt, phòng thực hàng được trang bị toàn những máy tính hiện đại màn hình phẳng, cả thảy hơn bốn mươi chiếc. Chẳng phải hai người một máy như ngày nào nữa. Còn thư viện thì toàn những thiết bị hiện đại. Học sinh thời nay hơn trước kia nhiều quá. Đi qua dãy hành lang, bỗng em phát hiện ra một sân bóng rộng. Em chạy xuống, thấy một trái banh nằm lăn lóc. Chắc là mấy cậu học trò chơi xong quên không bỏ lại trường đây mà.. Em lấy chân lăn bóng trên nền cát rồi sút một cú nhẹ vào cái khung thành. Những kỉ niệm ngày ấy tuôn trào. Hồi ấy, nơi đây còn là một bãi đầy đất đá, còn cái khung thành chỉ là hai cái cọc và một thanh gỗ ở trên thôi, còn bây giờ, khung thành sắt có bao bọc lưới xung quanh, tuyệt quá. Bỗng, em nhớ ra là mình còn phải thăm thầy cô nên rảo nhanh bước về phía phòng truyền thống. Bước vào căn phòng, các thầy cô đang họp nên em không dám làm phiền mà đứng chờ. Họp xong, thầy cô tổ chức liên hoan mừng ngày vui, đến bây giờ, em mới đánh bạo tiến ra, chào thầy cô. Mọi người nhìn em với một chút ngỡ ngàng. Em thưa:
- Thưa mọi người, em là Thăng đây ạ.
Lúc bấy giờ, một vài thầy cô mới “Ồ” lên. Một số người trẻ tuổi vẫn còn ngỡ ngàng, rồi sau đó hỏi những người già hơn:
- Học sinh cũ của mấy anh chị à!
Em đoán đó là người mới về trường. Bỗng, cô Mai Ly hỏi:
- Thăng này, hiện giờ em đang làm gì thế?
Bao năm tháng cách xa, bây giờ cô có vẻ già đi rất nhiều, mái tóc điểm hoa râm và khuôn mặt có nhiều vết nhăn theo ngày tháng. Mặc dù vậy, em vẫn có thể nhận ra cô bởi giọng nói và đôi mắt hiền từ mà năm tháng không thể phai nhoà. Em trả lời:
- Thưa cô, em hiện đang bác sĩ tại bệnh viện đa khoa Đức Tín ạ.
- Vậy à? – cô đáp.
Em hỏi cô:
- Cô ơi, cô Hoà và những thầy cô khác đâu ạ.
- Họ về hưa cả rồi. Còn cô dạy hết năm nay cũng về hưa nốt.
Nghe cô nói, em rất buồn, nhưng kìm chế được và hỏi cô thêm :
- Học sinh của cô dạy có ngoan không ạ.
Cô trả lời:
- Đương nhiên, dù sao thì chúng cũng đâu có lì bằng cậu học trò Thăng lớp 6D của tôi Thuở nào.
Em cười, cô cũng cười. Rồi sau đó, những thầy cô khác cũng hỏi chuyện. Thân mật lắm! Trò chuyện hồi lâu thì em nhớ ra một việc quan trọng. Vội chạy ra cổng, lấy vài gói quà tặng thầy cô. Xong việc, em ra về.
Bước ra khỏi cổng trường mà trong lòng em thấy quyến luyến vô cùng. Ngôi trường này đã cùng em trải qua bao kỉ niệm đẹp và ở đó có những con người tuyệt vời đã chắp cho em đôi cánh để em vững bước vào đời.
Nguồn: Internet
 
Top Bottom