Gửi các bạn nữ đang yêu, đã yêu...

B

bin_iuem

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Cái này copy từ 1 blog của bạn kia
Các bạn vào đọc xem nhé
Đọc và suy nghĩ lại bản thân mình nhất là các girl đang yêu, đã yêu và lụy vào tình yêu
Ai chưa yêu cũng nên đọc đi để sau này yêu rồi biết nghĩ nhé


*~Em à, viết lên trán mình một chữ "Tự" em nhé. Tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em...!!!~

Này em....! Em ạ, đừng so vai, co ro giữa trời lạnh giá. Cũng đừng ước ao một bàn tay lạ. Cuộc sống chẳng gì là vĩnh viễn đâu em, ước ao chi hơi ấm của một ai, đặt trong tay mình một chữ " Tự" em nhé. Tự sưởi ấm mình, tự nắm lấy bàn tay...cứ thế nhé, em sẽ không sợ một ngày ai đó buông tay mình đâu.

Này em...!

Bố mẹ nuôi em lớn, bố mẹ hy sinh tất cả cho em. Nhưng em ạ, những nhận thức rõ ràng nhất trong cuộc đời em lại giành cho một thằng con trai xa lạ. Bao đêm em khóc lóc, mất ngủ vì những điều ngớ ngẩn mà lũ con trai gây ra. Em nhận ra mái tóc của ng ấy ngắn đi 1cm, nhưng sao em không nhận ra tóc bố mình thêm bao sợi bạc. Em nhìn ra người ta bớt đẹp trai bởi cái mụn trên mặt...mà sao em không thấy mắt mẹ hằn thêm mấy nếp nhăn. Em à, sao lại vô tâm với thương yêu!

Này em...!

Ngày em vật vã, bỏ ăn vì tan vỡ cuộc tình đầu, em có thấy mẹ nhìn em lo lắng thế nào không. Ngày bé mỗi lần em bỏ ăn là mỗi lần mẹ mất ngủ. Mẹ mong em lớn từng ngày để trưởng thành, để bớt trẻ con, để mẹ không còn phải mất ngủ đêm đêm. Thế mà khi lớn lên, sao em lại làm mẹ mỏi mệt vì một thằng con trai xa lạ. Em à, đừng để ai đó phải mệt mỏi vì yêu thương mình em nhé!

Này em...!

Em đã bao lần băn khoăn không biết chọn gì cho người ta trong ngày sinh nhật, đã nằng nặc bắt mẹ dậy đan len rồi hì hụi cả tuần để đan cho người ta một cái khăn...Thế mà em....nhầm lẫn hay là quên mất mà chúc mừng sinh nhật mẹ muộn một tháng. Thế mà em, thức cả đêm để đan nốt cái khăn nhưng không nhận ra mắt mẹ nhìn em xa xăm lắm. Có lẽ mẹ cũng mong được em yêu thương như cái người dưng kia lắm. Em à, đừng lạnh nhạt với yêu thương!

Này em...!

Em có nhớ khi lần đầu tiên vấp ngã, ai là người đã nâng em dậy không? Chắc chắn không phải những người dưng em vẫn gọi là " người yêu " đúng không?Em có nhớ khi em hoang mang, khi em chênh vênh, khi em lạc giữa con đường một chiều chen chúc xe cộ, ai là người chỉ đường cho em ra, ai là người vỗ về an ủi em ...vẫn không phải là những " người yêu " của em đúng không? Ừ, mới đây thôi khi em gặp tai nạn, những người dưng ấy hỏi han em được câu nào không? Những người dưng ấy an ủi em được câu nào cho bớt đau không? Có người dưng nào tự nguyện đưa đón em đi làm không? Chẳng ai phải không em.

Chỉ có chị gái em, dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng, rồi chở em đi làm, đón em về phải ko? Có anh rể em, tối tối lấy nước muối, ô xi già rửa vết thương rồi băng bó cẩn thận cho em phải ko? Có chị dâu em lo lắng hỏi thăm chân hết đau chưa, xót xa mỗi lần cháu em vô tình chạm vào vết đau ..." con không thương cô àh " phải ko? Có mẹ em lo lắng, nhắc nhở đi lại cẩn thận, có bố em chau mày thở dài ...xe cộ...đi lại bây giờ không an toàn chút nào...Đấy em thấy rồi phải không/ Chẳng ai yêu thương em như gia đình mình đâu, vậy thì em ah, sao có lúc em lại quên điều đó mà đi trông chờ vào những điều xa lạ hả em...!

Này em...!

Em nhìn lại mình đi nào. Xòe tay ra đi em, em có gì nào?Nhan sắc đủ dùng, trí thông minh không quá tệ, một tương lai không quá tối tăm, một gia đình luôn yêu thương, một nơi để quay về bất cứ lúc nào...Thế đấy em.Em thấy mình giầu có chứ, vậy thì em à, đừng trông mong hạnh phúc từ những điều xa lạ, đừng hy vọng tương lai từ những người dưng vô tâm. Và cũng đừng trao hết mọi thứ cho những người đi ngang cuộc đời em.

Em à, đừng để cuộc đời mình trôi qua như một cái chớp mắt. Nắm lấy nó thật chặt em nhé. Vì còn nhiều người yêu thương em lắm, vì còn nhiều người cần em lắm. Đừng hy vọng và trông chờ quá nhiều từ những người dưng khác họ em nhé.Bởi em xứng đáng được yêu thương, nâng niu và trân trọng

Em à, viết lên trán mình một chữ " Tự " em nhé. Tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em !

...

Em vẫn chênh vênh đi về, chỉ có điều bây giờ em đã biết thực tế hơn. Em biết yêu thương và không làm những người yêu thương mình phải đau nữa.

=====



[YOUTUBE]jJ9Q53KeEQU[/YOUTUBE]
 
Last edited by a moderator:
S

sym.4ever

Cả tháng nay.
Em vs anh cãi nhau liên miên.
Bao nhiêu lần tan rồi gắn.
Có lúc em định buông thật, nhưng rồi không đủ cam đảm.
Còn anh thì khác ...
Mỗi lần em bảo em khóc, anh lại không dám buông tay.
Tối nào cũng thế.
Nt cho anh.
Vui ... rồi buồn.
Rồi cãi nhau.
Rồi em khóc.
Sáng ra ... mắt sưng lên.
Nhìn em, mẹ buồn ...
Lo lấy sữa cho em đắp khỏi sưng.
Chạy đi mua thuốc chống thâm cho em uống.
Đi chuẩn bị đồ cho em tắm mỗi sáng.
Bởi mẹ biết lúc buồn con của mẹ toàn muốn tắm thật lâu.

Mỗi lần anh bảo chia tay.
Em lại đau.
Nằm im trong giường không nói gì.
Em không muốn ăn nữa.
Mẹ lại lo lắng.
Đi mua đồ làm những thứ em muốn.
Rồi cả buổi ngồi hầm cháo cho em.
Mẹ chả biết giết gà đâu.
Giết mãi mà chả chết.
Vì em, mẹ cũng cố.

Em cãi nhau với anh.
Em buồn, qua nhà bạn ăn trưa không về.
Mẹ hoảng hốt đi tìm cả trưa.
Trời nắng, mồ hôi mẹ đầm đìa.
Thấy con, mẹ mừng chỉ muốn xỉu.
Gồng lưng chở con về.
...

Anh bảo không quên được người cũ.
Em tủi thân tự hành hạ mình.
Thấy em ngồi cắn bập môi, mẹ cũng khóc ...
Bữa cơm đó không ai ăn.

Yêu anh ... cả ngày em nghĩ tới anh.
Điểm rớt xuống từng ngày.
Mẹ chạy khắp nơi tìm thầy dạy đủ đường.
Tối pha nước cho em học.
Việc nhà chả bao giờ để em đụng tới.

Yêu anh ... em muốn luôn là đứa cgái yếu ớt trong tim anh.
Bệnh rối loạn vẫn thế.
Em chả chịu uống thuốc.
Chỉ mong bệnh nặng hơn ... để anh lo?
Nhìn thấy đống thuốc còn nguyên vẹn.
Mẹ lo lắng ép em đi khám.
Sợ uống thuốc tây hại người, mẹ đi hỏi thăm đủ đường tìm thuốc lá cho em.
Người ta truyền nước ở tay em bầm nát.
Chả còn có thể châm cái kim vào nữa.
Phải truyền lên cả đầu.
Mẹ ... oà khóc vì em.

Em té xỉu, mặt tái xanh.
Khi em đau đớn nhất.
Chỉ muốn tự giết mình.
Khi em phải uống cả cục thuốc tới nghẹn họng.
Mẹ bên em.
Lo cho em từng thìa cháo.
Nhưng ...
Em vẫn nt cho anh ... cười đùa bt.
Anh chả biết được đâu.
Chả biết được em đang đau lắm, chả biết được em đang cố gắng cười ghê lắm.

Em không biết phải làm thế nào để anh biết em yêu anh nhường nào.
Chỉ biết bảo "eya" từng ngày.
Anh có vẻ coi thường câu nói đó ...
Em cố gắng quan tâm anh.
Bởi em sợ sẽ có ngày không thể nữa.
Anh khó chịu ... bảo em kìm kẹp.
Anh cần tự do ...

Mẹ em.
Tối nào cũng vào lén xem em ngủ.
Khẽ nựng đôi câu " ngủ ngoan như con chó cúc" khi em nhọn miệng ngủ.
Khẽ thở dài khi bờ mi em ướt mèm.
Em có quan tâm mẹ đâu.
Chả bao giờ em ôm mẹ từ phía sau.
Chả bao giờ em bảo "con yêu mẹ"
Nhưng em chắc, nếu em quan tâm mẹ như đã quan tâm anh.
Mẹ chẳng bao giờ thấy khó chịu đâu.
Bởi mẹ yêu em, còn anh ... chỉ thích em.

Dường như con người ta khi chắc chắn của mình rồi. Sẽ chả bao giờ biết trân trọng.
Còn những thứ xa vời, thì cố chạy đến giành lấy ...



 
C

co_be_buon

Em à, viết lên trán mình một chữ " Tự " em nhé. Tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em !

...

Em vẫn chênh vênh đi về, chỉ có điều bây giờ em đã biết thực tế hơn. Em biết yêu thương và không làm những người yêu thương mình phải đau nữa.


em biết yêu và em dần quên mất là mình đang có nhưng ng yêu thương em chỉ biết yêu vơi 1 cậu bạn mà em quên mất .......................em xin lỗi
cảm ơn
 
Top Bottom