Nhắc đến đề tài thiên nhiên, chúng ta không khỏi dâng trào cảm xúc khi đọc qua tác phẩm "Ngắm trăng" của Hồ Chí Minh. Qua tác phẩm, ta còn cảm nhận được sự lạc quan của Bác ngay cả trong cảnh tù ngục, nơi đòa đày cả thể xác lẫn tinh thần.
"Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ"
Hai câu thơ đầu, vẽ nên một khung cảnh nơi ngục tù, không đáng sợ nhưng lại nhấn mạnh sự thiếu thốn vật chất. Bác nhìn thấy trăng, cảnh đẹp thơ mộng, huyền ảo.
Sang hai câu thơ tiếp theo
"Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ"
Không đơn thuần chỉ là thứ tình cảm một chiều đến từ tâm hồn Bác mà hình ảnh ánh trăng được nhân hóa "nhòm" qua khe cửa như sự hòa quyện giữa hai tâm hồn khác nhau, một người bạn tri kỉ, tri nhân. Sự cực khổ, tù túng của cảnh tù đày đều bị lu mờ, thay vào đó là thứ tình cảm lạc quan, ung dung, luôn hướng về những điều tốt đẹp.
Qua tác phẩm ta thấy được vẻ đẹp từ tâm hồn cao đẹp của Bác. Phải có một tình yêu thiên nhiên mãnh liệt cùng ý chí kiên cường, tâm hồn lạc quan, luôn hướng về cách mạng thì HCM mới viết nên những câu thơ ý nghĩa đến như thế
----