Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này...
***
Bài số 1: Bài học về sự tự giác
Xưa thật là xưa, có một ông Vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi.
Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà Vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường. Một lúc sau, nhà Vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: "Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây". Xong đâu đấy, người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, thì bỗng nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.
Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.
Bài số 2: Bài học về sự quan tâm
Trong tháng thứ 2 của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp...
Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: "Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?". Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy!
Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ? Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống.
Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư rằng: "Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?", ông ta trả lời: "Chắc chắn rồi", rồi ông nói tiếp: "Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào".
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó, cô Dorothy.
Bài số 3: Bài học về sự giúp đỡ
Trong một đêm mưa bão bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đã 11h30 khuya, có một bà lão da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.
Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ý đến cánh tay dường như đã tê cứng vì lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lão vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đã cho bà lên xe. (Mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lão trông có vẻ rất vội vã, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.
Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gõ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một cái tivi khổng lồ ngay trước cửa nhà mình. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: "Cảm ơn cháu vì đã cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đã làm ướt sũng quần áo mà nó còn làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Rồi thì lúc đó cháu đã xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đã được gặp người chồng tội nghiệp của mình trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cảm ơn cháu đã không nề hà khi giúp đỡ bà."
Cuối thư là dòng chữ: "Chân thành – Bà Nat King Cole".
Bài số 4: Bài học về lòng biết ơn
Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả còn rất rẻ tiền, có một câu chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này:
Ngày nọ, Jim – tên của cậu bé – sau một hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nhì thành phố, nơi có món kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh dạng tiến lại gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn trống, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến.
Chỉ vài phút sau, một người nữ phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nhìn cô phục vụ, cậu bé hỏi: "Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một đĩa kem nước hoa quả ạ?". "50 xu", cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: "Thế bao nhiêu tiền một đĩa kem bình thường ạ?". "35 xu", người phục vụ vẫn kiên nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đã rất đông và đang đợi cô. Cuối cùng, người nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn và ra về.
Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đã bật khóc khi nhìn thấy 2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh 35 xu trả cho đĩa kem mà Jim đã gọi – Jim đã không thể có món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi vì cậu ấy chỉ có đủ tiền để trả cho một đĩa kem bình thường và một ít tiền boa cho cô.
Bài Học Số 5: Bài Học Về Sự Hy Sinh
Đã lâu lắm rồi, nhiều năm đã trôi qua, khi tôi còn là tình nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz – cô ấy đang mắc phải một căn bệnh rất hiểm nghèo.
Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát cậu bé đã trả lời rằng: "Cháu đồng ý làm điều đó để cứu em cháu".
Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền máu, cậu bé liếc nhìn em gái và đôi mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má cô bé hồng lên theo từng giọt máu được chuyền sang từ người cậu. Nhưng rồi, khuôn mặt cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nhìn vị bác sĩ và hỏi với một giọng run run: "Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác sĩ?" Thì ra, cậu bé non nớt của chúng ta đã nghĩ rằng: cậu ta sẽ cho cô em gái tất cả máu trong người mình để cứu cô ấy và rồi cậu sẽ chết thay cô.
Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu lầm và hành động của mình, cậu bé đã có tất cả nhờ đức hy sinh... Cuộc sống có câu: "Hãy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng đáng".
Năm 1989, một trận động đất 8,2 độ Richter gần như san bằng Armenia, làm hơn 30.000 người chết trong vòng 4 phút.
***
Trong cơn hỗn loạn, có một người đàn ông dặn vợ mình ở nhà cho an toàn, rồi chạy ào đến trường, nơi con trai của ông đang học.
Ở đó, ông nhìn thấy một đống đổ nát - ngôi trường đã sập hoàn toàn. Ngay lúc đó, người đàn ông nhớ đến lời hứa ông luôn nói với con mình: "Dù thế nào, bố cũng luôn bảo vệ con!". Và ông bật khóc khi nhìn đống gạch vụn đã từng là trường học.
Rồi ông bắt đầu cố định hướng xem lớp của con mình nằm ở vị trí nào. Góc bên phải phía sau của trường học! Ông lao đến và bắt đầu bới đống gạch đá.
Nhiều vị phụ huynh nhìn thấy người đàn ông làm như vậy, họ vừa khóc vừa kéo ông ra, kêu lên: "Quá muộn rồi!", "Anh không làm được gì đâu!", "Về nhà đi!", hoặc "Chúng ta phải chờ cứu hộ đến thôi!"...
Nhưng để đáp lại những lời đó, người đàn ông chỉ nói đúng một câu: "Giúp tôi một tay!" Và ông vẫn tiếp tục bới đống gạch, cẩn thận quẳng từng viên gạch, từng mảng tường ra ngoài.
Đội cứu hộ đến và họ cũng cố lôi ông ra khỏi đống đổ nát.
- Chúng tôi sẽ lo việc này! Ông về nhà đi!
Nhưng người cha vẫn dọn dẹp từng viên gạch, và chỉ đáp:
- Giúp tôi một tay đi!
Cảnh sát cũng có mặt. Họ cũng khuyên can người đàn ông:
- Anh đang trong trạng thái không ổn định. Anh có thể gây nguy hiểm cho mình và cho người khác, đề nghị anh về nhà!
Nhưng họ cũng chỉ được nghe một câu đáp: - Giúp tôi một tay!
Một người, rồi nhiều người bắt đầu vào "giúp một tay". Họ đào bới đống gạch suốt 8 tiếng... 12 tiếng... 24 tiếng... 36 tiếng... Và đến tiếng thứ 38, khi kéo một tảng bê-tông ra, dường như họ nghe thấy tiếng trẻ con.
- Armand? - Người đàn ông gọi to, giọng nghẹn lại.
Và ông nghe tiếng trả lời:
- Bố phải không? Con ở đây này! Con đang bảo các bạn đừng lo, vì bố sẽ đến cứu con, và cứu cả các bạn nữa! Bố đã hứa bố sẽ luôn bảo vệ con mà...
14 học sinh trong số 33 em ở lớp của Armand được cứu sống hôm đó, vì khi ngôi trường sập xuống, một tảng bê-tông to đã chèn vào tạo thành cái "hang" nhỏ và các em bị kẹt. Armand đã bảo các bạn đừng khóc, bởi vì "bố tớ sẽ đến cứu chúng ta".
Các em nhỏ hoảng sợ, đói và khát, nhưng đã được cứu sống, bởi vì có một người cha đã hứa.
P.s : Hãy sống trách nhiệm với nhưng điều mình hứa nhé!
Hãy đọc bài này khi bạn còn teen, để năm 22 tuổi không phải tiếc!
1.Có … người (để) yêu
Thật ra, ế hiện tại đang là xu thế. Cho nên chẳng việc gì bạn phải xấu hổ nếu mười mấy năm qua bạn chưa từng có một mảnh tình vắt vai. Nhưng dù “kì thị” tình yêu đến thế nào thì cũng thử một lần yêu ai đó đi. Bởi tình yêu lúc bạn còn trẻ nó rất đặc biệt. Nó vừa ngu dại, vừa đẹp đẽ, vừa khó quên. Chuyện yêu đương trước 22 tuổi và sau đó rất khác nhau. Khi vượt qua ngưỡng 22 tuổi, những tình cảm tuổi trẻ lui về nhường lại cho những tính toán trưởng thành hơn. Vì vậy, hãy yêu khi chưa đến lúc phải toan tính sẽ làm bạn thấy thú vị và trải nghiệm hơn rất nhiều.
2.Có một tài khoản ngân hàng
… với ít nhất 10 triệu đồng. Đừng ngửa tay xin tiền bố mẹ mà hãy ra đời và tập kiếm những đồng tiền đầu tiên. Việc có một tài khoản dự phòng không chứng minh bạn giàu có hay khoe khoang gì cả. Chỉ đơn giản là sẽ có lúc bạn cần đến nó cho những nhu cầu cá nhân vừa phải. Hoặc cho bạn bè vay mượn. Mà này, bạn đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn chưa nhấc mông ra khỏi nhà mà kiếm tiền đi?
3.Thử những gì bạn muốn nhưng chưa dám
Bạn thử đi bar chưa? Bạn thử một hình xăm chưa? Bạn thử có khuyên tai thứ 2, thứ 3 chưa? Nếu câu trả lời là chưa thì … thử ngay cho biết đi! 19day.info không hề khuyến khích bạn bước vào con đường sa ngã hay gì cả, chỉ đơn giản là hãy một lần thử “ nổi loạn có kiểm soát” thay vì sống quá lí trí. Cái cảm giác đó sẽ cực kỳ đã, mà dám chắc sau này khi bạn qua tuổi 22, bạn sẽ hiếm khi có lại được.
4.Tụ tập bạn bè nhiều hơn nữa
Rất là thê thảm nếu như gần đến ngưỡng băm rồi mà số lượng bạn bè thân thiết của bạn chẳng có bao nhiêu, thậm chí kể cả khi bạn có ý định tự tử cũng không biết sẽ gọi cho ai để tâm sự. Không có bạn bè đồng nghĩa bạn sẽ không biết được ở ngoài xã hội diễn ra những thứ gì, các công việc hấp dẫn cũng không, các buổi tụ tập cũng không, bạn sẽ quay lại thời kì tiền sử? Ồ, bạn tính 22 tuổi sẽ kết giao bạn mới à? Ở nơi chốn bạn làm việc, những tình bạn không vụ lợi thực tế đều rất ít nên hãy trân trọng những gì bạn đã gây dựng thời tuổi trẻ đi!
5. Nhiều công việc part time (bán thời gian - làm công việc đó trong nửa ngày)
Các công việc part time sẽ đem đến cho bạn các mối quan hệ đồng nghiệp, đối tác, khách hàng, bạn bè… nhiều hơn là tiền. Hơn hết, chính kinh nghiệm làm việc từ thuở sinh viên sẽ cứu vớt cho bạn rất nhiều khi bắt tay vào công việc chính thức thời gian sắp tới.
6.Một vài chuyến phượt
Chuyện đi phượt sớm hay muộn là tùy ở bạn thôi nhưng vấn đề ở chỗ nếu sau năm 22 tuổi, sẽ có một đống vấn đề, một đống việc xuất hiện, ngăn trở bạn làm điều đó. Thậm chí suy nghĩ già dặn theo tuổi tác cũng ngăn cản bạn thực hiện một chuyến du lịch bụi bặm thế này! Hãy tận hưởng cảm giác đi Đà Lạt bằng xe máy hay đi xe lửa ra Phan Thiết và đi bộ chân trần ở bãi biển. Thú vị cực kì!!!
7.Shopping thả dàn để lấp đầy tủ đồ
Nếu chắng may tư duy thời trang của bạn giảm theo số tuổi tăng, hãy thực hiện ngay chính sách shopping đồ đầy tủ để sau năm 22 tuổi, với tư duy thời trang trở nên “công sở hóa”, bạn sẽ có đống đồ đẹp long lanh, chất lừ để cứu vớt bạn về với văn minh loài người. Bạn nên thử shopping thật nhiệt tình đi vì đến năm 22 tuổi, bạn sẽ bị ám ảnh bởi tiền bạc nhiều hơn là tân hưởng.
8.Nuôi một bé pet xinh xắn
Sau năm 22 tuổi, bạn vẫn thể nuôi được thôi nhưng liệu bạn có thời gian dành cho chúng không nhỉ? Hãy tập thói quen có một em pet xinh xắn ngay từ bây giờ. Vì lắm lúc, bạn sẽ phải tự lập và người bạn duy nhất của bạn khi ra riêng chính là những bé thú cưng dễ thương này đấy!
9.Một buổi tiệc trưởng thành đúng chất
Hãy đánh dấu bước trưởng thành lớn của mình bằng một buổi tiệc trưởng thành hoành tráng. Không nhất thiết phải tốn quá nhiều tiền, chỉ cần chất và quậy đúng kiểu của bạn. Hãy chuẩn bị một danh sách khách mời gồm toàn cạ cứng. Bảo đảm sau khi tiệc tàn, bạn sẽ chẳng muốn trưởng thành nữa đâu.
10.Đọc một tờ tạp chí yêu thích
Giữa muôn vàn những thứ khô khan của tuổi 22, bạn nên có một góc dành cho sở thích, cá tính của mình. Và đó có thể là tạp chí thời trang, tạp chí về gia đình, về những cô nàng độc thân hay về nấu ăn, bất cứ điều gì bạn thích để giải trí sau những giờ mệt mỏi. Trang mạng có tác dụng như mì ăn liền nhưng tạp chí sẽ giúp bạn no lâu hơn!
11.Một công việc kinh doanh riêng
Chẳng ai muốn đi làm thuê hoài, nhưng cũng không một bước tiến lên ông bà chủ được. Hãy nhìn xung quanh bạn đi. Rất nhiều người cùng lứa tuổi với bạn đang rục rịch kinh doanh, vậy sao bạn không thử? Ít nhất thì cảm giác sở hữu một cái gì đó thuộc về mình nó cực kỳ đã. Chưa kể, bạn sẽ cảm thấy mình “có giá” hơn tụi bạn cùng lứa nữa.
12.Học thêm một tài lẻ
Đừng nghĩ tài lẻ là bẩm sinh nhé. Hát dở không có nghĩa sẽ không bao giờ hát hay, không có hoa tay ai nói sẽ không thể vẽ? Hãy đi học. Bất cứ thứ gì bạn muốn nhưng chưa làm được. Có thể bạn sẽ phát hiện ra khả năng cảu bản thân mà bấy lâu nay bạn không biết thì sao?
13.Du lịch một mình
Tự kiếm tiền và đi du lịch một mình là một trải nghiệm bạn nên làm một lần trong đời. Du lịch một mình sẽ khiến bạn có thời gian chiêm nghiệm lại bản thân và cuộc sống. Đây cũng là cơ hội để bạn “tận hưởng sự cô đơn” cũng như trở về con người thật của mình, sau một thời gian mệt mỏi vì cứ phải đóng nhiều vai trong cuộc sống.
Trong hành trình tạo dựng một cuộc đời có ý nghĩa, nếu bạn lỡ coi thường một trong 10 điều thiết yếu dưới đây, coi như bạn đã tự đánh mất một phần nhựa sống của chính mình.
Sức khoẻ: Lúc còn trẻ, người ta thường ỷ lại vào sức sống tràn trề đang có. Họ làm việc như điên, vui chơi thâu đêm, ăn uống không điều độ…. Cứ như thế, cơ thể mệt mỏi và lão hoá nhanh. Khi về già, cố níu kéo sức khoẻ thì đã muộn.
Thời gian:Mỗi thời khắc “vàng ngọc” qua đi là không bao giờ lấy lại được. Vậy mà không hiếm kẻ ném 8 giờ làm việc qua cửa sổ. Mỗi ngày, hãy nhìn lại xem mình đã làm được điều gì. Nếu câu trả lời là “không”, hãy xem lại quỹ thời gian của bạn nhé!
Tiền bạc: Nhiều người hễ có tiền là mua sắm, tiêu xài hoang phí trong phút chốc. Đến khi cần một số tiền nhỏ, họ cũng phải đi vay mượn. Những ai không biết tiết kiệm tiền bạc, sẽ không bao giờ sở hữu được một gia tài lớn.
Tuổi trẻ: Là quãng thời gian mà con người có nhiều sức khoẻ và trí tuệ để làm những điều lớn lao. Vậy mà có người đã quên mất điều này. “Trẻ ăn chơi, già hối hận” là lời khuyên dành cho những ai phí hoài tuổi thanh xuân cho những trò vô bổ.
Không đọc sách: Không có sách, lịch sử im lặng, văn chương câm điếc, khoa học tê liệt, tư tưởng và suy xét ứ đọng. Từ sách, bạn có thể khám phá biết bao điều kỳ thú trên khắp thế giới. Thật phí “nửa cuộc đời” cho nhưng ai chưa bao giờ biết đọc sách là gì!
Cơ hội: Cơ hội là điều không dễ dàng đến với chúng ta trong đời. Một cơ may có thể biến bạn thành giám đốc thành đạt hay một tỷ phú lắm tiền. Nếu thờ ơ để vận may vụt khỏi tầm tay, bạn khó có thể tiến về phía trước.
Nhan sắc: Là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ. Có nhan sắc, bạn sẽ tự tin và chiếm được nhiều ưu thế hơn so với người khác. Tuy nhiên, “tuổi thọ” của nhan sắc có hạn. Thật hoang phí khi để sắc đẹp xuống dốc. Hãy chăm sóc mình ngay từ bây giờ.
Sống độc thân: Phụ nữ ngày nay theo trào lưu “chủ nghĩa độc thân”. Thực tế là khi sống một mình, bạn rất cô đơn và dễ cảm thấy thiếu vắng vòng tay yêu thương của chồng con. Bận bịu gia đình chính là một niềm vui. Sống độc thân, bạn đã lãng phí tình cảm đẹp đẽ ấy.
Không đi du lịch: Một vĩ nhân đã từng nói: “Khi đi du lịch về, con người ta lớn thêm và chắc chắn một điều là trái đất phải nhỏ lại”. Vì thế, nếu cho rằng đi du lịch chỉ làm hoang phí thời gian và tiền bạc, bạn hãy nghĩ lại nhé!
Không học tập: Một người luôn biết trau dồi kiến thức sẽ dễ thành công hơn người chỉ biết tự mãn với những gì mình biết. Nếu không học hành, bạn đang lãng phí bộ óc đấy!
Đủ tự tin với những gì mình đang có, để được tiếp thêm động lực hoàn thành tốt mọi thứ, để khẳng định bản thân…
“Đủ” để tránh những lúc ta cảm thấy tự ti với chính mình.
Cũng như “đủ” để biết mình là ai và mình đang đứng ở đâu, để không tự kiêu với tất cả.
Đủ mạnh mẽ để tự vực mình đứng lên sau khi ngã và gắng sức vượt qua mọi khó khăn.
Một trái tim quá yếu mềm sẽ khiến bản thân mệt nhoài sau mỗi lần ngã gục và không còn đủ sức để đứng dậy mà bước tiếp. Mọi nỗi đau, mọi thất bại, mọi sự tuyệt vọng chỉ là một điểm dừng chân bé nhỏ trên suốt một chặng đường dài. Nếu muốn đặt chân đến điểm cuối của con đường, chúng ta sẽ phải tự mình bước đi, và đi với một trái tim đủ sức.
Đủ vị tha để ngắm nhìn cuộc sống với một ánh mắt lạc quan.
Cuộc đời này sẽ quá dài với những toan tính và bon chen, và sẽ quá ngắn ngủi với sự chân thành cùng những điều giả dối nếu bạn nhìn nó dưới con mắt của một kẻ không biết đến thứ tha. Nên hay thử một lần mỉm cười và rộng lòng với những con người đã cúi đầu nhận lỗi, bạn sẽ thấy cuộc đời này vẫn đẹp biết bao…
Đủ hoài bão để sống trọn cuộc đời mình với những giấc mơ, để không phí hoài hay dang dở con đường của chính mình với những tháng ngày không mục đích.
Bàn chân vô định có thể sẽ khiến bạn đi lạc, rất dài và sẽ rất xa… nhưng những ước mơ không bị từ bỏ có thể đưa bạn trở lại. Có lẽ ai cũng đang sống cho mình một cuộc sống với nhiều những ước mong, nhưng hãy biết “đủ” để không tự đưa mình quay về với rất nhiều ảo vọng…
Đủ niềm tin để tự vẽ màu hồng cho bức tranh cuộc sống dù những mảng xám có nhiều đến bao nhiêu.
Đủ màu sắc để không bị trộn lẫn với bất kì một ai đó khác…
Đủ nhạy cảm để trái tim mình không dễ bị tổn thương…
Đủ tinh tế để không vô tâm và hững hờ trước cuộc sống…
Sống đủ để là mình, là chính bản thân mình chứ không phải để trở thành người khác!
Hiểu rõ bản thân là yếu tố quyết định sự thành công. Hãy bắt đầu việc này ngay từ đầu năm để tiết kiệm thời gian.
1. Tạo khung thời gian cho riêng mình
Hãy viết tất cả những mục tiêu lớn trong đời mà bạn cần (muốn) đạt được. Sau đó, liệt kê những yếu tố, sự kiện gây ảnh hưởng tới bạn, cản trở bạn trên hành trình chinh phục mục tiêu. Bởi trong suốt chặng đường đó, bạn sẽ dễ dàng bị suy sụp niềm tin khi gặp khó khăn, trở ngại. Nhưng ngược lại, nếu nhìn thấy những điều tốt đẹp hoặc thành công (dù nhỏ thôi) thì bản thân bạn cũng được cỗ vũ rất nhiều. Vì thế, nếu đã tìm được đường đi cho mình, hãy cố gắng thật xứng đáng bằng tất cả sức mạnh, sự hy sinh và nước mắt (nếu cần). Thiết lập một thời gian biểu hợp lý giúp bạn kiểm soát điều này.
2. Bắt đầu lại với việc xóa bỏ điều tiếng xấu
Bạn cần xây dựng cho mình một hệ giá trị và chuẩn mực riêng trên cơ sở nền tảng chung của văn hóa, xã hội. Sau đó, hãy dũng cảm xóa bỏ những hành vi đi ngược lại quy chuẩn mà trước đó từng khiến bạn xấu hơn trong mắt mọi người (ít nhất là người thân thiết).
3. Mở lòng yêu thương mọi người
Trong cuộc sống có người sẽ không được thông minh và dày dặn kinh nghiệm giống như bạn. Đó là điều bạn cần phải chấp nhận để cả bạn và người ấy cảm thấy hạnh phúc hơn. Bởi sự dè bỉu, khinh khi của bạn cũng chẳng giải quyết được gì: không giúp người ấy tốt lên. Và hơn nữa, “chưa biết mèo nào cắn mỉu nào” đâu.
4. Học cách dựa vào chính mình
Sự tự tin là chìa khóa để bạn tìm thấy chính mình. Trước mỗi việc làm, bạn hãy tự động viên rằng mình làm được và bạn sẽ thành công. Có thể thời gian thực hiện không phải là nhanh nhất nhưng kiểu gì cũng có một con đường đi đến đích. Nếu không đi thẳng được thì hãy đi vòng.
5. Ghi lại bài học từ những việc đã xảy ra
Một trong những nguyên nhân cơ bản của thất bại là không biết rút kinh nghiệm. Và thêm một điều nữa là chẳng phải lúc nào bạn cũng có thể nhớ hết tất cả mọi chuyện. Vì thế, sau mỗi thành công hoặc thất bại, hãy ghi lại những bài học bạn rút ra được bằng các từ khóa vào điện thoại/cuốn sổ nhỏ.
6. Sẵn sàng cho những thất bại
Tìm lại bản thân là cả một quá trình, không phải là đích đến. Vì thế sẽ có rất nhiều những thử nghiệm và lỗi lầm. Cái giá trả cho bạn là sự trưởng thành (một cách ý thức hoặc vô thức) sau mỗi hành động. Hãy chuẩn bị tinh thần sẵn sàng khởi động lại mỗi khi bạn bị “game over”.
Chúc các bạn luôn vui vẻ và học được nhiều điều bổ ích qua bài viết này!