- 22 Tháng bảy 2017
- 1,262
- 3,224
- 356
- Hà Nội
- THPT Trần Phú - Hoàn Kiếm


[26/09/2020 20:26:41]
Hic....hic....Tại sao cuộc sống lại bất công như vậy chứ, tại sao?
Tại sao hả? Tôi không phải con của bà sao, tôi nhịn bà hơi bị lâu lúc nào bà cũng bảo là thương các con như nhau, vậy mà cách đối sử của bà đối với tôi thì lạnh nhạt.
Đã bao nhiêu lần định viết Confession nhưng cũng vì giữ thể diện cho bà mà giờ tôi mới dám viết
Bà ngày càng lạnh nhạt, tôi chịu đủ lắm rồi.
Nhiều khi tôi muốn chết đi cho xong chuyện nhưng không dám chết vì tôi sợ lắm.
Bữa cơm nào cũng vậy, tôi như người tầng hình.
Bà hất nước vào mặt tôi, lúc còn nhỏ lắm mới 5 tuổi thôi, chỉ vì sơ ý ném giẻ lau vào người bà mà bà đánh tôi suýt chết, tôi biết gì đâu mà bà cứ đánh tôi mãi thế.
Đến giờ phút này khi đang chi viết Cfs thì tôi đang khóc, khóc 1 mình và không ai biết, hầu như ngày nào bà cũng đánh, mắng tôi vì nhưng chuyện không đâu.
Và giờ đây, tôi chưa thấy đứa em nào mà chửi chị cãi chị như là đứa em của tôi, nó cũng đánh tôi, lúc bà ra thì nó giả vờ ngã để bà tin là tôi đánh nó, tôi giải thích thì bà lại nói là tôi cãi bà, bà có biết tôi đau thế nào đâu, nhiều người cứ tưởng tôi sướng lắm nhưng đó chỉ là bức tường mà bà tạo ra mà thôi.
Đã thế lúc tôi điểm cao nhất khối thì không thưởng mà còn mắng tôi, lúc bài khó cả lớp chỉ mình tôi được 8 điểm mà bà còn nói tôi ngu mà trong khi cả lớp chỉ được 4 đến 5 điểm, thế thì bà còn gì để nói nữa hả.
Xong đứa con gái yêu quý của bà được 9 điểm ở cấp 1 bà đã thưởng trong khi 5 năm cấp 1 luôn đứng đầu khối mà bà coi như không.
Vậy tôi hỏi bà, 1 câu thôi, bà cần gì ở tôi?
Sao bà không giết tôi đi để cho đời tôi đỡ khổ.
#Quân:
Khổ em. Anh chỉ có nói vậy
Thú thật thì hầu hết mọi người đều khuyên nhủ rằng nên thế này thế nọ
Nhưng anh sẽ không khuyên vì với tâm trạng như này lời khuyên là một thứ bỏ đi
Đây là vấn đề của em. Lời khuyên nhủ sẽ không giúp ích được mà em phải tự đối mặt với chính nó - chính nỗi sợ, sự lạnh lùng, ghen ghét của '"Người mẹ " đó.
Em hãy tự đi với đôi chân của mình vì thật sự cay đắng rằng không ai giúp em được vì đây là xã hội ảo chứ không phải thật.
Mấy chữ này tất nhiên sẽ không giúp em được. Nhưng coi như phương pháp để em có thể sống tích cực hơn chút.
Cố lên, em nhé :I
-------------------------------------------------------
VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.
Đặc biệt: SẼ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!
Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS
Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
Yeah! Confession đã dần trở lại với các bạn rồi
Nhưng dạo này ít tương tác quá nên nhiều bạn hóng confe vẫn không có bài để đăng *buồn
Các bạn tích cực gửi confe lên nha vì Confessions luôn hoạt động kể cả ngày lễ lần ngày thường đi học
Hic....hic....Tại sao cuộc sống lại bất công như vậy chứ, tại sao?
Tại sao hả? Tôi không phải con của bà sao, tôi nhịn bà hơi bị lâu lúc nào bà cũng bảo là thương các con như nhau, vậy mà cách đối sử của bà đối với tôi thì lạnh nhạt.
Đã bao nhiêu lần định viết Confession nhưng cũng vì giữ thể diện cho bà mà giờ tôi mới dám viết
Bà ngày càng lạnh nhạt, tôi chịu đủ lắm rồi.
Nhiều khi tôi muốn chết đi cho xong chuyện nhưng không dám chết vì tôi sợ lắm.
Bữa cơm nào cũng vậy, tôi như người tầng hình.
Bà hất nước vào mặt tôi, lúc còn nhỏ lắm mới 5 tuổi thôi, chỉ vì sơ ý ném giẻ lau vào người bà mà bà đánh tôi suýt chết, tôi biết gì đâu mà bà cứ đánh tôi mãi thế.
Đến giờ phút này khi đang chi viết Cfs thì tôi đang khóc, khóc 1 mình và không ai biết, hầu như ngày nào bà cũng đánh, mắng tôi vì nhưng chuyện không đâu.
Và giờ đây, tôi chưa thấy đứa em nào mà chửi chị cãi chị như là đứa em của tôi, nó cũng đánh tôi, lúc bà ra thì nó giả vờ ngã để bà tin là tôi đánh nó, tôi giải thích thì bà lại nói là tôi cãi bà, bà có biết tôi đau thế nào đâu, nhiều người cứ tưởng tôi sướng lắm nhưng đó chỉ là bức tường mà bà tạo ra mà thôi.
Đã thế lúc tôi điểm cao nhất khối thì không thưởng mà còn mắng tôi, lúc bài khó cả lớp chỉ mình tôi được 8 điểm mà bà còn nói tôi ngu mà trong khi cả lớp chỉ được 4 đến 5 điểm, thế thì bà còn gì để nói nữa hả.
Xong đứa con gái yêu quý của bà được 9 điểm ở cấp 1 bà đã thưởng trong khi 5 năm cấp 1 luôn đứng đầu khối mà bà coi như không.
Vậy tôi hỏi bà, 1 câu thôi, bà cần gì ở tôi?
Sao bà không giết tôi đi để cho đời tôi đỡ khổ.
#Quân:
Khổ em. Anh chỉ có nói vậy
Thú thật thì hầu hết mọi người đều khuyên nhủ rằng nên thế này thế nọ
Nhưng anh sẽ không khuyên vì với tâm trạng như này lời khuyên là một thứ bỏ đi
Đây là vấn đề của em. Lời khuyên nhủ sẽ không giúp ích được mà em phải tự đối mặt với chính nó - chính nỗi sợ, sự lạnh lùng, ghen ghét của '"Người mẹ " đó.
Em hãy tự đi với đôi chân của mình vì thật sự cay đắng rằng không ai giúp em được vì đây là xã hội ảo chứ không phải thật.
Mấy chữ này tất nhiên sẽ không giúp em được. Nhưng coi như phương pháp để em có thể sống tích cực hơn chút.
Cố lên, em nhé :I
-------------------------------------------------------
VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.
Đặc biệt: SẼ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!
Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS
Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
Yeah! Confession đã dần trở lại với các bạn rồi
Nhưng dạo này ít tương tác quá nên nhiều bạn hóng confe vẫn không có bài để đăng *buồn
Các bạn tích cực gửi confe lên nha vì Confessions luôn hoạt động kể cả ngày lễ lần ngày thường đi học