H
huongtomboy
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
"...Chàng trai mùa đông lạnh lẽo ra đi, cô nàng mùa xuân duyên dáng đến, xua tan giá lạnh, đánh thức những chồi biếc ngủ quên , và....
đánh thức Em."
Khi mọi người cùng đếm ngược những giây phút cuối cùng của một năm cũ, cũng là khi những dư âm,những kỷ niệm của nãm cũ đó tràn về dào dạt như những làn sóng, thổn thức biết bao hoài niệm, làm người ta không khỏi bâng khuâng, luyến tiếc...hoặc, có thể thở phào vì cánh cửa của một năm "không may mắn" giờ đã khép lại - để mở ra những tia sáng hi vọng cho một năm mới, một tuổi mới.
Em nhớ nhất là giao thừa của năm 2000.
Đó là khi Em vui vì mình "vừa được" 10 tuổi, đó là khi Em , hồn nhiên, nhưng lại mơ hồ cảm thức được ý nghĩa của Năm Mới : Giao thừa năm đó không chỉ là Giao Thừa, mà còn là bước ngoặt quan trọng , là Giao Thời . Đất nước ta đã sang trang sử mới với những vận hội, những thử thách mới,chuyển mình như một con Rồng Vàng trên thềm Thiên Niên kỷ mới.
Và Em cũng mới : Em không còn là một nhóc con làm nũng, Em là một cô bé .
Đó là khi bà, khi mẹ nhớ lại Giao Thừa của hơn chục năm trước, khi nước ta còn nghèo,nhà ta còn khó khăn, khi những bánh xà phòng, những cân gạo, những gói đường,những cuộn len....đều phải mua bằng tem phiếu ; vậy mà Giao Thừa vẫn vui, vẫn đầy đủ mâm ngũ quả,bánh chưng xanh, thịt mỡ dưa hành.....mọi người quây quần lại sưởi ấm lòng nhau...
Đó là năm đặc biệt, thằng nhóc- ra đời . Đôi mắt nó mở to đen láy nhìn thế giới xung quanh lạ lẫm, tò mò. Đôi mắt đã an ủi mẹ,làm mẹ quên đi vất vả khi sinh nó - sinh ra cả một thế giới. Đôi mắt chú Rồng Nhỏ bây giờ vẫn thế -đen láy chứa đầy nghị lực và kiêu hãnh. Nó sẽ khôn lớn,sẽ trở thành một đấng nam nhi thực thụ, tất cả đều là thành quả của bao khó nhọc ,công sinh thành,nuôi dưỡng của cha mẹ.
Hôm nay, như thao thức của mọi năm, thao thức vì mình sắp chia tay năm cũ.
Nhưng...sao mà giống năm Con Rồng? Giống hơn hết thảy !
Vì Em không còn là cô bé.
Vì Em trở thành một cô gái nhỏ.
Em-18 tuổi.
Tuổi mới đến vội vàng. Em không khỏi bỡ ngỡ.
Qua rồi, những câu nói bông đùa,những hành động thiếu chín chắn, vô tình cướp đi niềm vui của người khác.Qua rồi, những suy nghĩ tủn mủn, tạm thời, thiển cận, chỉ biết có mình - của một cô nhóc "còn ương". Qua rồi, những lo toan tầm thường, những cảm giác sợ hãi vô định.
Qua rồi, những lời nói để đó, những lời hứa không thực hiện được.
Qua rồi... cảm xúc vu vơ khó hiểu , cái thời bâng khuâng làm thơ "Gió man mác ru hồn tôi..." ,cái thời buồn không đúng nơi, cười không đúng lúc, cái thời bị ám ảnh, dằn vặt bởi câu hỏi " Sống bằng cái đầu hay bằng con tim?" và tự hỏi " Con đường nào cho Em?"
Qua rồi....
Dù đã qua ,Em sẽ mãi trân trọng, mãi nhớ, như những kí ức của mọi Cô Bé khác.
Tuổi mới cho Em....
Tuổi mới đến để em mỉm cười tự hào vì mình là người trẻ Việt Nam. Tuổi mới là tuổi của trưởng thành,của trách nhiệm, là tuổi của có quyền đi bầu cử, thi bằng lái , làm thẻ thư viện...,đầy đủ các quyền công dân của một nước dân chủ.
Tuổi mới với bao thử thách,biến động, Em sẽ phải đối diện với bước ngoặt - với GIAO THỜI của cuộc đời mình, đang chờ mình ở phía trước.
Tuổi mới, không phải tuổi để Em hưởng thụ một cuộc sống quá phẳng lặng, yên ổn. Sẽ còn nhiều việc lớn lao Em phải vượt qua, phải huy động hết sức mình.
Tuổi mới, sống chủ động, dũng cảm, lạc quan, hết mình để không khỏi nuối tiếc những giây phút đã trôi qua. Và cũng để VIẾT đýợc thật nhiều.
Tuổi mới, không sống trong ảo vọng ; sống thực tế hơn nhưng tràn đầy mơ ước, hoài bão. Không dừng chân, luôn cố gắng.
Tuổi mới biết trân trọng, tôn trọng,biết lắng nghe, chia sẻ, hài hoà với những người xung quanh.
Tuổi mới, Em mạnh mẽ. Em không buồn rầu vì những chuyện vụn vặt. Sống trung thực với chính cảm xúc của mình,đối diện với lòng mình, trung thực với mọi người.
Tuổi mới, không phải chỉ có mình Em đơn độc đi một con đường màu đỏ xám như Em đã nghĩ, có rất nhiều người hiểu Em,đồng hành cùng Em,quan tâm tới Em từ xa hay gần. Vấn đề là Em có nhận ra hay vô tâm không để ý.
Tuổi mới,Em sẽ phải tự quyết định cuộc đời của mình. Tự vấp ngã ; khi vấp ngã Em không được oà khóc và tuyệt vọng. Em hãy giấu nước mắt và học cách xoa dịu những vết đau, tự nâng mình dậy và tự nhủ " Tất cả chỉ là thử thách !" Và Em vững vàng bước đi tiếp.
Tuổi mới sống có lí trí , có lí tưởng, khao khát bay cao, bay xa, nhưng biết dừng lại đúng lúc.
Tuổi mới rạo rực những cảm xúc...và tuổi mới ngập tràn những thương yêu....
Năm mới, những băn khoăn cũng mới....
Vậy...Cô gái 18 , Em đã sẵn sàng chào đón Giao Thời của em chưa?
(Giao thừa 2008)
Huongtomboy.
đánh thức Em."
Khi mọi người cùng đếm ngược những giây phút cuối cùng của một năm cũ, cũng là khi những dư âm,những kỷ niệm của nãm cũ đó tràn về dào dạt như những làn sóng, thổn thức biết bao hoài niệm, làm người ta không khỏi bâng khuâng, luyến tiếc...hoặc, có thể thở phào vì cánh cửa của một năm "không may mắn" giờ đã khép lại - để mở ra những tia sáng hi vọng cho một năm mới, một tuổi mới.
Em nhớ nhất là giao thừa của năm 2000.
Đó là khi Em vui vì mình "vừa được" 10 tuổi, đó là khi Em , hồn nhiên, nhưng lại mơ hồ cảm thức được ý nghĩa của Năm Mới : Giao thừa năm đó không chỉ là Giao Thừa, mà còn là bước ngoặt quan trọng , là Giao Thời . Đất nước ta đã sang trang sử mới với những vận hội, những thử thách mới,chuyển mình như một con Rồng Vàng trên thềm Thiên Niên kỷ mới.
Và Em cũng mới : Em không còn là một nhóc con làm nũng, Em là một cô bé .
Đó là khi bà, khi mẹ nhớ lại Giao Thừa của hơn chục năm trước, khi nước ta còn nghèo,nhà ta còn khó khăn, khi những bánh xà phòng, những cân gạo, những gói đường,những cuộn len....đều phải mua bằng tem phiếu ; vậy mà Giao Thừa vẫn vui, vẫn đầy đủ mâm ngũ quả,bánh chưng xanh, thịt mỡ dưa hành.....mọi người quây quần lại sưởi ấm lòng nhau...
Đó là năm đặc biệt, thằng nhóc- ra đời . Đôi mắt nó mở to đen láy nhìn thế giới xung quanh lạ lẫm, tò mò. Đôi mắt đã an ủi mẹ,làm mẹ quên đi vất vả khi sinh nó - sinh ra cả một thế giới. Đôi mắt chú Rồng Nhỏ bây giờ vẫn thế -đen láy chứa đầy nghị lực và kiêu hãnh. Nó sẽ khôn lớn,sẽ trở thành một đấng nam nhi thực thụ, tất cả đều là thành quả của bao khó nhọc ,công sinh thành,nuôi dưỡng của cha mẹ.
Hôm nay, như thao thức của mọi năm, thao thức vì mình sắp chia tay năm cũ.
Nhưng...sao mà giống năm Con Rồng? Giống hơn hết thảy !
Vì Em không còn là cô bé.
Vì Em trở thành một cô gái nhỏ.
Em-18 tuổi.
Tuổi mới đến vội vàng. Em không khỏi bỡ ngỡ.
Qua rồi, những câu nói bông đùa,những hành động thiếu chín chắn, vô tình cướp đi niềm vui của người khác.Qua rồi, những suy nghĩ tủn mủn, tạm thời, thiển cận, chỉ biết có mình - của một cô nhóc "còn ương". Qua rồi, những lo toan tầm thường, những cảm giác sợ hãi vô định.
Qua rồi, những lời nói để đó, những lời hứa không thực hiện được.
Qua rồi... cảm xúc vu vơ khó hiểu , cái thời bâng khuâng làm thơ "Gió man mác ru hồn tôi..." ,cái thời buồn không đúng nơi, cười không đúng lúc, cái thời bị ám ảnh, dằn vặt bởi câu hỏi " Sống bằng cái đầu hay bằng con tim?" và tự hỏi " Con đường nào cho Em?"
Qua rồi....
Dù đã qua ,Em sẽ mãi trân trọng, mãi nhớ, như những kí ức của mọi Cô Bé khác.
Tuổi mới cho Em....
Tuổi mới đến để em mỉm cười tự hào vì mình là người trẻ Việt Nam. Tuổi mới là tuổi của trưởng thành,của trách nhiệm, là tuổi của có quyền đi bầu cử, thi bằng lái , làm thẻ thư viện...,đầy đủ các quyền công dân của một nước dân chủ.
Tuổi mới với bao thử thách,biến động, Em sẽ phải đối diện với bước ngoặt - với GIAO THỜI của cuộc đời mình, đang chờ mình ở phía trước.
Tuổi mới, không phải tuổi để Em hưởng thụ một cuộc sống quá phẳng lặng, yên ổn. Sẽ còn nhiều việc lớn lao Em phải vượt qua, phải huy động hết sức mình.
Tuổi mới, sống chủ động, dũng cảm, lạc quan, hết mình để không khỏi nuối tiếc những giây phút đã trôi qua. Và cũng để VIẾT đýợc thật nhiều.
Tuổi mới, không sống trong ảo vọng ; sống thực tế hơn nhưng tràn đầy mơ ước, hoài bão. Không dừng chân, luôn cố gắng.
Tuổi mới biết trân trọng, tôn trọng,biết lắng nghe, chia sẻ, hài hoà với những người xung quanh.
Tuổi mới, Em mạnh mẽ. Em không buồn rầu vì những chuyện vụn vặt. Sống trung thực với chính cảm xúc của mình,đối diện với lòng mình, trung thực với mọi người.
Tuổi mới, không phải chỉ có mình Em đơn độc đi một con đường màu đỏ xám như Em đã nghĩ, có rất nhiều người hiểu Em,đồng hành cùng Em,quan tâm tới Em từ xa hay gần. Vấn đề là Em có nhận ra hay vô tâm không để ý.
Tuổi mới,Em sẽ phải tự quyết định cuộc đời của mình. Tự vấp ngã ; khi vấp ngã Em không được oà khóc và tuyệt vọng. Em hãy giấu nước mắt và học cách xoa dịu những vết đau, tự nâng mình dậy và tự nhủ " Tất cả chỉ là thử thách !" Và Em vững vàng bước đi tiếp.
Tuổi mới sống có lí trí , có lí tưởng, khao khát bay cao, bay xa, nhưng biết dừng lại đúng lúc.
Tuổi mới rạo rực những cảm xúc...và tuổi mới ngập tràn những thương yêu....
Năm mới, những băn khoăn cũng mới....
Vậy...Cô gái 18 , Em đã sẵn sàng chào đón Giao Thời của em chưa?
(Giao thừa 2008)
Huongtomboy.