em post nhá

A

anhoiemsocho

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

CHiện hay nà,dài lắm
Đấy là một câu chuyện có thật ở Nhật Bản. Một người Nhật muốn sửa lại ngôi nhà của mình, nên đã phá bức tường đi.

Mà những ngôi nhà ở Nhật thường có một khoảng rỗng ở giữa những bức tường gỗ. Khi phá những bức tường xuống, người Nhật đó nhìn thấy một con thằn lằn bị mắc kẹt, vì có chiếc đinh từ phía ngoài đã đóng vào một chân nó.

Người Nhật nhìn thấy thế, rất thương cảm nhưng cũng hết sức tò mò, vì khi kiểm tra chiếc đinh, anh ta thấy nó đã được đóng từ khi ngôi nhà mới xây - tức là 10 năm rồi.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Con thằn lằn sống như thế trong suốt 10 năm! Ở một khoảng trống trong tường suốt 10 năm không hề xê dịch - một điều tưởng chừng như quá dị thường, thậm chí là không thể.

Và anh ta tự hỏi làm sao con thằn lằn sống suốt 10 năm mà không hề đi một bước nào - vì chân nó đã bị đóng đinh.

Người Nhật này tạm ngừng làm việc, ngồi một góc quan sát con thằn lằn, xem nó làm gì, và có gì mà ăn. Một lúc sau, không biết từ đâu, xuất hiện một con thằn lằn khác, miệng ngậm thức ăn, bò về phía con thằn lằn mắc kẹt.

Ahh! Một con thằn lằn khác đã nuôi con thằn lằn mắc kẹt trong suốt 10 năm qua!

Một sự yêu thương như thế - ở một loài vật nhở bé như thế. Sự yêu thương có thể làm được gì? Đó là tạo ra Những điều kì diệu ! Không biết con thằn lằn mang thức ăn tới có quan hệ gì với con thằn lằn mắc kẹt. Liệu chúng là "người yêu" hay cùng một gia đình….? Nhưng nó đã mang thức ăn tới trong suốt 10 năm. Không mệt mỏi, không từ bỏ hi vọng.

Bạn hãy tưởng tượng một điều mà loài vật nhỏ bé đến thế có thể làm, trong khi những sinh vật được ban cho bộ não thông minh, nhiều khi lại không thể.

Nếu bạn nghĩ xa hơn, trong một xã hội đầy đủ những tiến bộ về công nghệ thông tin, sự tiếp cận thông tin của chúng ta ngày càng nhanh hơn, liên lạc ngày càng dễ hơn. Nhưng khoảng cách giữa con người với nhau, liệu có gần nhau hơn một chút nào không?

Đừng bao giờ bỏ cuộc với những người mà bạn yêu thương ! :wink:
 
A

anhoiemsocho

anh cứ đọc đj
Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao ai cũng thấy hồi bé thì vui hơn? Các nhà nghiên cứu tâm lý cho rằng, đôi khi, suy nghĩ giống như những em nhỏ (đơn giản, thậm chí hơi …..ngô ngố J) có thể giúp bạn vui vẻ hơn.

Các nhà tâm lý học khẳng định rằng lợi thế lớn nhất của trẻ em là chúng rất "nguyên thuỷ" , nói cách điệu hơn tức là thông tin chạy qua não trẻ em rất nhanh, rồi đi thẳng đến trái tim. Trẻ em là những bậc thầy về việc "sống từng khoảnh khắc".

Thế này nhé, bạn 17 tuôi và lần đầu tiên bạn ăn một miếng bánh rất ngon, não bạn sẽ hoạt động ngay. Bạn nghĩ:
- Không biết loại quả trong miếng bánh này là quả gì nhỉ ?
- Ăn món lạ thì mình hay bị đau bụng lắm, liệu lát nữa có cần mua thuốc không?
- Bánh này ngon thật, nhưng 50k một cái có đáng không?!

Còn khi bạn 3 tuổi và lần đầu tiên ăn một chiếc bánh rất ngon thì sao? Bạn chẳng nghĩ gì khác ngoài :"Mmm…..ngon thật!".

Nhưng khi bạn 5 tuổi thì sao? Bạn chạy hùng hục từ đầu đến cuối xóm, tranh cướp một quả bóng mà sau đó bạn sẽ không được đem về nhà . Bạn chẳng nghĩ gì cả. Bạn chỉ thấy vui, và cười thôiJ.

Lý giải đơn giản của ngững điều nà là vì trẻ em biết ít hơn người lớn, và ít mối quan tâm hơn….Nhưng đó cũng là lý do mà đôi khi, bạn có thể cảm nhận được hạnh phúc bằng cách làm "trẻ con thêm một lần nữa". Dành một ngày nghỉ cuối tuần để rủ bạn bè đi dã ngoại, chơi những trò chơi trẻ em, hoặc nếu không thì chơi với các em nhỏ quanh nhà. Đảm bảo bạn sẽ tin rằng người lớn có rất nhiều điều để học từ trẻ em đấy J.

Phần "trẻ con" trong mỗi người quan trọng như thế, nên bạn đừng chờ phần đó ….tự quay lại. Bạn phải đi tìm nó! Có rất nhiều cách: Cùng chơi xếp hình, cùng xem Tom & Jerry, cùng cười, hay cùng chia nhau một chiếc kẹo bông với những dứa trẻ quanh nhà bạn. Đến cuối ngày, bạn có thấy vui không?
 
Top Bottom