Hot hot!!tuyển sinh thpt 2008-2009]

T

tuanh038

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 THPT
năm học 2008-2009
môn: ngữ văn THỜI GIAN :120 PHÚT
I/ trắc nghiệm(2,0 điểm)
đọc kĩ phàn văn bản sau và chọn fương án đúng
… (1)Nghe gọi, con bé giật mình, tròn xoe mắt nhìn. ( 2) nó ngơ ngác, lạ lùng. (3) còn anh, anh không ghìm nổi xúc động. (4) Mỗi lần bị xúc động, vết thẹo dài trên má laị fải đỏ ửng lên, giần giật, trông rất dễ sợ. (5) Với vẻ mặt xúc động ấy và hai tay vẫn đưa về fía trước, anh chầm chậm bước tới, giọng lặp bặp run run….
( CLN-nguyễn quang sáng….)
Câu 1.( 0,5 điểm)
Trong các từ sau đây, từ láy là:
A. chầm chậm
B. giật mình
C. xúc động
D. dễ sợ
Câu 2. ( 0,5 điểm)
từ thẹo trong câu (4) thuộc:
A. phương ngữ bắc
B. fương ngữ nam
c. fương ngữ trung
Câu 3. ( 0,5 điểm)
tổ hợp từ Còn anh trong cau 3 thuộc thành fần
A. gọi –đáp
B. fụ chú
C. khởi ngữ
D. tình thái
Câu 4. ( 0,5 điểm)
Câu (1) và câu (2) liên kết với nhau bằng:
A. fép lặp
B. fép nối
C. fép thế
II/ phần tự luận
Câu 1. ( 3,0 điểm)
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vãn theo con
( con cò-chế lan viên)
từ 2 câu thơ trên , em hãy nêu những suy nghĩ của mình về tình mẹ trong cuộc sống.
Câu 2.( 5,0điểm)
cảm nhận của em về khổ thơ sau:
mọc giữa dòng sông xanh
một bông hoa tím biếc
ơi cobn chim chièn chiện
hót chi mà vang trời
từng giọt long lanh rơi
tôi đưa tay tôi hứng
.......HẾT…………
 
V

vietngocwindir

1.A
2.B
3.B
4.B
Tự luận thì.....trời ơi!! ko làm được!!(dốt Văn quá chừng)
 
M

meocon232

hô hô
ddc 2đ phần trắc nghiệm
còn phần tự luận chưa lằm nhưng chắc cũng ddc ít nhất là 5đ--->6đ
chứ hỷ8->
 
N

nhongocxit_9x

:(:(:eek::eek::eek::eek::eek: ai giúp mình câu 1 với nó trùng với đề kiểm tra của mình ..................nhưng mình chưa lèm được ............help me ..b-(b-(b-(b-(b-(b-(@-)@-)@-)@-)@-)@-)**==
 
R

rosario

câu này của tỉnh Nghệ An phải không chị tuanh038
có ai giúp em câu 1 phần tự luận không.Câu này sao mà khó thế!
 
T

tuanh038

câu này của tỉnh Nghệ An phải không chị tuanh038
có ai giúp em câu 1 phần tự luận không.Câu này sao mà khó thế!
ừ!!!!!! chị post cho em bài chị làm năm ngoái nè, đạt 3 điểm tuyệt đối, tuy không hay!!!!!!!!!

Trong mỗi chúng ta, ai lớn lên cũng đều đựoc nâng đỡ , chở che từ tình yêu thưương của người mẹ, cũng vì đó, nhà thơ clv đã rất xuất sắc với đề tài viết vè người mẹ. tình thưông mà mẹ dành cho con, trao tặng cho con luôn là tỉnh yêu thương sâu nặng và vĩnh cửư nhất, dù ở đâu, gần hay xa thì tình yêu thưương đó vẫn tồn tại mãi2. dù gần hay xa thì mẹ vẫn luôn bên con, luôn dõi theo từng đường đi nước bước của con để con luôn vững bwoocs vào đời. khôảng cách “lên rừng xuống bể luôn là quãng xa nhưng dù thời gian hay không gian có thay đổi thì mẹ vẫn mãi tìm con, mãi luôn yêu thương con trọn đời.
“ con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hêt đời lòng mẹ vẫn theo con”
Dù thời gian thay đổi cũng sẽ làm con lớn lên, ngày càng khôn lớn nhưng với mẹ con vẫn nhỏ bé mãi mãi và vẫn mãi nằm trong vòng tay mẹ. cho dù con có khôn lớn bao nhiêu nữa thì mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi nhỏ bé của con, tình yêu thương đó luôn luôn và sẽ mãi bên con cùng năm tháng. Tình mẹ luôn là tình cảm cao quý và thiêng liêng nhất, sâu nặng nhất, vượt qua mọi khoảng cách, giới hạn, không chịu khuôn mình trong một không gian, thời gian. 2 câu thơ này đã đúc kết về sự gắn bó máu thịt giữa cuộc đời mỗi con người và tình yêu thương của mẹ. cuộc đời con sẽ chẳng thể nào thiếu đi pần tình cảm thiêng liêng nhất ấy bởi đó còn là tình yêu quê hương, nguồn cội, là bến bờ chở che , nâng đỡ tâm hồn con, vượt qua ngoài mọi bờ cõi và giới hạn, gắn với từng chặng đường, theo từng bước con đi. Tình yêu thương của mẹ vẫn không bao giờ cũ bởi chẳng điều gì trên thế gian này lớn lao và vĩnh cửu bằng tình mẹ. mẹ là tượng đài bất tử của đời con
 
P

peni_peni123

Chị tuanh còn đề nào nửa hok chị? Post lun nhá
Cóa đề tỉnh Bình Duong hem chị?
 
M

minh511

[ TeX]\Leftrightarrow , \Leftrightarrow [/tex]
stnrmf,udfn y eytn tymty muy m,ehgmu, gdh, u,
 
Y

younglady_9x

Mình có đề thi này, hi vọng có thể giúp các bạn tham khảo thêm:Đề thi tuyển sinh lớp 10 môn Ngữ văn của Sở GD-ĐT TP.HCM

Kỳ thi tuyển sinh lớp 10 THPT năm học 2007-2008
Đề thi môn Ngữ văn của Sở GD-ĐT TP.HCM
Thời gian 120 phút làm bài, thi ngày 20-06-2007



Câu 1 (1 điểm): Chép lại nguyên văn khổ thơ đầu bài Đoàn thuyền đánh cá (Huy Cận).

Câu 2 (1 điểm): Tìm các thành phần tình thái, cảm thán trong những câu sau:

a. Nhưng còn cái này nữa mà ông sợ, có lẽ còn ghê rợn hơn cả những tiếng kia nhiều. (Kim Lân, Làng)

b. Chao ôi, bắt gặp một con người như anh ta là một cơ hội hãn hữu cho sáng tác, nhưng hoàn thành sáng tác còn là một chặng đường dài. (Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)

Câu 3 (3 điểm): Viết một đoạn văn nghị luận (từ 10 đến 12 câu) nêu suy nghĩ của em về đạo lý Uống nước nhớ nguồn.

Câu 4 (5 điểm): Cảm nhận của em về đoạn thơ:

…Từ hồi về thành phố
quen ánh điện, cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường

Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn

Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng

Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình

(Nguyễn Duy, Ánh trăng,
SGK Ngữ văn 9 tập 1 tr.156 NXBGD - 2005
ề thi tuyển sinh lớp 10 môn Ngữ văn của Sở GD-ĐT TP.HCM
 
Last edited by a moderator:
D

doigiaythuytinh

Trăng là hình ảnh thiên nhiên hồn nhiên, thơmọng. Dường như, chính nhờ cái vẻ đẹp này mà ánh trăng luô là đề tài đc nhiều thế hệ các nàh văn khai thác. Nếu Chính Hữu đã vẽ nên bức tranh "đầu súng trăng treo' qua những đêm hành quân chiến đâu , còn đối với chủ tịch HCM thì "Ngắm trăng " lại thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời của một chiến sĩ cách mạng, một vị danh nhân vĩ đại.Bằng những hình ảnh tự nhiên, chân thục, bài thơ là bài học về đạo lí uống nước nhớ nguồn, nhắc nhở con người phải ân nghĩa, thủy chung với quá khứ. Vầng trăng tình nghĩa, vầng trăng tri kỉđã theo con người suốt chặng đường đời. Nhân vật trữ tình đã có một tuổi thơ hồn nhiên, mơ mộng với quê hưong và vầng trăng kỉ niệm. Vầng trăng ấy cũng theo họ trong ca thời kì chiến tranh ác liệt. Thế nhưng, khi hòa bình được lập lại, quay trở lại thành phố phồn hoa với cuộc sống đầy đủ, sung túc con người lại dửng dưng, quay lưng với quá khứ nghĩa tình:
“Từ hồi về thành phá
quen ánh điện, cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường”
Thời gian trôi qua cuốn theo mọi thứ như một cơn lốc, chỉ có tình cảm là còn ở lại trong tâm hồn mỗi con người như một ánh dương chói loà. Thế nhưng con người không thể kháng cự lại sự thay đổi đó.Người lính năm xưa nay cũng làm quen dần với những thứ xa hoa nơi “ánh điện, cửa gương”. VàØ rồi trong chính sự xa hoa đó, người lính đã quên đi người bạn tri kỉ của mình, người bạn mà tưởng chừng chẳng thể quên được, “người tri kỉ ấy” đi qua ngõ nhà mình nhưng mình lại xem như không quen không biết. Phép nhân hoá vầng trăng trong câu thơ thật sự có cái gì đó làm rung động lòng người đoc bởi vì vầng trăng ấy chính là một con người. Cũng chính phép nhân hoá đó làm cho người đọc cảm thương cho một “người bạn” bị chính người bạn thân một thời của mình lãng quên. Sự ồn ã của phố phường, những công việc mưu sinh và những nhu cầu vật chất thường nhật khác đã lôi kéo con gười ra khỏi những giá trị tinh thần ấy, một phần vô tâm của con người đã lấn át lí trí của người lính, khiến họ trở thành kẻ quay lưng với quá khứ. Con người khi được sống đầy đủ về mặt vật chất thì thường hay quên đi những giá trị tinh thần, quên đi cái nền tảng cơ bản củacuộc sống, đó chình là tình cảm con người. Nhưng rồi một tình huống bất ngờ xảy ra buộc ngươiø lính phải đối mặt:
“Thình ***h đèn điện tắt
phòng buyn -đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn”
Khi đèn điện tắt, cũng là khi không còn được sống trong cái xa hoa, đầy đủ về vật chất, người lính bỗng phải đối diện với cái thực tại tối tăm. Trong cái “thình ***h”, “đột ngột” ấy, người lính vôi bật tung cửa sổ và bất ngờ nhận ra một cái gì đó. Đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là người bạn tri kỉ năm xưa của mình đây hay sao? Con người ấy không hề biết được rằng cái người bạn tri kỉ, tình nghĩa, người bạn đã bị anh ta lãng quên luôn ở ngoài kia để chờ đợi anh ta. “Người bạn ấy” không bao giờ bỏ rơi con người, không bao giờ oán giận hay trách móc con người vì họ đã quên đi mình. Vầng trăng ấy vẫn rất vị tha và khoan dung, nó cũng sẵn sàng đón nhận tấm lòng của một con người biết sám hối, biết vươn lên hoàn thiện mình. Cuộc đời mỗi con người không ai có thể đóan biết trước được. Không ai mãi sống trong một cuộc sống yên bình mà không có khó khăn, thử thách. Cũng như một dòng sông, đời người là một chuỗi dài với những qunh co, uốn khúc . Và chính trong những khúc quanh ấy, những biến cố ấy, con người mới thật sự hiểu được cái gì là quan trọng, cái gì sẽ gắn bó với họ trong suốt hành trình dài và rộng của cuộc đới. Dường như người lính trong bài thơ đã hiểu được điều đó!
“Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng”
Khi người đối mặt với trăng, có cái gì đókhiến cho người lính áy náydù cho không bị quở trách một lời nào. Hai từ “mặt” trong cùng một dòng thô: mặt trăng và mặt người đang cùng nhau trò chuyện . Người lính cảm thấy có cái gì “rưng rưng” tự trong tận đáy lòng và dường như nước mắt đang muốn trào ra vì xúc động trước lòng vị tha của người bạn “tri kỉ” của mình . Đối mặt với vầng trăng, bỗng người lính cảm thấy như đang xem một thước phim quay chậm về tuổi thơ của mình ngày nào, nới có “sông” và có “bể” .Chính những thước phim quay chậm ấy làm người lính trào dâng nhưng nỗi niềm và ngững giọt nước mắt tuôn ra tự nhiên, không chút gượng ép nào! Những giọt nước mắt ấy đã phần nào làm cho người lính trở nên thanh thản hơn, làm tâm hồn anh trong sáng lại. Một lần nữa những hình tượng trong tuổi thơ và chiến tranh được láy lại làm sáng tỏ những điều mà con người cảm nhận được. Cái tâm hồn ấy, cái vẻ đẹp mộc mạc ấy không bao giờ bị mất đi, nó luôn lặng lẽ sống trong tâm hồn mỗi con người và nó sẽ lên tiếng khi con người bị tổn thương. Đoạn thơ hay ở chất thơ mộc mạc, chân thành, ngôn ngữ bình dị mà thấm thía, những hình ảnh đi vào lòng người.
Vầng trăng trong khổ thớ thứ ba đã thực sự thức tỉnh con người:
“Trăng cứ tròn vành vạnh
kề chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình”
Khổ thơ cuối cùnh mang tính hàm súc độc đáo và đạt tới chiều sâu tư tưởng và triết lí. “Trăng tròn vành vạnh” là vẻ đẹp của trăng vẫn viên mãn, tròn đầy và không hề bị suy suyển dù cho trải qua biết bao thăng trầm. Trăng chỉ im lặng phăng phắc, trăng không nói gì cả, trăng chỉ nhìn, nhưng cái nhìn đó đủù khiến cho con người giật mình. Ánh trăng như một tấm gương để cho con người soi mình qua đó, để con người nhận ra mình để thức tỉnh lương tri. Con người có thể chối bỏ, có thể lãng quên bất cứ điều gì trong tâm hồn anh ta . Nhưng dù gì đi nũa thì những giá trị văn hoá tinh thần của dân tộc cũng luôn vậy bọc và che chởù cho con người.
“Ánh trăng” đã đi vào lòng người đọc bao thế hệ như một lời nhắc nhở đối với mỗi người: Nếu ai đã lỡ quên đi, đã lỡ đánh mất những giá trị tinh thần qúy giá thì hãy thức tỉnh và tìmlại những giá trị đó. còn ai chưa biết coi trọng những giá trị ấy thì hãy nâng niu những kí ức quý giá của mình ngay từ bây giờ, đừng để quá muộn. Bài thơ không chỉ hay về mắt nội dung mà cón có những nét đột phá trong nghệ thuật. Thể thơ năm chữ được vận dụng sáng tạo, các chữ đầu dòng thơ không viết hoa thể hiện những cảm xúc liền mạch của nhà thơ. Nhịp thơ biến ảo rất nhanh, giọng điệu tâmtình dã gấy ấn tượng mạnh trong lòng người đọc/./
Mình chỉ tự làm phần mở bài thui, còn lại là sưu tầm
 
Top Bottom