dề văn kiểm tra nè.

D

diamond_jelly95

2. Bức tranh màu xuân trong 4 câu thơ đầu bài cảnh ngày xuân
làm thân bài thôi nha
Ở 4 câu thơ tg đã khái quát rất sinh động bức tranh thiên nhiên mùa xuân của làng quê VN qua nét vẽ giàu chất tạo hình (trích thơ). Với h/ả ''con én đưa thoi'' mở ra ko gian mùa xuân giàu sức gợi. Nó vừa là 1 h/ả thực, 1 tín hiệu báo xuân về trên bầu trời xuân trong xanh ấm áp, vừa là h/ả gợi liên tưởng, tượng trưng cho t/gian, tâm trạng của con ng, cánh én mùa xuân như đg mải miết, mùa xuân đg vội đến rồi lại vội đi, để lại trg lòng ng 1 chút bâng khuâng. Câu thơ thứ 2 đã cụ thể hoá khoảnh khắc mùa xuân đg về với 90 ngày xuân, quỹ t/gian của mùa xuân hữu hạn thì nay đã bứơc qua ngày thứ 60, giữa độ xuân về đẹp nhất. Sau đường viền của bức tranh xuân, tg đã lựa chọn nhữg h/ả thiên nhiên tiêu biểu, đó là thảm cỏ xanh non trải rộng đến tận chân trời. Và trên cái nền xanh ấy, ng nghệ sĩ đã đưa nét bút điểm xuyết nhữg đốm trắng lác đác tinh khôi trên cành lê...Sự kết hợp giữa 2 gam màu xanh-trắng rất hài hoà, uyển chuyển, linh hoạt. Tgiả đã vẽ ra trc mắt ng đọc 1 bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, 1 vẻ đẹp đơn sơ nhưg ko hề đơn điệu, có màu sắc, âm thanh, đường nét, ko gian cao rộng, khoáng đạt, tươi tắn trẻ trung, nên thơ, sống động. Nó ko chỉ thể hiện đc tài năng và sự cảm nhận tinh tế của tg mà nó còn đem đến cho ng đọc nhữg rung động, tình yêu trc vẻ đẹp thiên nhiên đất nc.
 
P

pham_khanh_1995

Sau nỗi nhớ là nỗi đau buồn tê tái và sự hoang mang lo sợ triền miên nỗi đau buồn như xé tâm can cứ siết chặt lấy tâm hồn nàng vì thế đoạn thơ đầy ắp cảm xúc tâm trạng. Nhà thơ đã lấy cảnh thiên nhiên làm nền cho sự vận động nội tâm. Còn đâu cảnh vầng trăng sáng vằng vặc tất cả đều trở nên hoang vắng, xa lạ. Tất cả cảnh hiện lên trước lầu Ngưng Bích đều thể hiện là một hình ảnh ẩn dụ đều tả một tâm trang buôn đau một tâm trạng đang dày vò tan nát lòng nàng suốt đêm ngày.
Trước hết nàng Kiều đua mắt nhìn thấy " chiều hôm" bên cửa bể với " con thuyền - cánh buồm thấp thoáng xa xa". Gợi lên nỗi nhớ nhà, nhớ người yêu, nhớ cha mẹ. Tiếp theo Kiều đua mắt nhìn về hướng khác thì Kiều bắt gặp " Ngọn nước mới xa" và " Hoa trôi man mác" đang dồi lên dập xuống, gợi ra kiếp người phù du lênh đênh trôi nổi như chính cuộc đời Kiều.
Thế rồi Kiều lại cố tìm kiếm cảnh để chia sẻ thì thấy một " Nội cỏ rầu rầu" giữa chân mây mặt đất với " Một màu xanh xanh" gợi ra một màu xanh nhạt nhòa, không rõ ràng. Khác với hôm nào Thúy Kiều đi chơi xuân thảm cỏ mùa xuân xanh mơn mởn" Cỏ non xanh tận chân trời".
Và rồi Thúy Kiều cố trông cố nhìn để có thể chia sẻ nhưng càng nhìn càng buồn, càng rùng mình sợ hãi để khi đối mặt với thiên nhiên Thúy Kiều chỉ cảm nhận được cảnh thiên nhiên dữ dội" gió cuốn mặt duềnh" và " Ầm ầm tiếng sóng" nói lên nỗi sợ hãi lo lắng đang bủa vây đổ ập xuống cuộc đời Kiều và quả thực sau đó Thúy Kiều đã mắc lừa Mã Giám Sinh, Tú Bà, Sở Khanh. Kiều đã phải chịu tủi nhục trong suốt 15 năm lưu lạc. Có lửa nồng, có giấm thanh cười ra tiếng khóc, khóc nên trận cười. Để làm rõ tâm trạng, số phận của Kiều. Chúng ta phải nói lên vẻ đẹp của câu hỏi tu từ " Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa" và " Hoa trôi man mác biết là về đâu" gợi ra vẻ lạc lõng , không nơi nương tựa giữa cuộc đời trầm luân.
Bằng bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc kết hợp với sự sáng tạo của ngôn ngữ đó là biện pháp nghệ thuật điệp ngữ "buồn trông" lập lại ở đầu mỗi câu thơ lục độc đáo và tài ba cùng với hệ thống từ láy giàu sức gợi cảm " thấp thoáng", " xa xa", "man mác", " rầu rầu", "xanh xanh" diễn tả các cung bậc nỗi buồn của Thúy Kiều dài dằng dặc gợi ra âm điệu buồn thương hiu hắt, ghê rợn như tiếng kêu não nùng khiến cho người đọc vô cùng xúc động.
Tóm lại, " Kiều ở lầu Ngưng Bích" là đoạn thơ kì diệu một bức tranh phong phú về ngoại cảnh và tâm cảnh đã khắc họa nỗi đau buồn sợ hãi mà Kiều đang nếm trải và dông tố ập đên với nàng. Đẹp hơn nữa, đoạn thơ tác giả sủ dụng cảnh vât thiên nhiên chân thực phong phú như ở ngoài cuộc sống có cánh đồng,chân mây, nước xa, nội cỏ... Nguyễn Du đã viết Truyện Kiều bằng con mat nhìn thấu 6 cõi và tấm lòng nghĩ tới muôn đời. Đúng như Tố Hữu viết:" Tố Như ơi lệ chảy quanh thân Kiều."
Trời ui, mỏi tay quá. cho mình cái thank để an ủi na. mình học ban KHXH và NV nên bài viết này phải gọi là miễn chê.
 
Top Bottom