Em không biết mình phải làm gì?

N

nuhoangbongdem95

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Giử 11C!

Khi cầm bút để viết những dòng này giử tới các bạn tôi phải suy nghĩ rất nhiều !
thật sự tôi chẳng muốn chở thành người nói nhiều ,khó tính .Khi cứ đạt chân vào lớp nhìn thấy các em là áp lực công việc lại đè nặng lên tôi.
Tôi lo lắng cho thành tích của lớp bao nhiêu ,cằng cố gắng vun đáp thì các em càng phá .Ra sức phá!đã có em nào thử đạt mình vào vị trí của tôi để suy nghĩ chưa ?
Tôi đã dùng mọi lời lẽ để phân tích .Có 1 chút tiền đống vì sức khoẻ của mình chúng em còn phân vân thì lòng của tôi chác các em chẳng hiểu.
Tôi muốn các em thực hiện tốt nội quy nhà trường nhác nhở vi phạm thì các em gây gổ với bạn .Tôi cứ bị dằn vặt và ám ảnh mãi vì chuyện đó .Hay là cô đã đòi hỏi quá cao ở các em .Vì là người ai mà chẳng mắc lỗi !Vì tôi đã đẩy các em vào đường cùng ,phải làm người xấu .Từ giờ các em đừng để ý đến điều dó nữa .Em Thành thích để kiểu tóc nào cũng dc ,mặc quần nào cũng xong.Dưỡng thích nghỉ học lúc nào cũng được chẳng cần xin phép cô đâu .Còn Tuấn Anh tôi nghĩ em ngồi chỗ nào cũng vậy .Mai mồm của em không thể không nói vì bộ não của em không phải là bộ não ngưòi thì phải.Cũng chẳng cần gặp phụ huynh của em nữa đâu....Em chẳng coi tôi ra gì,lời tôi nói ,em để ngoài tai,ở nhà mẹ em nói em còn chả nghe thì cô là cái gì ? cô giáo ư ? kẻ xa lạ thì có ! Ra trường rồi chảng cần biết đến cô,chẳng cần nhớ đến cô.Bình em cứ đi chơi điện tử đi !Em học kém chẳng liên quan đến cô.Tôi dạy địa đâu có thể làm em giỏi hơn được .Cứ thế nhé!Giờ sinh hoạt hôm nay xin các em cho tôi 1 phút yên tĩnh .Dể làm được điều đó mong các em trật tự đừng làm ảnh hưởng tới lớp khác ,tôi sẽ không lên .thực sự không muốn nhìn mặt các em 1 chút nào !
Chào thân ái !

Đây là bức thư cô giáo chủ nhiệm giử lớp mình .Đọc xong lá thư mình biết cô đã khóc ,đã quá thất vọng ,chán nản vì lớp cô chủ nhiệm -cái gia đình mà cô luôn chở che nâng đỡ ,cô luôn muốn cho tất cả thành viên những gì tốt đẹp nhất .nhung càng hi vọng lại càng thất vọng vì 1 số bạn đã làm cô buồn đã không nghe lời cô .Cô đã 3 ngày không lên lớp .Mình không biết phải làm gì .Mình đã bảo những bạn đó xin lỗi cô nhưng chúng nó ngại gặp cô vì không còn mặt mũi nào để gặp nữa .Mình phải làm gì bây giờ?
 
N

nangbanmai360

Mình cũng là học sinh lớp 11C ,có vẻ lớp nào mang tên 11C cũng là lớp ồn ào ,hay nói chuyện nhỉ ,có lẽ lớp mình là thầy giáo chủ nhiệm nên thầy chịu đựng được hơn cô giáo chủ nhiệm của bạn , mình chẳng biết khuyên bạn điều gì vì nhưng đièu mình có thể làm để khuyên các bạn ở lớp mình đều vô dụng,vậy nên chỉ biết viết mấy dòng để chia sẻ nỗi khổ tâm cùng bạn .
 
H

hardyboywwe

anh nghĩ dù có ngại hay xấu hổ thì các em cũng nên đến gặp trực tiếp và xin lỗi cô giáo mình đi.Cô giáo là người lớn,yêu thương học trò và có kinh nghiệm về giáo dục và sư phạm,chắc chắn cô em sẽ tha thứ,vui lên rất nhiều vì thấy học trò biết lỗi sai.Anh tin cô giáo em sẽ có cách xử sự đúng đắn và hợp tình hợp lý.
Dù ko bao giờ gặp,nhưng anh biết có đc 1 người cô tuyệt vời như thế thì các em nên tự hào và lạc quan,đừng làm cô buồn,hãy biết tran trọng những giây phút đc ở bên bè bạn,thầy cô,trường lớp để khi chia tay sẽ ko nuối tiếc quá nhiều
 
Last edited by a moderator:
L

lovelycat_handoi95

lời nói không bằng hành động muốn ăn năn hối nỗi thì trứơc hết hãy dùng hành động để cô bạn thấy rằng lớp bạn đã biết lỗi và đã sửa lỗi .
 
C

cuinhungpro

Có thể lớp không ngoan nhưng phải không có cái tốt đánh vào cái tốt của học sinh có thể thay đổi được chút ít về nó
 
C

cuinhungpro

Đây thật sự không còn là lớp nữa rồi những thành viên ấy không đáng là học sinh thật sự là như vậy thật ô uế gương mặt học sinh quá thật không thể chấp nhận tại sao có những người học sinh như thế nhỉ
 
N

nuhoangbongdem95

anh nghĩ dù có ngại hay xấu hổ thì các em cũng nên đến gặp trực tiếp và xin lỗi cô giáo mình đi.Cô giáo là người lớn,yêu thương học trò và có kinh nghiệm về giáo dục và sư phạm,chắc chắn cô em sẽ tha thứ,vui lên rất nhiều vì thấy học trò biết lỗi sai.Anh tin cô giáo em sẽ có cách xử sự đúng đắn và hợp tình hợp lý.
Dù ko bao giờ gặp,nhưng anh biết có đc 1 người cô tuyệt vời như thế thì các em nên tự hào và lạc quan,đừng làm cô buồn,hãy biết tran trọng những giây phút đc ở bên bè bạn,thầy cô,trường lớp để khi chia tay sẽ ko nuối tiếc quá nhiều

cảm ơn anh hôm nay mấy đứa nói xin lỗi cô rồi nhưng cô bảo đã quá muộn từ giờ đừng ai làm phiền cô nữa ,đừng nhắn tin hay gọi điện cho cô ...em rất sợ thực sự em không biết phải làm gì ....

lời nói không bằng hành động muốn ăn năn hối nỗi thì trứơc hết hãy dùng hành động để cô bạn thấy rằng lớp bạn đã biết lỗi và đã sửa lỗi .

biết là thế nhưng mấy đứa tụi nó không mắc tội này cũng tội kia .Muốn chúng nó thay đổi khó lắm

Đây thật sự không còn là lớp nữa rồi những thành viên ấy không đáng là học sinh thật sự là như vậy thật ô uế gương mặt học sinh quá thật không thể chấp nhận tại sao có những người học sinh như thế nhỉ

Bạn nói như vậy không đúng lớp mình chỉ là có 1 vài thành viên không tốt thôi sao bạn lại gộp chung cả vậy thế ?
 
C

cuinhungpro

Bạn nói như vậy không đúng lớp mình chỉ là có 1 vài thành viên không tốt thôi sao bạn lại gộp chung cả vậy thế ?
Đây mình nói những thành viên đó thôi. Tại sao lớp trưởng ban cán bộ không lên tiếng không nói thẳng vấn đề cho họ hiểu 1 vì sợ sợ khi nói mình sẽ gặp mấy người đó làm gì mình 2 là không thèm ngó ngàng như vậy thì sao có thể gọi là lớp được
 
H

hardyboywwe

cảm ơn anh hôm nay mấy đứa nói xin lỗi cô rồi nhưng cô bảo đã quá muộn từ giờ đừng ai làm phiền cô nữa ,đừng nhắn tin hay gọi điện cho cô ...em rất sợ thực sự em không biết phải làm gì ....
Có thể cô em đang gặp áp lực từ cuộc sốnng,từ công việc hay đại khái là 1 điều gì đó....Anh nghĩ 1 món quà nhỏ do chính tay các em làm,1 bó hoa tươi tắn các em đặt lên bàn của cô vào buổi sáng nào đó có thể làm cô em vui lên...:)
 
A

asroma11235

Theo tớ, biện pháp cuối cùng là khuất phục mấy tên ngựa chứng đó/ Lớp đi vào nề nếp, chỉ cần 1 tháng luôn đứng đầu trường là cô giáo sẽ ít nhiều vơi đi nỗi buồn/ Và để làm được điều đó thì cần sự đồng lòng của của lớp mà ban cán sự lớp là 1 nhân tố rất quan trọng!!!!!!!!!!
p/s:Làm việc âm thầm, đôi khi sẽ có nhiều ý nghĩa hơn. Hơn nữa ,sau này ra trường còn có nhiều kỉ niệm kể cho nhau nữa :D
 
N

nhoklokbok

chào bạn. đọc bức thư, thực sự thấy rất buồn...
buồn cho cô và buồn cho sự ngốc nghếch của tuổi học trò vô tình làm cô bạn buồn,,,
mình mà là cô, mình ko làm thế này đâu, trẻ con quá, mình nói thật đấy!
ko biết cô đã già chưa, nhưng mà, thế này không phải là cách của 1 người từng trải:)
cô mình (cô cấp 2 á) bao h có chuyện cũng gọi mình lên đầu tiên (vì mình là lớp trưởng:p). cô nói rằng: em là lớp trưởng, tôi giao nhiệm vụ cho em, ko hoàn thành, em phải là người hứng chịu cho các bạn:(, ngày xưa ức lắm luôn, sau thấy cô thật tâm lí, vì mình đã phải cố sức rèn lớp, mà bạn ở lớp nó thương, cũng nể mình mà ít phá nhiều:p
cô mình cứ cuối tháng lại phát mỗi đứa 1 mẩu giấy con con, đề nghị viết về tình hình của lớp dưới con mắt của em và ko cần ghi tên lại:( (quá cao tay lun), thế nhưng h nhìn lại, cảm ơn cô nhiều!
mình nghĩ, việc của tập thể, các bạn cũng viết lại cho cô bức thư, xin lỗi cô vì đây là lỗi của cả lớp (phải nhắc nhở và giúp đỡ nhau chứ mình cô xử lí thì mệt rồi:), tặng cô bó hoa gửi phòng hội đồng, cô hết giận lun á:)
 
T

trieuthienle

lớp bạn rất tồi .xin lỗi vì đã nói thế nhưng khi đọc xong bức thư của cô giáo bạn thì mình nghĩ cô bạn đã quá thất vọng vì lớp .ngay cả việc cô không muốn lên lớp không muốn nhìn mặt các bạn cũng nói lên đièu đó .minhf nghĩ tốt nhất các bạn hãy gặp cô và thực lòng nói lời xl,quan trọng nhất là hãy thể hiện = hành động để cô bạn thấy rằng lớp bạn đã bit lỗi và đã thay đổi
 
G

girltoanpro1995

Lớp K.Anh là 10c1 :D. Hihi.

Có vẻ hơi giống lớp tớ ^^~

Lớp tớ đầu năm mới vô, được sự chú ý, quan tâm khá nhiều của hầu hết các thầy cô và ban giám hiệu. Lí do vì lớp tớ là chuyên toán - lớp dẫn đầu khối và điểm đầu vào năm nay gần gấp đôi các năm trước. Các thầy cô kì vọng nhiều lắm, nhưng ai cũng nhắc " đừng có ngủ quên trong chiến thắng". Lớp tớ phá - quậy - lười học - cả tớ nữa. Rồi kiểm tra - rồi không làm bài - ect .... tất cả - thầy cô phản ảnh - cô chủ nhiệm buồn - cô la -học sinh nản - ... tất cả rối ren, toàn thấy mệt mỏi, chán ... rồi có học sinh - vì ko bình tĩnh được ... làm những thứ cho là dại dột - may là ko có hậu quả nặng nề - cô biết, cô buồn, cô ko nói , cô chỉ im lặng nhìn cả lớp - cô khóc - lớp khóc .... Rồi chiều đó, giờ lí cô xin cho lớp sinh hoạt. Cô kể 2 câu chuyện.

-Câu chuyện thứ nhất: câu chuyện về tình yêu đôi lứa - tình yêu cuộc sống: có 2 người cùng bị bệnh hiểm nghèo, họ sẽ ko thể qua khỏi và cùng quen nhau 1 bệnh viện. 1 ngày kia, cô gái được ra viện. Hai họ hứa sẽ gửi thư cho nhau mãi. Và thế là cứ 1 ngày - lại 1 bức thư từ 1 người gửi đi và 1 ng nhận về ... cứ thế ...-những dòng thư chan chứa tình cảm, an ủi, động viên lẫn nhau sống tốt. Rồi đến 1 ngày ... hai bà mẹ của cả hai gặp nhau ..nhưng họ ko đưa cho nhau những bức thư như thường lệ nữa. 1 bà mẹ hỏi " con gái cô vẫn khoẻ chứ?" ... bà kia ngơ ngác nhìn lại ... "con trai chị cũng khoẻ chứ?" ....1 người đàn bà oà lên khóc ... người thứ 2 sững sờ ... họ cùng nhau khóc.... - hai người con của họ đã ra đi hơn 1 tháng rồi, nhưng họ vẫn phải mang 1 trọng trách to lớn " cứ mỗi sáng, lấy trong tủ bản ra 1 bức thư mà các con họ viết sẵn trước khi chết - đưa bức thư ấy gửi đi ..."

Câu chuyện thứ 2 nói về học tập. Về 1 cô gái nghèo nhưng vượt khó. Cô phải quyết tâm giành học bổng, nếu ko - cô phải nghỉ học đh. Cô cứ học ... cứ học ... nhưng điểm của cô ko bao giờ cao cả. Dù bài của cô xuất sắc hơn all học sinh khác nhưng cô vẫn thua điểm họ. Cô thắc mắc, người thầy già mới bảo rằng " em có năng lực hơn người khác - yêu cầu của tôi dành cho em cao hơn - em phải tự hào điều ấy".

Giờ lớp cũng lười, cũng phá, cũng bị la riết :D. Nhưng ko có đứa nào dám làm những thứ điên rồ như đầu năm nữa:))

Mong lớp bạn cũng thế ;) hi :x
 
Top Bottom