[ĐỨC DỤC] Game online và tác hại khôn lường.

T

thuyhoa17

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

"Một game thủ lứa tuổi 8X đột ngột biến mất khiến cả gia đình hoảng loạn. Sau 6 tháng trời lặn lội tìm kiếm, người mẹ tìm thấy đứa con thân yêu của mình miệt mài "luyện công" tại một điểm Internet với bộ dạng hoang dã của... Rô Bin Sơn.

Bận phá thành, bỏ thi đại học!

Nhìn hình hài của "đại game thủ" này, khó ai nghĩ ra trước đây một năm Sơn là một học sinh giỏi 11 năm liền, đoạt giải thể thao cấp thành phố. Nay thì gầy rộc như xác ve, người xanh lè như tàu lá chuối. Cũng may là cậu bé đã cắt tóc, móng tay chân và ngủ li bì hai ngày mới dậy, nếu không, theo như lời ví của người anh ruột: "Người ta tưởng nó ở rừng châu Phi mới về".

(nguồn: tuoitrecuoi).

Đó chỉ là 1 trong rất nhiều những trường hợp nghiện game online. Từ câu chuyện đó, chúng ta đã phần nào thấy được cái tác hại khôn lường mà game online gây ra.

game-online.jpg

Trong những ngày trở lại đây, các phương tiện thông tin đại chúng đã đưa rất nhiều tin tức về trò chơi hấp dẫn đó nhưng ẩn chứa ko biết cơ man nào là tác hại.

Đây là vấn đề nhức nhối mà cả xã hội đnag quan tâm, đặc biệt là các bậc phụ huynh, trong thời gian kì thi đại học đang diễn ra.

Trên tivi vừa qua đã nói đến 1 việc là: 1 thiếu niên đã giết chết cả ông mình vì game online.
Và rất rất nhiều trường hợp khác nữa.


Là 1 thiếu niên, thanh niên, bạn nghĩ gì về tác hại của game online?
Và bạn có 1 biện pháp nào cho vấn đề nhức nhối của xã hội này.
 
H

hoangoclan161

Mình đã đọc một bài viết rất hay về vấn đề này trên http://vn.news.yahoo.com/

Mình muốn chia sẻ cùng mọi người

"Nghiền game online tớ đã mất quá nhiều thứ!"

Đó là lời tâm sự rất thật lòng của N.V.B (lớp 12 trường Nguyễn An Ninh, Q.10). Và từ những mất mát ấy, bạn đã lớn lên...

Tớ thấy mình “quan trọng”...

Tớ chơi game online từ năm lớp 8, bắt đầu từ trò Con đường tơ lụa. Game này “mê hoặc” tớ vì nhiều hình ảnh và chiêu đẹp. Nhưng quan trọng hơn, tớ được nhiều người (kể cả những người lớn hơn) “nể trọng” vì level cao và có nhiều đồ “độc”. Dù mọi chuyện chỉ diễn ra trong thế giới ảo, nhưng lần đầu tiên trong đời, một thằng nhóc 13 tuổi như tớ thấy mình “quan trọng” và tiếng nói có “trọng lượng” như thế nào...

Suốt mùa hè năm lớp 8, tớ dành cho game online. Trừ một tiếng ăn cơm, tớ “ngồi đồng” ở tiệm net từ 6 giờ sáng đến tối mịt. Vào năm học, tớ có giảm cường độ lại, nhưng thời gian dành cho game cũng khoảng 6 - 7 tiếng/ngày. Tớ tìm mọi lí do để được chơi game. Có lần tớ bảo với mẹ là được nghỉ học để đi đá banh cho trường. Nhưng thật ra, đội tuyển trường tớ đã bị loại và cả ngày hôm đó, tớ đến tiệm net để... cày game. Biết chuyện này, mẹ tớ buồn lắm, nhưng vẫn không làm thay đổi được “đam mê” của tớ. Tớ vẫn tiếp tục “nghiện” game online cho đến hết năm lớp 10.

Lao đao vì... level cao

Chơi game nhiều, level tớ cũng cao hẳn lên, tiền “đầu tư” cũng nhiều hơn. Từ vài chục ngàn lên đến vài trăm ngàn/tháng. Tớ còn lấy cả tiền học để mua thẻ nạp chơi game. Ngồi mãi một chỗ, tớ trở nên ù lì, chậm chạp, lúc nào cũng mệt mỏi, bơ phờ, thiếu ngủ, thậm chí còn bị... nổi mụt ở mông nữa. Tớ đã biến thành một con người khác hẳn: văng tục, chửi thề, cãi vã với các game thủ khác để khẳng định “cái tôi”, “bản lĩnh” của mình. Có lần, do bắn thua, một cao thủ teen trong game Đ. đã hẹn tớ ra quán để “tranh tài cao thấp”. Chúng tớ đã đánh tay đôi, choảng ghế vào nhau loạn xạ... Hôm đó, nếu không được mọi người can ngăn, có lẽ chuyện đau lòng đã xảy ra...

“Cú sốc khiến tớ thay đổi”

Một lần, bị mẹ nhắc nhở vì chơi game quá nhiều, tớ đã gắt gỏng rồi nạt lại mẹ. Vừa buồn vừa giận, mẹ tớ (vốn bị bệnh) đã ngất xỉu phải đưa đi cấp cứu. Tớ đã bị “sốc” thật sự. Cú sốc ấy khiến tớ quyết định phải cai game online bằng cách tìm niềm đam mê khác tích cực hơn. Vốn mê đàn guitar nên tớ quyết tâm chinh phục “món” này. Tớ lên mạng, tự mày mò học chơi guitar từ các trang web hướng dẫn. Và bạn biết không, cảm giác chơi được một bản nhạc thật sự còn tuyệt vời hơn khi cày level rất nhiều lần. Cảm giác ấy khiến tớ dần quên game online và hướng mình đến những hoạt động bổ ích khác như tham gia chương trình Học kì Quân đội, Quốc hội trẻ của Trung tâm thanh thiếu niên miền Nam.

Bây giờ, tớ vẫn còn cảm giác là “người quan trọng”. Nhưng không phải trong game online mà là trong cuộc sống thật, ít nhất là với mẹ tớ... Bởi mẹ luôn vui và khỏe mạnh từ khi tớ bỏ game online và sống có ích hơn.

***

Cũng như N.V.B, bạn T.T (lớp 10 trường Á Châu) cũng từng nghiện game. Bạn chơi game online từ năm... lớp 4 với mục đích ban đầu để thư giãn và luyện tiếng Anh. Nhưng rồi, khi chuyển sang chơi game T., bạn đã “nghiện” thật sự. Có ngày, bạn chơi đến 16 tiếng. Để có tiền “nuôi” nhân vật, T. nhận “cày thuê” cho bạn bè. Học lực của T. ngày càng giảm sút. Bạn cũng trở nên ít nói chuyện, xa lánh các hoạt động cộng đồng. Mọi chuyện chỉ thay đổi khi bạn tham gia chương trình Học kì Quân đội, gặp gỡ và trò chuyện với bạn bè. Bây giờ, T. chỉ còn chơi game khoảng 2 tiếng/ngày. Theo T, để từ bỏ được game online thì teen rất cần được sự quan tâm, hỗ trợ của gia đình và xã hội, thông qua các chương trình thiết thực giúp trang bị kĩ năng sống cho teen.

***

Game online là một trong 4 “vấn đề” được bàn tán sôi nổi tại kì họp thứ 2 của Quốc hội trẻ (do Trung tâm thanh thiếu niên miền Namthuộc Trung ương Đoàn tổ chức) diễn ra sáng ngày 27/6 vừa qua. Trong “vai” các đại biểu quốc hội, teen đã đưa ra nhiều kiến nghị như đánh thuế nặng với các công ti game online, quản lí chặt chẽ các tiệm net, giáo dục ý thức cho game thủ, tạo nhiều sân chơi bổ ích cho teen, giảm học hè, tăng giờ học kĩ năng... Anh Võ Văn Thưởng, Bí thư thứ nhất Trung ương Đoàn cũng đã dự và có lời khen các ý kiến thể hiện sự tự tin và trách nhiệm của teen.

THANH TRUYỀN thực hiện
 
J

james_bond_danny47

Mình cũng xin bật mí các bạn về "cuộc đời" mình 2 năm về trước. 2 năm trước mình chỉ là 1 hs cấp 2 bình thường, không hoài bão không tham vọng. Hè năm lớp 5, nhà mình mua máy vi tính, mình đã nghe nhìu người giới thiệu về game, để chơi thử xem sao, may cho mình, mình chỉ chơi các games offl-onine đơn giản như : Dinner Dash, Wedding dash, Super cow,........... Tưởng vậy là thoát vì mấy games này hok gây nghiện nhìu, nào ngờ chúng cũng gây nghiện hok kém gì võ lâm truyền kì hay đột kích,............. Vậy là kể từ đó mình trở thành 1 con nghiện game, cứ đi học về là mình leo lên máy, chơi 1 tiếng cũng hok nhằm gì, phải 2, 3 tiếng mới đủ cơ, hè trôi qua, rồi 1 năm trôi qua, lên lớp 7. kết quả học tập lớp 6 cuả mình hok có gì gọi là sa sút, mình vẫn đạt hs gioỉ, nhưng có điều kết quả hok cao thôi. Rồi đến năm lớp 7, mình bắt đầu thấy chán mâý games đó, vậy là mình cố "cai nghiện", chỉ trong vòng khoảng 1 tháng cuộc sống mình trở lại bình thường, mình lại là 1 hs bình thường hoàn thành bài vở đầy đủ trước khi đến lớp.ngoài ra chẳng nghiên cứu gì thêm. Vậy là 1 năm học nưã lại rôi qua.Nghỉ hè, Mình lúc đó cảm thấy rằng mình sống cũng chẳng có ích gì, cuộc sống cuả mình trở nên tẻ nhạt, cứ "cơm nước, học hành" chán quá, hok được chơi game mình gần như bị trrầm cảm, hok bạn bè, chẳng nói năn gì hết............. Thế nhưng cũng trong hè năm đó cuộc đời mình mới thật sự bắt đầu, hè lớp 8, mẹ mình nhờ cậu cuả mình dạy kèm cho mình môn toán và lí(cậu mình dạy lí cấp 3), cậu mình dạy gioỉ lắm. Sau muà hè đó mình bắt đầu thay đổi, học toán bắt đầu rất tiến bộ, học lí thì rất tốt. Trong kì thi hs gioỉ năm lớp 8 mình quyết định thi toán kết quả là mình đậu hạng 5/131, đầu năm nưã là mình chuẩn bị thi để chon hs vào đôị tuyển toán chính thức cuả trường,nhưng mình nghĩ sau này sẽ đi chuyên lí, học toán để phục vụ cho vật lí thôi,chứ chuyên toán sợ rớt lắm,với lại chưa chắc gì thầy dạy toán gioỉ toán bằng thầy dạy lí đâu, cuộc đời lúc đó đã bắt đầu có ýnghiã với mình, mình đã thề là sẽ cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp khoa học cao cả, để phục vụ cho tổ quốc và nhân loại, vì mình biết rằng, khi làm công việc khoa học là mình đã gánh vác một trách nhiệm cao cả cho nhân loại và tổ quốc. và cũng từ đó, tình yêu khoa học đã đánh bại được sự quyến rũ chết người cuả game online. Nhìu lần nghĩ lại mình hok thể tin được những gì mình đã làm được, thời kì mình còn nghiện game, ngày nào cũng bị cha mẹ chửi mắng........... Vì vậy mình cảm thấy mình rất may mắn vì đã hok chơi mấy cái game có tính gây nghiện cực cao như VLTK, hay đột kích và cũng vì mình đã rút chân ra đúng lúc để hok phaỉ hối tiếc cả cuộc đời, vì vậy mình muốn khuyên các bạn - đặc biệt là các con nghiện cuả game online hãy bít rút ra khi còn chưa quá muộn, và để cảm thấy mình có ích và được coi trọng trong thế giới thực chứ hok phaỉ là thế giới ảo, và cũng để sau này mình là người có ích cho xã hội
 
E

einsteinthat

còn anh thì chỉ chơi offline thôi, không chơi online
tốn tiền
chơi off thích thì chơi, không thích thì thôi, thư giãn chút rùi học
còn cái thằng online tốn cơm cháo lại chả được gì
thấy cứ chém giết chứ có thấy chi hay ho mô mmồ
 
P

pntnt

game thì bản thân nó đâu có tội!
Chỉ có người chơi nó qá mức điều độ mới có tội thôi! Game sinh ra là để giải trí vì thế mà ko thể cấm người ta giải trí! Nhưng mà suy cho cùng thì đó cũng 1 phần là do học sinh ngày nay qá nhàn rỗi ( nên sinh nông nỗi), họ chìm trong cái ảo mà cứ ngỡ là thật. Game phần nào cũng giống ma túy, nó cho ng` ta cái cảm giác khuây khỏa, thõa mãn, đc nhìu ng` qan tâm biết đến! Bởi vậy, cai ma túy thì ko hề dễ nhưng mà game thì ngược lại, chỉ cần có ý chí, có 1 người chỉ đường là đã có khả năng cai game. Người đó có thể là bất kì ai trong số chúng ta, thay vì game ta có thể chơi các môn thể thao có ích. Nếu bỏ 1h chơi game để cùng bạn bè đá bóng hay bơi lội ... thì chắc chắn rằng Game sẽ ko còn tác động lớn đến cuộc sống nữa, nhất là với học sinh.
Quan điểm của mình là vậy :D
 
G

girltoanpro1995

Mình chơi game off thì ít mà chat thì quá nhìu. Mìh onl cả ngày lẫn đem để chat nên mắt như 2 cái *** chai. Dạo này mìh học xuống ghê wa'. Hjx hjx
 
N

narcissus234

ngộ nghĩnh

khakha, ngộ nhỉ, tớ chơi game online,chat huyên thuyên nè, tớ thay binh thường,có nghiện đâu, cũng ko ạ mắng tớ cả, tớ chơi vo lam, cap 179, trùng sinh 2 lần roi nè :D.minh nghĩ tất cả là do bản thân thôi,game đâu có xấu đâu mừ,cũng do hoa anh túc, ban thân nó ko xấu, tại ng ta lạm dụng no mà hại nó bị cấm thôi
 
T

thuyhoa17

chơi game online thì tất nhiên ngưòi chơi thì ko thấy gì, mặc dù đang dành thời gian cho nó quá mức, nhưng khi có hậu quả xấu (như sức học sụt giảm, tốn rất nhiều tiền.... ) thì sẽ thấy tác hại của nó .
 
V

vnzoomvodoi

Nói chung là trừ những siêu nhân như anh HCV IMO vừa rồi, thì chơi game tất có hại cho học tập :D
 
M

mafiaaotrang_boss

em giơ tay giơ chân ủng hộ bỏ game online chuyển sang zing play cho nó nhẹ nhàng với thoải mái~
 
F

fireprincess

Hồi đầu lớp 8 tớ đã từng mê game lắm, ngày cứ rảnh chút nào là ngồi ôm máy ... Trò Con đường tơ lụa ấy, lúc đó tớ thấy hay vô cùng luôn, và cũng từng nghĩ rằng có lẽ mình sẽ ko thể bỏ được :) Đến hết kì I, kết quả học tập tuy vẫn ổn nhưng mình tự nhiên thấy trống rỗng, thấy lâu nay mình ko hề có ý chí tiến thủ gì hết, thấy chán nản... Rồi mình bỏ, mình cũng ko ngờ là bỏ game lại dễ như vậy, mình chỉ nghỉ vài buổi chơi riết rồi quen. Sau khi bỏ được Game rồi, mình cảm thấy cuộc sống thảnh thơi hẳn, thgian rỗi rãi nhiều, tha hồ làm bài tập, tóm lại là rất nhẹ nhõm :D

Bây giờ mình chỉ vào Zing play chơi cờ vua với cờ tướng thôi :D
 
P

poca9x

chơi game thay cho tập thể dục buổi sáng luyện nhanh tay nhanh mắt rất tốt cho sức khoẻ :)) =))
 
C

congchualolem_b

game nó không có tội, chỉ là người chơi không làm chủ được mình, chơi không phù hợp với lứa tuổi, chơi không có giới hạn... Thật ra chẳng có cái gì là xấu hoàn toàn cả, đó chỉ là do bàn tay con người biến hoá để rồi nó biến tính thôi.
 
Top Bottom