[Hỏi han chút] Bạn đã vượt qua nỗi sợ hãi của mình như thế nào?

Tiểu Lộc

Mùa hè Hóa học
Thành viên
9 Tháng bảy 2017
3,201
2,594
554
20
Đắk Lắk
THCS Trần Quang Diệu
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Chào cả nhà...
Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều có những nỗi sợ hãi của mình. Vậy mọi người hãy chia sẻ xem bạn sợ những gì? Và điều quan trọng nhất là trong số những sợ hãi đó, bạn đã vượt qua như thế nào?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khai bút trước :D
- Mình sợ bà nội, sợ ma, sợ tối, sợ bị xa lánh, sợ kiểm tra bài đột xuất,...

- Mình vượt qua được mấy cái này :)

+ Sợ ma: Hồi cấp 1, cứ đến lúc đi ngủ là mình cứ trùm kín chăn, cuộn tròn nằm trong chăn vì sợ ở đầu giường sẽ có con ma bay ra... Lên cấp 2 thì không còn trùm kín chăn nữa, nhương mà cứ đến tháng cô hồn là cứ trèo lên giường ngủ sớm, trùm kín chăn lại. Hiện tại, tự dưng mấy bữa đầu của tháng cô hồn rất sợ. Về sau cứ tự nhủ: "Có gì đâu mà phải sợ? Ma nó đâu có ăn thịt mình được?" Thế là thức khuya, nằm ngủ ngon lành (không cần trùm kín chăn nữa)

+ Sợ tối: Từ hồi còn bé, mình đã sợ tối rồi. Đi đâu là chong đèn đến đấy. Nhiều lần bị bố mẹ la rồi mà vẫn cứ chứng nào tật nấy... Nhưng vừa mới vừa nãy, mình đã vượt qua được nỗi sợ hãi "lâu dài" này ^^ Nhờ mấy cái chăn *lí do hơi vô lý* Hihi, sáng giặt hết chăn, ga, gối,... Tối nay do được online lại diễn đàn nên quên thu vào. Lúc sau, đi xuống thấy cái giường trống không, chợt nhớ ra. Thế là vội vội vàng vàng chạy ra sân sau thu vào. Gió cứ thổi rin rít, sân sau nhà mình gần vường nên lúc đầu thấy sợ lắm. Nhưng vì mấy cái chăn nên đánh liều ra đó thu vào. Đó là lần đầu tiên mình dám ra vườn buổi tối. Và việc đó đã khiến mình vượt qua nỗi sợ tối...

+ Sợ xa lánh: Từ khi lên cấp 2, mình bắt đầu suy nghĩ nhiều. Có thể hồi cấp 1 đang còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ thấu đáo nên cũng không quan tâm lắm. Khi lên cấp 2, gặp gỡ và làm quen với nhiều bạn bè hơn. Mình rất quý trọng điều đó, nên mình không muốn làm mấy đứa bạn đó bực tức để rồi xa lánh nên từ hồi lớp 6 và lớp 7 mình đã luôn nhẫn nhịn tụi nó. Nhưng cuối năm lớp 7, tụi nó cứ dần dần xa cách với mình. Mình cũng nhiều lần muốn không liên quan tới tụi nó nữa vì tụi nó quá nhiều tật xấu. Mãi đến cuối năm lớp 7, đầu năm lớp 8 mới bắt đầu tách mình ra khỏi bọn nó. Hiện giờ thì tụi nó lại bắt đầu nói chuyện lại với mình. Nhưng chắc chắn vài ngày nữa lại sẽ xì xầm nói xấu, tẩy chay mình... Băng đảng "gián điệp" trong lớp đã bị tụi nó phát hiện. Chắc chắn tụi nó sẽ tức lắm. Nhưng mà xung quanh mình còn nhiều đứa bạn tốt hơn, ngoan hơn, hiền lành và rất xứng đáng. Điều đó giúp mình không có cảm giác cô đơn khi bị tụi nó xa lánh. Dần dần cũng thành quen, thấy cái chuyện bị xa lánh đối với mình cũng rất bình thường :)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọị người cùng vào chia sẻ nha
@Ngọc Đạt @Nguyễn Triều Dương @Linh's Nguyễn's @Hinachigo @Thư Mun
 

Hinachigo

Học sinh tiêu biểu
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
3 Tháng tư 2017
2,493
3,482
543
19
Hà Nội
THCS Nguyễn Thượng HIền
Chào cả nhà...
Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều có những nỗi sợ hãi của mình. Vậy mọi người hãy chia sẻ xem bạn sợ những gì? Và điều quan trọng nhất là trong số những sợ hãi đó, bạn đã vượt qua như thế nào?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khai bút trước :D
- Mình sợ bà nội, sợ ma, sợ tối, sợ bị xa lánh, sợ kiểm tra bài đột xuất,...

- Mình vượt qua được mấy cái này :)

+ Sợ ma: Hồi cấp 1, cứ đến lúc đi ngủ là mình cứ trùm kín chăn, cuộn tròn nằm trong chăn vì sợ ở đầu giường sẽ có con ma bay ra... Lên cấp 2 thì không còn trùm kín chăn nữa, nhương mà cứ đến tháng cô hồn là cứ trèo lên giường ngủ sớm, trùm kín chăn lại. Hiện tại, tự dưng mấy bữa đầu của tháng cô hồn rất sợ. Về sau cứ tự nhủ: "Có gì đâu mà phải sợ? Ma nó đâu có ăn thịt mình được?" Thế là thức khuya, nằm ngủ ngon lành (không cần trùm kín chăn nữa)

+ Sợ tối: Từ hồi còn bé, mình đã sợ tối rồi. Đi đâu là chong đèn đến đấy. Nhiều lần bị bố mẹ la rồi mà vẫn cứ chứng nào tật nấy... Nhưng vừa mới vừa nãy, mình đã vượt qua được nỗi sợ hãi "lâu dài" này ^^ Nhờ mấy cái chăn *lí do hơi vô lý* Hihi, sáng giặt hết chăn, ga, gối,... Tối nay do được online lại diễn đàn nên quên thu vào. Lúc sau, đi xuống thấy cái giường trống không, chợt nhớ ra. Thế là vội vội vàng vàng chạy ra sân sau thu vào. Gió cứ thổi rin rít, sân sau nhà mình gần vường nên lúc đầu thấy sợ lắm. Nhưng vì mấy cái chăn nên đánh liều ra đó thu vào. Đó là lần đầu tiên mình dám ra vườn buổi tối. Và việc đó đã khiến mình vượt qua nỗi sợ tối...

+ Sợ xa lánh: Từ khi lên cấp 2, mình bắt đầu suy nghĩ nhiều. Có thể hồi cấp 1 đang còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ thấu đáo nên cũng không quan tâm lắm. Khi lên cấp 2, gặp gỡ và làm quen với nhiều bạn bè hơn. Mình rất quý trọng điều đó, nên mình không muốn làm mấy đứa bạn đó bực tức để rồi xa lánh nên từ hồi lớp 6 và lớp 7 mình đã luôn nhẫn nhịn tụi nó. Nhưng cuối năm lớp 7, tụi nó cứ dần dần xa cách với mình. Mình cũng nhiều lần muốn không liên quan tới tụi nó nữa vì tụi nó quá nhiều tật xấu. Mãi đến cuối năm lớp 7, đầu năm lớp 8 mới bắt đầu tách mình ra khỏi bọn nó. Hiện giờ thì tụi nó lại bắt đầu nói chuyện lại với mình. Nhưng chắc chắn vài ngày nữa lại sẽ xì xầm nói xấu, tẩy chay mình... Băng đảng "gián điệp" trong lớp đã bị tụi nó phát hiện. Chắc chắn tụi nó sẽ tức lắm. Nhưng mà xung quanh mình còn nhiều đứa bạn tốt hơn, ngoan hơn, hiền lành và rất xứng đáng. Điều đó giúp mình không có cảm giác cô đơn khi bị tụi nó xa lánh. Dần dần cũng thành quen, thấy cái chuyện bị xa lánh đối với mình cũng rất bình thường :)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọị người cùng vào chia sẻ nha
@Ngọc Đạt @Nguyễn Triều Dương @Linh's Nguyễn's @Hinachigo @Thư Mun
Em thì cái gì cũng sợ
sợ tối, sợ ba mẹ, sợ ma, sợ động vật, sợ bị trêu quá trớn, sợ k ai chơi cùng,...... nói chung là cái gì em cũng sợ
 

Linh's Nguyễn's

Banned
Banned
5 Tháng mười 2017
185
244
36
Hà Nội
Chào cả nhà...
Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều có những nỗi sợ hãi của mình. Vậy mọi người hãy chia sẻ xem bạn sợ những gì? Và điều quan trọng nhất là trong số những sợ hãi đó, bạn đã vượt qua như thế nào?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khai bút trước :D
- Mình sợ bà nội, sợ ma, sợ tối, sợ bị xa lánh, sợ kiểm tra bài đột xuất,...

- Mình vượt qua được mấy cái này :)

+ Sợ ma: Hồi cấp 1, cứ đến lúc đi ngủ là mình cứ trùm kín chăn, cuộn tròn nằm trong chăn vì sợ ở đầu giường sẽ có con ma bay ra... Lên cấp 2 thì không còn trùm kín chăn nữa, nhương mà cứ đến tháng cô hồn là cứ trèo lên giường ngủ sớm, trùm kín chăn lại. Hiện tại, tự dưng mấy bữa đầu của tháng cô hồn rất sợ. Về sau cứ tự nhủ: "Có gì đâu mà phải sợ? Ma nó đâu có ăn thịt mình được?" Thế là thức khuya, nằm ngủ ngon lành (không cần trùm kín chăn nữa)

+ Sợ tối: Từ hồi còn bé, mình đã sợ tối rồi. Đi đâu là chong đèn đến đấy. Nhiều lần bị bố mẹ la rồi mà vẫn cứ chứng nào tật nấy... Nhưng vừa mới vừa nãy, mình đã vượt qua được nỗi sợ hãi "lâu dài" này ^^ Nhờ mấy cái chăn *lí do hơi vô lý* Hihi, sáng giặt hết chăn, ga, gối,... Tối nay do được online lại diễn đàn nên quên thu vào. Lúc sau, đi xuống thấy cái giường trống không, chợt nhớ ra. Thế là vội vội vàng vàng chạy ra sân sau thu vào. Gió cứ thổi rin rít, sân sau nhà mình gần vường nên lúc đầu thấy sợ lắm. Nhưng vì mấy cái chăn nên đánh liều ra đó thu vào. Đó là lần đầu tiên mình dám ra vườn buổi tối. Và việc đó đã khiến mình vượt qua nỗi sợ tối...

+ Sợ xa lánh: Từ khi lên cấp 2, mình bắt đầu suy nghĩ nhiều. Có thể hồi cấp 1 đang còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ thấu đáo nên cũng không quan tâm lắm. Khi lên cấp 2, gặp gỡ và làm quen với nhiều bạn bè hơn. Mình rất quý trọng điều đó, nên mình không muốn làm mấy đứa bạn đó bực tức để rồi xa lánh nên từ hồi lớp 6 và lớp 7 mình đã luôn nhẫn nhịn tụi nó. Nhưng cuối năm lớp 7, tụi nó cứ dần dần xa cách với mình. Mình cũng nhiều lần muốn không liên quan tới tụi nó nữa vì tụi nó quá nhiều tật xấu. Mãi đến cuối năm lớp 7, đầu năm lớp 8 mới bắt đầu tách mình ra khỏi bọn nó. Hiện giờ thì tụi nó lại bắt đầu nói chuyện lại với mình. Nhưng chắc chắn vài ngày nữa lại sẽ xì xầm nói xấu, tẩy chay mình... Băng đảng "gián điệp" trong lớp đã bị tụi nó phát hiện. Chắc chắn tụi nó sẽ tức lắm. Nhưng mà xung quanh mình còn nhiều đứa bạn tốt hơn, ngoan hơn, hiền lành và rất xứng đáng. Điều đó giúp mình không có cảm giác cô đơn khi bị tụi nó xa lánh. Dần dần cũng thành quen, thấy cái chuyện bị xa lánh đối với mình cũng rất bình thường :)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọị người cùng vào chia sẻ nha
@Ngọc Đạt @Nguyễn Triều Dương @Linh's Nguyễn's @Hinachigo @Thư Mun
Sợ mẹ đau lòng, sợ mn ghét mình, sợ rắn v.v
 

tienlong142

Mr Cặp đôi mai mối được yêu thích nhất 2018
Thành viên
2 Tháng chín 2017
547
895
189
Hải Phòng
HaUI
sợ mất những người bạn mình trân trọng nhất
 

Nhật Linh 2k3

Học sinh tiến bộ
Thành viên
2 Tháng mười 2017
625
926
154
21
Bắc Ninh
THCS Nguyễn Cao
Sợ mất người thân,sợ bị phản bội,sợ bị đánh,sợ bị chuyển lớp,sợ bóng tối.........
Hiện đã qua đc sợ bóng tối, chẳng qua ngày xưa đọc truyện ma nhiều
 

Yêu HM

Học sinh tiến bộ
Thành viên
27 Tháng hai 2017
967
1,159
239
20
Bình Thuận
THCS Chợ Lầu
Sợ cúp điện, sợ bài kiểm tra bị điểm thấp, sợ ma, và sợ bị chìm (Lí do khiến không biết bơi :v)
 

Toji Takeshi

Cựu Trưởng BP Quản lí |Cựu Mod Cộng đồng
Thành viên
TV BQT tích cực 2017
13 Tháng chín 2017
1,044
2,726
414
23
Đắk Lắk
THPT Nguyễn Trãi
Chào cả nhà...
Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều có những nỗi sợ hãi của mình. Vậy mọi người hãy chia sẻ xem bạn sợ những gì? Và điều quan trọng nhất là trong số những sợ hãi đó, bạn đã vượt qua như thế nào?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khai bút trước :D
- Mình sợ bà nội, sợ ma, sợ tối, sợ bị xa lánh, sợ kiểm tra bài đột xuất,...

- Mình vượt qua được mấy cái này :)

+ Sợ ma: Hồi cấp 1, cứ đến lúc đi ngủ là mình cứ trùm kín chăn, cuộn tròn nằm trong chăn vì sợ ở đầu giường sẽ có con ma bay ra... Lên cấp 2 thì không còn trùm kín chăn nữa, nhương mà cứ đến tháng cô hồn là cứ trèo lên giường ngủ sớm, trùm kín chăn lại. Hiện tại, tự dưng mấy bữa đầu của tháng cô hồn rất sợ. Về sau cứ tự nhủ: "Có gì đâu mà phải sợ? Ma nó đâu có ăn thịt mình được?" Thế là thức khuya, nằm ngủ ngon lành (không cần trùm kín chăn nữa)

+ Sợ tối: Từ hồi còn bé, mình đã sợ tối rồi. Đi đâu là chong đèn đến đấy. Nhiều lần bị bố mẹ la rồi mà vẫn cứ chứng nào tật nấy... Nhưng vừa mới vừa nãy, mình đã vượt qua được nỗi sợ hãi "lâu dài" này ^^ Nhờ mấy cái chăn *lí do hơi vô lý* Hihi, sáng giặt hết chăn, ga, gối,... Tối nay do được online lại diễn đàn nên quên thu vào. Lúc sau, đi xuống thấy cái giường trống không, chợt nhớ ra. Thế là vội vội vàng vàng chạy ra sân sau thu vào. Gió cứ thổi rin rít, sân sau nhà mình gần vường nên lúc đầu thấy sợ lắm. Nhưng vì mấy cái chăn nên đánh liều ra đó thu vào. Đó là lần đầu tiên mình dám ra vườn buổi tối. Và việc đó đã khiến mình vượt qua nỗi sợ tối...

+ Sợ xa lánh: Từ khi lên cấp 2, mình bắt đầu suy nghĩ nhiều. Có thể hồi cấp 1 đang còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ thấu đáo nên cũng không quan tâm lắm. Khi lên cấp 2, gặp gỡ và làm quen với nhiều bạn bè hơn. Mình rất quý trọng điều đó, nên mình không muốn làm mấy đứa bạn đó bực tức để rồi xa lánh nên từ hồi lớp 6 và lớp 7 mình đã luôn nhẫn nhịn tụi nó. Nhưng cuối năm lớp 7, tụi nó cứ dần dần xa cách với mình. Mình cũng nhiều lần muốn không liên quan tới tụi nó nữa vì tụi nó quá nhiều tật xấu. Mãi đến cuối năm lớp 7, đầu năm lớp 8 mới bắt đầu tách mình ra khỏi bọn nó. Hiện giờ thì tụi nó lại bắt đầu nói chuyện lại với mình. Nhưng chắc chắn vài ngày nữa lại sẽ xì xầm nói xấu, tẩy chay mình... Băng đảng "gián điệp" trong lớp đã bị tụi nó phát hiện. Chắc chắn tụi nó sẽ tức lắm. Nhưng mà xung quanh mình còn nhiều đứa bạn tốt hơn, ngoan hơn, hiền lành và rất xứng đáng. Điều đó giúp mình không có cảm giác cô đơn khi bị tụi nó xa lánh. Dần dần cũng thành quen, thấy cái chuyện bị xa lánh đối với mình cũng rất bình thường :)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọị người cùng vào chia sẻ nha
@Ngọc Đạt @Nguyễn Triều Dương @Linh's Nguyễn's @Hinachigo @Thư Mun
Lúc đầu a sợ nhiều thứ lắm, chẳng còn nhớ nổi nữa nhưng đến bây giờ thì ko sợ gì nữa cả. Cách để vượt qua nỗi sợ cx đơn giản lắm, cứ trải nghiệm nỗi sợ hãi thật nhiều lần dần dần sẽ ko sợ nữa
 

Kim Kim

Banned
Banned
29 Tháng ba 2017
1,540
1,002
299
Hải Phòng
^^
Chào cả nhà...
Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều có những nỗi sợ hãi của mình. Vậy mọi người hãy chia sẻ xem bạn sợ những gì? Và điều quan trọng nhất là trong số những sợ hãi đó, bạn đã vượt qua như thế nào?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khai bút trước :D
- Mình sợ bà nội, sợ ma, sợ tối, sợ bị xa lánh, sợ kiểm tra bài đột xuất,...

- Mình vượt qua được mấy cái này :)

+ Sợ ma: Hồi cấp 1, cứ đến lúc đi ngủ là mình cứ trùm kín chăn, cuộn tròn nằm trong chăn vì sợ ở đầu giường sẽ có con ma bay ra... Lên cấp 2 thì không còn trùm kín chăn nữa, nhương mà cứ đến tháng cô hồn là cứ trèo lên giường ngủ sớm, trùm kín chăn lại. Hiện tại, tự dưng mấy bữa đầu của tháng cô hồn rất sợ. Về sau cứ tự nhủ: "Có gì đâu mà phải sợ? Ma nó đâu có ăn thịt mình được?" Thế là thức khuya, nằm ngủ ngon lành (không cần trùm kín chăn nữa)

+ Sợ tối: Từ hồi còn bé, mình đã sợ tối rồi. Đi đâu là chong đèn đến đấy. Nhiều lần bị bố mẹ la rồi mà vẫn cứ chứng nào tật nấy... Nhưng vừa mới vừa nãy, mình đã vượt qua được nỗi sợ hãi "lâu dài" này ^^ Nhờ mấy cái chăn *lí do hơi vô lý* Hihi, sáng giặt hết chăn, ga, gối,... Tối nay do được online lại diễn đàn nên quên thu vào. Lúc sau, đi xuống thấy cái giường trống không, chợt nhớ ra. Thế là vội vội vàng vàng chạy ra sân sau thu vào. Gió cứ thổi rin rít, sân sau nhà mình gần vường nên lúc đầu thấy sợ lắm. Nhưng vì mấy cái chăn nên đánh liều ra đó thu vào. Đó là lần đầu tiên mình dám ra vườn buổi tối. Và việc đó đã khiến mình vượt qua nỗi sợ tối...

+ Sợ xa lánh: Từ khi lên cấp 2, mình bắt đầu suy nghĩ nhiều. Có thể hồi cấp 1 đang còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ thấu đáo nên cũng không quan tâm lắm. Khi lên cấp 2, gặp gỡ và làm quen với nhiều bạn bè hơn. Mình rất quý trọng điều đó, nên mình không muốn làm mấy đứa bạn đó bực tức để rồi xa lánh nên từ hồi lớp 6 và lớp 7 mình đã luôn nhẫn nhịn tụi nó. Nhưng cuối năm lớp 7, tụi nó cứ dần dần xa cách với mình. Mình cũng nhiều lần muốn không liên quan tới tụi nó nữa vì tụi nó quá nhiều tật xấu. Mãi đến cuối năm lớp 7, đầu năm lớp 8 mới bắt đầu tách mình ra khỏi bọn nó. Hiện giờ thì tụi nó lại bắt đầu nói chuyện lại với mình. Nhưng chắc chắn vài ngày nữa lại sẽ xì xầm nói xấu, tẩy chay mình... Băng đảng "gián điệp" trong lớp đã bị tụi nó phát hiện. Chắc chắn tụi nó sẽ tức lắm. Nhưng mà xung quanh mình còn nhiều đứa bạn tốt hơn, ngoan hơn, hiền lành và rất xứng đáng. Điều đó giúp mình không có cảm giác cô đơn khi bị tụi nó xa lánh. Dần dần cũng thành quen, thấy cái chuyện bị xa lánh đối với mình cũng rất bình thường :)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọị người cùng vào chia sẻ nha
@Ngọc Đạt @Nguyễn Triều Dương @Linh's Nguyễn's @Hinachigo @Thư Mun
mk cx sợ nhiều thứ lắm nhưng cứ tự mk an ủi mk và vượt qua nên giờ cx đỡ r
 

Đặng Thư

Mùa hè Hóa học
Thành viên
17 Tháng năm 2017
1,288
1,446
249
20
Chào cả nhà...
Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều có những nỗi sợ hãi của mình. Vậy mọi người hãy chia sẻ xem bạn sợ những gì? Và điều quan trọng nhất là trong số những sợ hãi đó, bạn đã vượt qua như thế nào?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khai bút trước :D
- Mình sợ bà nội, sợ ma, sợ tối, sợ bị xa lánh, sợ kiểm tra bài đột xuất,...

- Mình vượt qua được mấy cái này :)

+ Sợ ma: Hồi cấp 1, cứ đến lúc đi ngủ là mình cứ trùm kín chăn, cuộn tròn nằm trong chăn vì sợ ở đầu giường sẽ có con ma bay ra... Lên cấp 2 thì không còn trùm kín chăn nữa, nhương mà cứ đến tháng cô hồn là cứ trèo lên giường ngủ sớm, trùm kín chăn lại. Hiện tại, tự dưng mấy bữa đầu của tháng cô hồn rất sợ. Về sau cứ tự nhủ: "Có gì đâu mà phải sợ? Ma nó đâu có ăn thịt mình được?" Thế là thức khuya, nằm ngủ ngon lành (không cần trùm kín chăn nữa)

+ Sợ tối: Từ hồi còn bé, mình đã sợ tối rồi. Đi đâu là chong đèn đến đấy. Nhiều lần bị bố mẹ la rồi mà vẫn cứ chứng nào tật nấy... Nhưng vừa mới vừa nãy, mình đã vượt qua được nỗi sợ hãi "lâu dài" này ^^ Nhờ mấy cái chăn *lí do hơi vô lý* Hihi, sáng giặt hết chăn, ga, gối,... Tối nay do được online lại diễn đàn nên quên thu vào. Lúc sau, đi xuống thấy cái giường trống không, chợt nhớ ra. Thế là vội vội vàng vàng chạy ra sân sau thu vào. Gió cứ thổi rin rít, sân sau nhà mình gần vường nên lúc đầu thấy sợ lắm. Nhưng vì mấy cái chăn nên đánh liều ra đó thu vào. Đó là lần đầu tiên mình dám ra vườn buổi tối. Và việc đó đã khiến mình vượt qua nỗi sợ tối...

+ Sợ xa lánh: Từ khi lên cấp 2, mình bắt đầu suy nghĩ nhiều. Có thể hồi cấp 1 đang còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ thấu đáo nên cũng không quan tâm lắm. Khi lên cấp 2, gặp gỡ và làm quen với nhiều bạn bè hơn. Mình rất quý trọng điều đó, nên mình không muốn làm mấy đứa bạn đó bực tức để rồi xa lánh nên từ hồi lớp 6 và lớp 7 mình đã luôn nhẫn nhịn tụi nó. Nhưng cuối năm lớp 7, tụi nó cứ dần dần xa cách với mình. Mình cũng nhiều lần muốn không liên quan tới tụi nó nữa vì tụi nó quá nhiều tật xấu. Mãi đến cuối năm lớp 7, đầu năm lớp 8 mới bắt đầu tách mình ra khỏi bọn nó. Hiện giờ thì tụi nó lại bắt đầu nói chuyện lại với mình. Nhưng chắc chắn vài ngày nữa lại sẽ xì xầm nói xấu, tẩy chay mình... Băng đảng "gián điệp" trong lớp đã bị tụi nó phát hiện. Chắc chắn tụi nó sẽ tức lắm. Nhưng mà xung quanh mình còn nhiều đứa bạn tốt hơn, ngoan hơn, hiền lành và rất xứng đáng. Điều đó giúp mình không có cảm giác cô đơn khi bị tụi nó xa lánh. Dần dần cũng thành quen, thấy cái chuyện bị xa lánh đối với mình cũng rất bình thường :)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọị người cùng vào chia sẻ nha
@Ngọc Đạt @Nguyễn Triều Dương @Linh's Nguyễn's @Hinachigo @Thư Mun
Tui sợ ma, sợ tất cả trừ người ra thì tui sợ hết :)
 

Hoàng Vũ Nghị

Cựu Mod Toán | Yêu lao động
Thành viên
3 Tháng tám 2016
2,297
2,640
486
20
Vĩnh Phúc
Chào cả nhà...
Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều có những nỗi sợ hãi của mình. Vậy mọi người hãy chia sẻ xem bạn sợ những gì? Và điều quan trọng nhất là trong số những sợ hãi đó, bạn đã vượt qua như thế nào?

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khai bút trước :D
- Mình sợ bà nội, sợ ma, sợ tối, sợ bị xa lánh, sợ kiểm tra bài đột xuất,...

- Mình vượt qua được mấy cái này :)

+ Sợ ma: Hồi cấp 1, cứ đến lúc đi ngủ là mình cứ trùm kín chăn, cuộn tròn nằm trong chăn vì sợ ở đầu giường sẽ có con ma bay ra... Lên cấp 2 thì không còn trùm kín chăn nữa, nhương mà cứ đến tháng cô hồn là cứ trèo lên giường ngủ sớm, trùm kín chăn lại. Hiện tại, tự dưng mấy bữa đầu của tháng cô hồn rất sợ. Về sau cứ tự nhủ: "Có gì đâu mà phải sợ? Ma nó đâu có ăn thịt mình được?" Thế là thức khuya, nằm ngủ ngon lành (không cần trùm kín chăn nữa)

+ Sợ tối: Từ hồi còn bé, mình đã sợ tối rồi. Đi đâu là chong đèn đến đấy. Nhiều lần bị bố mẹ la rồi mà vẫn cứ chứng nào tật nấy... Nhưng vừa mới vừa nãy, mình đã vượt qua được nỗi sợ hãi "lâu dài" này ^^ Nhờ mấy cái chăn *lí do hơi vô lý* Hihi, sáng giặt hết chăn, ga, gối,... Tối nay do được online lại diễn đàn nên quên thu vào. Lúc sau, đi xuống thấy cái giường trống không, chợt nhớ ra. Thế là vội vội vàng vàng chạy ra sân sau thu vào. Gió cứ thổi rin rít, sân sau nhà mình gần vường nên lúc đầu thấy sợ lắm. Nhưng vì mấy cái chăn nên đánh liều ra đó thu vào. Đó là lần đầu tiên mình dám ra vườn buổi tối. Và việc đó đã khiến mình vượt qua nỗi sợ tối...

+ Sợ xa lánh: Từ khi lên cấp 2, mình bắt đầu suy nghĩ nhiều. Có thể hồi cấp 1 đang còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ thấu đáo nên cũng không quan tâm lắm. Khi lên cấp 2, gặp gỡ và làm quen với nhiều bạn bè hơn. Mình rất quý trọng điều đó, nên mình không muốn làm mấy đứa bạn đó bực tức để rồi xa lánh nên từ hồi lớp 6 và lớp 7 mình đã luôn nhẫn nhịn tụi nó. Nhưng cuối năm lớp 7, tụi nó cứ dần dần xa cách với mình. Mình cũng nhiều lần muốn không liên quan tới tụi nó nữa vì tụi nó quá nhiều tật xấu. Mãi đến cuối năm lớp 7, đầu năm lớp 8 mới bắt đầu tách mình ra khỏi bọn nó. Hiện giờ thì tụi nó lại bắt đầu nói chuyện lại với mình. Nhưng chắc chắn vài ngày nữa lại sẽ xì xầm nói xấu, tẩy chay mình... Băng đảng "gián điệp" trong lớp đã bị tụi nó phát hiện. Chắc chắn tụi nó sẽ tức lắm. Nhưng mà xung quanh mình còn nhiều đứa bạn tốt hơn, ngoan hơn, hiền lành và rất xứng đáng. Điều đó giúp mình không có cảm giác cô đơn khi bị tụi nó xa lánh. Dần dần cũng thành quen, thấy cái chuyện bị xa lánh đối với mình cũng rất bình thường :)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọị người cùng vào chia sẻ nha
@Ngọc Đạt @Nguyễn Triều Dương @Linh's Nguyễn's @Hinachigo @Thư Mun
hồi bé em cũng sợ ma lắm nhưng giờ có vẻ là hết rồi
Sợ bố mẹ buồn ...Cái này vẫn chưa giải quyết triệt để
 
Top Bottom