M
mrs.english
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Khi trò chơi bắt đầu là lúc ta được sinh ra. Người khóc là ta.
Trò chơi cuộc sống. Tôi nghĩ như vậy. Cuộc sống là một trò chơi nên sẽ có bắt đầu và kết thúc. Bắt đầu bao giờ cũng ngỡ ngàng và kết thúc bao giờ cũng luyến tiếc và tiếng khóc luôn đi suốt dọc trò chơi.
Khi trò chơi kết thúc là lúc ta dã biệt cuộc sống này để đi đến một cuộc sống khác. Người khóc là những người thân của ta.
... Khi tôi cảm thấy trò chơi cuộc sống có điều gì đó bất ổn thì tôi lại tìm đến một nơi tịch mịch, khóa kín các cánh cửa lại và giả vờ thả mình vào một cơn đau mộng mị. Cơn đau có thể tùy thích nhưng không thể không đau. Đau đến mịt mù để cái chết có cơ hội đến nhìn ngắm, thử thách số phận của mình và vào một lúc tưởng chừng như tuyệt vọng nhất, bỗng những cơn gió lành đến từ các thảo nguyên xa xôi mang theo mùi hương cốm, hương bạc hà của những loài hoa dại đánh thức tôi dậy và làm hồi sinh những mùa xuân đang ngủ quên trong các mạch máu của tôi. Đó cũng là thời gian phục sinh của lương tri đang ngủ quên trên các đỉnh núi cao hay trong các hang động sâu thẳm....
Có những trò chơi ta chơi suốt đời không biết chán. Ngược lại cũng không ít trò chơi chỉ tham dự một đôi lần đã không còn hứng thú.
Trò chơi uống rượu, uống trà một khi đã lao vào thì khó bề rút lui.
Uống trà đã trở thành đạo. Trà đạo thì hầu như ai cũng đã có lần nghe nói đến và nó là một trò chơi thanh nhàn cao cấp của những bậc thượng thừa cao niên.
Trò chơi uống rượu gần gũi với đời hơn. Nó là người bạn, người tình, nó là niềm vui và cũng là nỗi buồn, nó là lời an ủi, là niềm phấn khích, nó chia sẻ rồi lại bù đắp. Với người biết uống rượu như một trò chơi tao nhã thì nó là tất cả. Uống rượu để thấy yêu đời, yêu người hơn và thậm chí yêu cả những lập lòe đom đóm ma trơi tình phụ. Khi trò chơi uống rượu không còn mời gọi ta nữa thì ta tạm thở dài và tự nhủ đây không phải là một sự phụ rẫy. Đây chỉ là một cuộc chia tay ngắn hạn và sẽ không bao lâu những giọt rượu thơm tho lại làm đầy những chiếc ly thủy tinh trong những bữa tiệc đời thầm lặng riêng lẻ hay náo nhiệt đầm ấm cùng bạn bè.
Trò chơi tình yêu thì ẩn hiện và ma mị. Nó có khi giải thoát ta, vực ta dậy từ những vũng tăm tối quỷ quyệt của sự suy tàn; nó cũng có khi dìm ta xuống tận cùng sâu thẳm của trầm luân. Nhưng trong mỗi cuộc đời và mỗi thân phận đều phải trải qua trò chơi này mới đến được hồi kết thúc. Vì có yêu nên mới sinh ra lòng thù hận. Vì có thù hận nên mới gây ra những mảng ai oán tình trường. Thù hận tạo nên những khoảng trống trong lòng, sự day dứt, đớn hèn và cả những khổ đau, bất hạnh.
Trò chơi tình bạn thường ít gây phiền não hơn tất cả. Nó chỉ có thể vui nhiều hoặc vui ít chứ không thể làm nên những đoạn trường ai oán. Nhưng, nếu vì không may mà trò chơi tình bạn bỗng dưng gây nên thảm trạng thì hãy từ tốn mở rộng lòng mình thêm một đôi lần nữa và ngẫm nghĩ:
Đừng để ngộ nhận réo gọi thêm ngộ nhận.
Đừng để lòng bao dung bị nhấn chìm bởi những cơn bão lòng vốn nhỏ nhen và vị kỷ.
Đừng để những vết ố của lòng tị hiềm di căn trên niềm tin.
Có những ngôi nhà nền móng không vững chắc nên sụp đổ. Những khu vườn gầy guộc vì thiếu phân bón. Đừng làm nặng thêm những gì đã quá nặng bởi tâm trí ta sẽ bị nặng thêm dưới gánh nặng ấy.
Hãy biết lãng quên và biết để lại đằng sau những gì không thể cùng ta đồng hành về phía trước.
Nếu biết giữ đúng lời hứa với những cánh đồng lúa mạch, những cánh đồng nho, thì trò chơi uống rượu không bao giờ gây ra những đổ vỡ. Nếu biết trân trọng và gìn giữ thì trò chơi tình bạn sẽ không gây nên thảm trạng, trò chơi tình yêu sẽ không biến thành oán hận.
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, ta và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Khi con người sống quá rẻ rúng thì vinh quang chỉ là điều dối trá. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Hãy thử sống cùng một lúc vừa là kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại để hiểu thêm rằng có nhất thiết phải hơn thua trong trò chơi cuộc sống.