- 17 Tháng chín 2018
- 198
- 117
- 71
- 21
- Hải Phòng
- Trường THPT Nguyễn Bỉnh Khiêm
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Một buổi sáng thứ hai vô cùng bình thường như bao ngày bình thường khác.
Tôi mong ngóng nhanh nhanh tới lớp để gặp Phương - đứa bn ngồi trên để nói cho nó nó biết cái tin mà lúc nào nghe thấy là mắt nó lại sáng lên.
Vậy mà tôi cảm thấy có j hơi khác ... Dường như nó thờ ơ kiểu gì đó.
Lúc ấy tôi đã cảm thấy có j đó ko ổn.
Khi đang ngồi dưới sân chào cờ, chợt chúng tôi thấy mắt nó quầng thâm, sưng húp!
Chắc nó đã phải khóc suốt đêm.
Mà thế thật!
Phương nói bố nó vừa nhập viện tối qua, sáng nay đc bệnh viện trả về...
Tôi bất ngờ lắm.
1 tuần tôi cx qua nhà nó mấy lần, vẫn thấy bố nó còn khỏe ,còn vui đùa vs cháu.
Vậy mà h đây lại nằm đó, thở bình oxi...
Nó đc mẹ gọi về vào buổi sáng hôm đó.
Chiều thấy nó đi học vẫn vui vẻ . Tôi đã những tưởng chú ấy đã tỉnh lại và khá lên.
Phương có lẽ đang tỏ ra cố vui vẻ trc mặt bn bè nhưng lm thế chỉ thêm đau đớn.
nó cũng giống tôi giỏi che giấu cảm xúc.
nhưng nó đâu thể giả bộ đc lâu.
nó toàn nằm gục xuống trông mệt mỏi lắm.
sáng nay đang trong tiết 3 , cô nó tới báo tin bố nó mất.
có lẽ lúc đó nó phải cố gắng lắm ms ko khóc.
thực sự lúc đó chỉ muốn ôm lấy nó mà an ủi.
nó yo bố nó lắm!
nhìn người bn của mk mất đi người cha tôi thức sự buồn lắm.
muốn khóc thay bn.muốn mk p lm đc điều j đó.
tôi p lm j đây?
Tôi mong ngóng nhanh nhanh tới lớp để gặp Phương - đứa bn ngồi trên để nói cho nó nó biết cái tin mà lúc nào nghe thấy là mắt nó lại sáng lên.
Vậy mà tôi cảm thấy có j hơi khác ... Dường như nó thờ ơ kiểu gì đó.
Lúc ấy tôi đã cảm thấy có j đó ko ổn.
Khi đang ngồi dưới sân chào cờ, chợt chúng tôi thấy mắt nó quầng thâm, sưng húp!
Chắc nó đã phải khóc suốt đêm.
Mà thế thật!
Phương nói bố nó vừa nhập viện tối qua, sáng nay đc bệnh viện trả về...
Tôi bất ngờ lắm.
1 tuần tôi cx qua nhà nó mấy lần, vẫn thấy bố nó còn khỏe ,còn vui đùa vs cháu.
Vậy mà h đây lại nằm đó, thở bình oxi...
Nó đc mẹ gọi về vào buổi sáng hôm đó.
Chiều thấy nó đi học vẫn vui vẻ . Tôi đã những tưởng chú ấy đã tỉnh lại và khá lên.
Phương có lẽ đang tỏ ra cố vui vẻ trc mặt bn bè nhưng lm thế chỉ thêm đau đớn.
nó cũng giống tôi giỏi che giấu cảm xúc.
nhưng nó đâu thể giả bộ đc lâu.
nó toàn nằm gục xuống trông mệt mỏi lắm.
sáng nay đang trong tiết 3 , cô nó tới báo tin bố nó mất.
có lẽ lúc đó nó phải cố gắng lắm ms ko khóc.
thực sự lúc đó chỉ muốn ôm lấy nó mà an ủi.
nó yo bố nó lắm!
nhìn người bn của mk mất đi người cha tôi thức sự buồn lắm.
muốn khóc thay bn.muốn mk p lm đc điều j đó.
tôi p lm j đây?