HMF Confess HMF Confession 182

HMF Confession

HOCMAI Forum Confess
Cu li diễn đàn
7 Tháng tư 2017
168
1,146
131
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Gửi anh! Hôm nay là ngày đầu tiên anh bước vào một môi trường học mới rồi đấy nhỉ. Em thì đã sẵn sàng cho một năm học mới rồi. Ngay lúc này đây, em không hiểu tại sao em lại nhớ anh, nhớ khoảng thời gian khi chúng ta còn học chung tại mái trường THPT. Cảm xúc cứ dâng lên khiến em chẳng biết mình phải làm gì cả, đành viết vào đây để nhẹ lòng hơn. Thế là đã hơn 3 tháng rồi em không được gặp anh, không biết bây giờ anh thế nào nữa. Anh biết không, đến tận bây giờ, mỗi khi bước chân vào sân trường, thỉnh thoảng em lại nhìn ra nhà xe lớp anh, nhìn vào phòng học lớp anh, lại đưa mắt xung quanh tìm xem anh đang ở đâu. Để rồi sau đó giật mình nhận ra làm sao em còn có thể thấy anh tại ngôi trường này nữa, anh đã ra trường rồi mà. Em nhớ anh, nhớ ngày đầu tiên em gặp anh, đó là khi em và anh cùng chuẩn bị cho một cuộc thi. Em nhớ ngày anh hẹn em ở cầu thang để đưa cho em bài tập, nhớ khoảnh khắc em và anh gặp nhau trên hành lang và để lại nơi đó những nụ cười rạng rỡ. Anh đã đến bên cuộc sống của em một cách thật bất ngờ, không ai có thể tưởng tượng được. Anh đến và đồng hành cùng em trong khoảng thời gian em gặp nhiều áp lực nhất trong học tập. Anh động viên em, chia sẻ cho em nhiều thứ, khuyên em nên làm gì và không nên làm gì, kể cho em nhiều chuyện về anh, về ngôi trường đại học anh mơ ước...Tất cả những gì anh làm cho em đã khiến cho trái tim của em rung động từ lúc nào không biết, anh ạ. Anh là người đầu tiên lấy đi những giọt nước mắt của em, rồi cũng chính anh chứng minh với em rằng lẽ ra em không phải khóc. Anh là người đầu tiên cho em những cảm xúc thật kì lạ, là người đầu tiên em dành thật nhiều tình cảm và sự quan tâm đến thế. Với em, anh là một người vô cùng đặc biệt, là động lực để em đứng dậy vững vàng sau vấp ngã, là nốt nhạc âm vang mãi trong cuộc sống của em, là mảnh ghép đặc biệt trong bức tranh thanh xuân của em. Nhưng giờ đây anh đâu còn ở bên em nữa. Em sẽ chẳng còn được nhìn thấy anh chơi bóng chuyền trên sân trường, sẽ chẳng được nhìn nụ cười của anh, cái dáng đi như con gấu với cái cặp bé tí cõng trên lưng. Chẳng còn ai để em đợi mỗi khi tan học nữa, chẳng thể cùng anh bước vào sân trường nếu em đi học lúc 6h37'...Tất cả chỉ còn là kỉ niệm thôi anh nhỉ. Dẫu biết đó là quy luật, dẫu biết thời gian sẽ xoa dịu tất cả nhưng bây giờ đây em vẫn rất nhớ anh, không làm cách nào để kí ức ngủ yên, không làm cách nào để ngăn cho nước mắt ngừng rơi. Em nhớ anh nhiều lắm, anh ạ. Dù sao em cũng cảm ơn anh, cảm ơn anh vì tất cả. Hi vọng rằng anh sẽ luôn vui vẻ và có nhiều thành công trên con đường anh chọn, Hãy nhớ rằng miễn là anh còn cố gắng, em sẽ luôn ở bên để ủng hộ anh, anh nhé. Tạm biệt anh, tân sinh viên MSA!






------------------------
Bạn có thể click VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: Sẽ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions

 

The Joker

BTV World Cup 2018
HV CLB Lịch sử
HV CLB Hóa học vui
Thành viên
12 Tháng bảy 2017
4,754
7,085
804
Hà Nội
THPT Việt Đức
Gửi anh! Hôm nay là ngày đầu tiên anh bước vào một môi trường học mới rồi đấy nhỉ. Em thì đã sẵn sàng cho một năm học mới rồi. Ngay lúc này đây, em không hiểu tại sao em lại nhớ anh, nhớ khoảng thời gian khi chúng ta còn học chung tại mái trường THPT. Cảm xúc cứ dâng lên khiến em chẳng biết mình phải làm gì cả, đành viết vào đây để nhẹ lòng hơn. Thế là đã hơn 3 tháng rồi em không được gặp anh, không biết bây giờ anh thế nào nữa. Anh biết không, đến tận bây giờ, mỗi khi bước chân vào sân trường, thỉnh thoảng em lại nhìn ra nhà xe lớp anh, nhìn vào phòng học lớp anh, lại đưa mắt xung quanh tìm xem anh đang ở đâu. Để rồi sau đó giật mình nhận ra làm sao em còn có thể thấy anh tại ngôi trường này nữa, anh đã ra trường rồi mà. Em nhớ anh, nhớ ngày đầu tiên em gặp anh, đó là khi em và anh cùng chuẩn bị cho một cuộc thi. Em nhớ ngày anh hẹn em ở cầu thang để đưa cho em bài tập, nhớ khoảnh khắc em và anh gặp nhau trên hành lang và để lại nơi đó những nụ cười rạng rỡ. Anh đã đến bên cuộc sống của em một cách thật bất ngờ, không ai có thể tưởng tượng được. Anh đến và đồng hành cùng em trong khoảng thời gian em gặp nhiều áp lực nhất trong học tập. Anh động viên em, chia sẻ cho em nhiều thứ, khuyên em nên làm gì và không nên làm gì, kể cho em nhiều chuyện về anh, về ngôi trường đại học anh mơ ước...Tất cả những gì anh làm cho em đã khiến cho trái tim của em rung động từ lúc nào không biết, anh ạ. Anh là người đầu tiên lấy đi những giọt nước mắt của em, rồi cũng chính anh chứng minh với em rằng lẽ ra em không phải khóc. Anh là người đầu tiên cho em những cảm xúc thật kì lạ, là người đầu tiên em dành thật nhiều tình cảm và sự quan tâm đến thế. Với em, anh là một người vô cùng đặc biệt, là động lực để em đứng dậy vững vàng sau vấp ngã, là nốt nhạc âm vang mãi trong cuộc sống của em, là mảnh ghép đặc biệt trong bức tranh thanh xuân của em. Nhưng giờ đây anh đâu còn ở bên em nữa. Em sẽ chẳng còn được nhìn thấy anh chơi bóng chuyền trên sân trường, sẽ chẳng được nhìn nụ cười của anh, cái dáng đi như con gấu với cái cặp bé tí cõng trên lưng. Chẳng còn ai để em đợi mỗi khi tan học nữa, chẳng thể cùng anh bước vào sân trường nếu em đi học lúc 6h37'...Tất cả chỉ còn là kỉ niệm thôi anh nhỉ. Dẫu biết đó là quy luật, dẫu biết thời gian sẽ xoa dịu tất cả nhưng bây giờ đây em vẫn rất nhớ anh, không làm cách nào để kí ức ngủ yên, không làm cách nào để ngăn cho nước mắt ngừng rơi. Em nhớ anh nhiều lắm, anh ạ. Dù sao em cũng cảm ơn anh, cảm ơn anh vì tất cả. Hi vọng rằng anh sẽ luôn vui vẻ và có nhiều thành công trên con đường anh chọn, Hãy nhớ rằng miễn là anh còn cố gắng, em sẽ luôn ở bên để ủng hộ anh, anh nhé. Tạm biệt anh, tân sinh viên MSA!






------------------------
Bạn có thể click VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: Sẽ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
Chị nào đây ??? :D Viết tình cảm quá :D Chắc chắn là khoảng 19 tuổi trở lên :D
 

hip2608

Học sinh gương mẫu
Thành viên
25 Tháng chín 2017
2,059
2,338
441
Hà Nội
Hanoi
Chị nào đây ??? :D Viết tình cảm quá :D Chắc chắn là khoảng 19 tuổi trở lên :D
đọc thế mà kêu 19 tuổi trở lên hả?
chị/bạn/em này chắc chắn đang học cấp 3 và anh kia 2k thi ĐH xong rồi nhập học...SV Học viện Khoa học Quân sự thì xác định là mấy tháng về 1 lần rồi >.<
 

Hà Chi0503

Học sinh tiêu biểu
Thành viên
26 Tháng mười 2017
1,685
4,335
529
Nghệ An
đọc thế mà kêu 19 tuổi trở lên hả?
chị/bạn/em này chắc chắn đang học cấp 3 và anh kia 2k thi ĐH xong rồi nhập học...SV Học viện Khoa học Quân sự thì xác định là mấy tháng về 1 lần rồi >.<
Chuẩn chị :D
Em cũng đang nghĩ thế, quá khứ hai người học chung trường c3, giờ anh kia đi còn mình chị đấy ở trường c3 một mình thì buồn và nhớ thật ^^
 
  • Like
Reactions: hip2608

Phạm Ngọc Thảo Vân

Cựu Phụ trách BP Cộng Đồng
Thành viên
TMod xuất sắc nhất 2017
17 Tháng ba 2017
3,529
10,494
1,054
23
Gửi anh! Hôm nay là ngày đầu tiên anh bước vào một môi trường học mới rồi đấy nhỉ. Em thì đã sẵn sàng cho một năm học mới rồi. Ngay lúc này đây, em không hiểu tại sao em lại nhớ anh, nhớ khoảng thời gian khi chúng ta còn học chung tại mái trường THPT. Cảm xúc cứ dâng lên khiến em chẳng biết mình phải làm gì cả, đành viết vào đây để nhẹ lòng hơn. Thế là đã hơn 3 tháng rồi em không được gặp anh, không biết bây giờ anh thế nào nữa. Anh biết không, đến tận bây giờ, mỗi khi bước chân vào sân trường, thỉnh thoảng em lại nhìn ra nhà xe lớp anh, nhìn vào phòng học lớp anh, lại đưa mắt xung quanh tìm xem anh đang ở đâu. Để rồi sau đó giật mình nhận ra làm sao em còn có thể thấy anh tại ngôi trường này nữa, anh đã ra trường rồi mà. Em nhớ anh, nhớ ngày đầu tiên em gặp anh, đó là khi em và anh cùng chuẩn bị cho một cuộc thi. Em nhớ ngày anh hẹn em ở cầu thang để đưa cho em bài tập, nhớ khoảnh khắc em và anh gặp nhau trên hành lang và để lại nơi đó những nụ cười rạng rỡ. Anh đã đến bên cuộc sống của em một cách thật bất ngờ, không ai có thể tưởng tượng được. Anh đến và đồng hành cùng em trong khoảng thời gian em gặp nhiều áp lực nhất trong học tập. Anh động viên em, chia sẻ cho em nhiều thứ, khuyên em nên làm gì và không nên làm gì, kể cho em nhiều chuyện về anh, về ngôi trường đại học anh mơ ước...Tất cả những gì anh làm cho em đã khiến cho trái tim của em rung động từ lúc nào không biết, anh ạ. Anh là người đầu tiên lấy đi những giọt nước mắt của em, rồi cũng chính anh chứng minh với em rằng lẽ ra em không phải khóc. Anh là người đầu tiên cho em những cảm xúc thật kì lạ, là người đầu tiên em dành thật nhiều tình cảm và sự quan tâm đến thế. Với em, anh là một người vô cùng đặc biệt, là động lực để em đứng dậy vững vàng sau vấp ngã, là nốt nhạc âm vang mãi trong cuộc sống của em, là mảnh ghép đặc biệt trong bức tranh thanh xuân của em. Nhưng giờ đây anh đâu còn ở bên em nữa. Em sẽ chẳng còn được nhìn thấy anh chơi bóng chuyền trên sân trường, sẽ chẳng được nhìn nụ cười của anh, cái dáng đi như con gấu với cái cặp bé tí cõng trên lưng. Chẳng còn ai để em đợi mỗi khi tan học nữa, chẳng thể cùng anh bước vào sân trường nếu em đi học lúc 6h37'...Tất cả chỉ còn là kỉ niệm thôi anh nhỉ. Dẫu biết đó là quy luật, dẫu biết thời gian sẽ xoa dịu tất cả nhưng bây giờ đây em vẫn rất nhớ anh, không làm cách nào để kí ức ngủ yên, không làm cách nào để ngăn cho nước mắt ngừng rơi. Em nhớ anh nhiều lắm, anh ạ. Dù sao em cũng cảm ơn anh, cảm ơn anh vì tất cả. Hi vọng rằng anh sẽ luôn vui vẻ và có nhiều thành công trên con đường anh chọn, Hãy nhớ rằng miễn là anh còn cố gắng, em sẽ luôn ở bên để ủng hộ anh, anh nhé. Tạm biệt anh, tân sinh viên MSA!






------------------------
Bạn có thể click VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: Sẽ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
Có chút đồng cảm với bạn này vì thời gian này 1 năm trước người anh khóa trên của mình cũng rời trường. Lúc đó mình lên 10 còn anh đã cuối cấp. 1 năm học cùng trường biết bao kỉ niệm, nhờ đó tình anh em cũng khăng khít. Vậy mà ai ngờ lúc anh đi đại học thì cũng mất liên lạc dần. Có thể do anh quen dần với cuộc sống tự mình bươn chải nên không như trước nữa...
 

hip2608

Học sinh gương mẫu
Thành viên
25 Tháng chín 2017
2,059
2,338
441
Hà Nội
Hanoi
Chuẩn chị :D
Em cũng đang nghĩ thế, quá khứ hai người học chung trường c3, giờ anh kia đi còn mình chị đấy ở trường c3 một mình thì buồn và nhớ thật ^^
hiuhiu, giống bạn chị..crush 1 anh LAH..ối giời, nhớ khỏi nói...a ấy bảo: "lâu lâu mới đc ra trại và thiếu hơi gái trầm trọng" :p
đi riết à, nếu mà yêu thật lòng thì nhớ lắm chứ >.<
 
Last edited:

Hà Chi0503

Học sinh tiêu biểu
Thành viên
26 Tháng mười 2017
1,685
4,335
529
Nghệ An
hiuhiu, giống bạn chị..crush 1 anh HỌC VIỆN LỤC QUÂN..ối giời, nhớ khỏi nói...a ấy bảo: "lâu lâu mới đc ra trại và thiếu hơi gái trầm trọng" :p
đi riết à, nếu mà yêu thật lòng thì nhớ lắm chứ >.<
Thật lòng thì vài hôm là nhớ chết rồi =))
Nhưng mà nếu đã yêu thật, nhớ thì ôm trong lòng, khoảng cách về địa lý cũng k phải là vấn đề gì to tát.
Hình như vào ĐH rồi cũng bận nhiều, có mấy thời gian để yêu đương nữa :D
 
  • Like
Reactions: hip2608

hip2608

Học sinh gương mẫu
Thành viên
25 Tháng chín 2017
2,059
2,338
441
Hà Nội
Hanoi
Thật lòng thì vài hôm là nhớ chết rồi =))
Nhưng mà nếu đã yêu thật, nhớ thì ôm trong lòng, khoảng cách về địa lý cũng k phải là vấn đề gì to tát.
Hình như vào ĐH rồi cũng bận nhiều, có mấy thời gian để yêu đương nữa :D
ừ....cô đơn nhiều thành quen luôn :p
vào ĐH đã bận rồi mà vào mấy trường An ninh, Quân đội thì còn..... >O<
 

Lê Văn Đông

Học sinh tiến bộ
Thành viên
17 Tháng mười 2015
1,422
1,477
244
TP Hồ Chí Minh
ᴳᵒᵈ乡bőýfŕíéńd
Còn lưu luyến nhỉ ?
Gửi anh! Hôm nay là ngày đầu tiên anh bước vào một môi trường học mới rồi đấy nhỉ. Em thì đã sẵn sàng cho một năm học mới rồi. Ngay lúc này đây, em không hiểu tại sao em lại nhớ anh, nhớ khoảng thời gian khi chúng ta còn học chung tại mái trường THPT. Cảm xúc cứ dâng lên khiến em chẳng biết mình phải làm gì cả, đành viết vào đây để nhẹ lòng hơn. Thế là đã hơn 3 tháng rồi em không được gặp anh, không biết bây giờ anh thế nào nữa. Anh biết không, đến tận bây giờ, mỗi khi bước chân vào sân trường, thỉnh thoảng em lại nhìn ra nhà xe lớp anh, nhìn vào phòng học lớp anh, lại đưa mắt xung quanh tìm xem anh đang ở đâu. Để rồi sau đó giật mình nhận ra làm sao em còn có thể thấy anh tại ngôi trường này nữa, anh đã ra trường rồi mà. Em nhớ anh, nhớ ngày đầu tiên em gặp anh, đó là khi em và anh cùng chuẩn bị cho một cuộc thi. Em nhớ ngày anh hẹn em ở cầu thang để đưa cho em bài tập, nhớ khoảnh khắc em và anh gặp nhau trên hành lang và để lại nơi đó những nụ cười rạng rỡ. Anh đã đến bên cuộc sống của em một cách thật bất ngờ, không ai có thể tưởng tượng được. Anh đến và đồng hành cùng em trong khoảng thời gian em gặp nhiều áp lực nhất trong học tập. Anh động viên em, chia sẻ cho em nhiều thứ, khuyên em nên làm gì và không nên làm gì, kể cho em nhiều chuyện về anh, về ngôi trường đại học anh mơ ước...Tất cả những gì anh làm cho em đã khiến cho trái tim của em rung động từ lúc nào không biết, anh ạ. Anh là người đầu tiên lấy đi những giọt nước mắt của em, rồi cũng chính anh chứng minh với em rằng lẽ ra em không phải khóc. Anh là người đầu tiên cho em những cảm xúc thật kì lạ, là người đầu tiên em dành thật nhiều tình cảm và sự quan tâm đến thế. Với em, anh là một người vô cùng đặc biệt, là động lực để em đứng dậy vững vàng sau vấp ngã, là nốt nhạc âm vang mãi trong cuộc sống của em, là mảnh ghép đặc biệt trong bức tranh thanh xuân của em. Nhưng giờ đây anh đâu còn ở bên em nữa. Em sẽ chẳng còn được nhìn thấy anh chơi bóng chuyền trên sân trường, sẽ chẳng được nhìn nụ cười của anh, cái dáng đi như con gấu với cái cặp bé tí cõng trên lưng. Chẳng còn ai để em đợi mỗi khi tan học nữa, chẳng thể cùng anh bước vào sân trường nếu em đi học lúc 6h37'...Tất cả chỉ còn là kỉ niệm thôi anh nhỉ. Dẫu biết đó là quy luật, dẫu biết thời gian sẽ xoa dịu tất cả nhưng bây giờ đây em vẫn rất nhớ anh, không làm cách nào để kí ức ngủ yên, không làm cách nào để ngăn cho nước mắt ngừng rơi. Em nhớ anh nhiều lắm, anh ạ. Dù sao em cũng cảm ơn anh, cảm ơn anh vì tất cả. Hi vọng rằng anh sẽ luôn vui vẻ và có nhiều thành công trên con đường anh chọn, Hãy nhớ rằng miễn là anh còn cố gắng, em sẽ luôn ở bên để ủng hộ anh, anh nhé. Tạm biệt anh, tân sinh viên MSA!





Viết dễ thương ghê ^^ mà sao giọng Văn nghe quen quen thế nhỉ
 

Dương Sảng

The Little Angel |Bio Hero
Thành viên
28 Tháng một 2018
2,884
2,779
451
Hà Nội
HMF
Gửi anh! Hôm nay là ngày đầu tiên anh bước vào một môi trường học mới rồi đấy nhỉ. Em thì đã sẵn sàng cho một năm học mới rồi. Ngay lúc này đây, em không hiểu tại sao em lại nhớ anh, nhớ khoảng thời gian khi chúng ta còn học chung tại mái trường THPT. Cảm xúc cứ dâng lên khiến em chẳng biết mình phải làm gì cả, đành viết vào đây để nhẹ lòng hơn. Thế là đã hơn 3 tháng rồi em không được gặp anh, không biết bây giờ anh thế nào nữa. Anh biết không, đến tận bây giờ, mỗi khi bước chân vào sân trường, thỉnh thoảng em lại nhìn ra nhà xe lớp anh, nhìn vào phòng học lớp anh, lại đưa mắt xung quanh tìm xem anh đang ở đâu. Để rồi sau đó giật mình nhận ra làm sao em còn có thể thấy anh tại ngôi trường này nữa, anh đã ra trường rồi mà. Em nhớ anh, nhớ ngày đầu tiên em gặp anh, đó là khi em và anh cùng chuẩn bị cho một cuộc thi. Em nhớ ngày anh hẹn em ở cầu thang để đưa cho em bài tập, nhớ khoảnh khắc em và anh gặp nhau trên hành lang và để lại nơi đó những nụ cười rạng rỡ. Anh đã đến bên cuộc sống của em một cách thật bất ngờ, không ai có thể tưởng tượng được. Anh đến và đồng hành cùng em trong khoảng thời gian em gặp nhiều áp lực nhất trong học tập. Anh động viên em, chia sẻ cho em nhiều thứ, khuyên em nên làm gì và không nên làm gì, kể cho em nhiều chuyện về anh, về ngôi trường đại học anh mơ ước...Tất cả những gì anh làm cho em đã khiến cho trái tim của em rung động từ lúc nào không biết, anh ạ. Anh là người đầu tiên lấy đi những giọt nước mắt của em, rồi cũng chính anh chứng minh với em rằng lẽ ra em không phải khóc. Anh là người đầu tiên cho em những cảm xúc thật kì lạ, là người đầu tiên em dành thật nhiều tình cảm và sự quan tâm đến thế. Với em, anh là một người vô cùng đặc biệt, là động lực để em đứng dậy vững vàng sau vấp ngã, là nốt nhạc âm vang mãi trong cuộc sống của em, là mảnh ghép đặc biệt trong bức tranh thanh xuân của em. Nhưng giờ đây anh đâu còn ở bên em nữa. Em sẽ chẳng còn được nhìn thấy anh chơi bóng chuyền trên sân trường, sẽ chẳng được nhìn nụ cười của anh, cái dáng đi như con gấu với cái cặp bé tí cõng trên lưng. Chẳng còn ai để em đợi mỗi khi tan học nữa, chẳng thể cùng anh bước vào sân trường nếu em đi học lúc 6h37'...Tất cả chỉ còn là kỉ niệm thôi anh nhỉ. Dẫu biết đó là quy luật, dẫu biết thời gian sẽ xoa dịu tất cả nhưng bây giờ đây em vẫn rất nhớ anh, không làm cách nào để kí ức ngủ yên, không làm cách nào để ngăn cho nước mắt ngừng rơi. Em nhớ anh nhiều lắm, anh ạ. Dù sao em cũng cảm ơn anh, cảm ơn anh vì tất cả. Hi vọng rằng anh sẽ luôn vui vẻ và có nhiều thành công trên con đường anh chọn, Hãy nhớ rằng miễn là anh còn cố gắng, em sẽ luôn ở bên để ủng hộ anh, anh nhé. Tạm biệt anh, tân sinh viên MSA!






------------------------
Bạn có thể click VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: Sẽ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
Chắc gửi anh bạn học trường Học viện Khoa học Quân sự đây mà.
 

Khánh Linh.

Học sinh gương mẫu
Thành viên
10 Tháng mười một 2013
1,204
1,704
344
22
Ninh Bình
THPT Kim Sơn B
Gửi anh! Hôm nay là ngày đầu tiên anh bước vào một môi trường học mới rồi đấy nhỉ. Em thì đã sẵn sàng cho một năm học mới rồi. Ngay lúc này đây, em không hiểu tại sao em lại nhớ anh, nhớ khoảng thời gian khi chúng ta còn học chung tại mái trường THPT. Cảm xúc cứ dâng lên khiến em chẳng biết mình phải làm gì cả, đành viết vào đây để nhẹ lòng hơn. Thế là đã hơn 3 tháng rồi em không được gặp anh, không biết bây giờ anh thế nào nữa. Anh biết không, đến tận bây giờ, mỗi khi bước chân vào sân trường, thỉnh thoảng em lại nhìn ra nhà xe lớp anh, nhìn vào phòng học lớp anh, lại đưa mắt xung quanh tìm xem anh đang ở đâu. Để rồi sau đó giật mình nhận ra làm sao em còn có thể thấy anh tại ngôi trường này nữa, anh đã ra trường rồi mà. Em nhớ anh, nhớ ngày đầu tiên em gặp anh, đó là khi em và anh cùng chuẩn bị cho một cuộc thi. Em nhớ ngày anh hẹn em ở cầu thang để đưa cho em bài tập, nhớ khoảnh khắc em và anh gặp nhau trên hành lang và để lại nơi đó những nụ cười rạng rỡ. Anh đã đến bên cuộc sống của em một cách thật bất ngờ, không ai có thể tưởng tượng được. Anh đến và đồng hành cùng em trong khoảng thời gian em gặp nhiều áp lực nhất trong học tập. Anh động viên em, chia sẻ cho em nhiều thứ, khuyên em nên làm gì và không nên làm gì, kể cho em nhiều chuyện về anh, về ngôi trường đại học anh mơ ước...Tất cả những gì anh làm cho em đã khiến cho trái tim của em rung động từ lúc nào không biết, anh ạ. Anh là người đầu tiên lấy đi những giọt nước mắt của em, rồi cũng chính anh chứng minh với em rằng lẽ ra em không phải khóc. Anh là người đầu tiên cho em những cảm xúc thật kì lạ, là người đầu tiên em dành thật nhiều tình cảm và sự quan tâm đến thế. Với em, anh là một người vô cùng đặc biệt, là động lực để em đứng dậy vững vàng sau vấp ngã, là nốt nhạc âm vang mãi trong cuộc sống của em, là mảnh ghép đặc biệt trong bức tranh thanh xuân của em. Nhưng giờ đây anh đâu còn ở bên em nữa. Em sẽ chẳng còn được nhìn thấy anh chơi bóng chuyền trên sân trường, sẽ chẳng được nhìn nụ cười của anh, cái dáng đi như con gấu với cái cặp bé tí cõng trên lưng. Chẳng còn ai để em đợi mỗi khi tan học nữa, chẳng thể cùng anh bước vào sân trường nếu em đi học lúc 6h37'...Tất cả chỉ còn là kỉ niệm thôi anh nhỉ. Dẫu biết đó là quy luật, dẫu biết thời gian sẽ xoa dịu tất cả nhưng bây giờ đây em vẫn rất nhớ anh, không làm cách nào để kí ức ngủ yên, không làm cách nào để ngăn cho nước mắt ngừng rơi. Em nhớ anh nhiều lắm, anh ạ. Dù sao em cũng cảm ơn anh, cảm ơn anh vì tất cả. Hi vọng rằng anh sẽ luôn vui vẻ và có nhiều thành công trên con đường anh chọn, Hãy nhớ rằng miễn là anh còn cố gắng, em sẽ luôn ở bên để ủng hộ anh, anh nhé. Tạm biệt anh, tân sinh viên MSA!






------------------------
Bạn có thể click VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: Sẽ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
trên diễn đàn người từ 18 tuổi trở lên không nhiều :vv Chị này chắc học lớp 12 rồi ... :v
Không chừng lại là mấy người hay quẩy bên box Văn :vv Chất văn dạt dào thế này cơ mà :D
 

thutrangnguyen02

Học sinh chăm học
Thành viên
12 Tháng sáu 2014
30
25
56
22
Hải Dương
THPT Kinh Môn
Ui đọc xúc động thế. Mình mà như thế này chắc là khóc suốt ngày mất vì cứ đến trường là nhớ mà. Mong là anh kia sẽ đọc được những dòng này và dành cho bạn ấy những gì xứng đáng với những tình cảm chân thành như thế
 
  • Like
Reactions: Hà Chi0503
Top Bottom