đề văn đây mọi người

N

nhok111o0o

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

I - Trắc nghiệm khách quan (3 điểm)
Đọc kỹ phần văn bản sau và khoanh tròn vào đáp án đầu câu trả lời đúng:
“Xe chạy chầm chậm...Mẹ tôi cầm nón vẫy tôi, vài giây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi oà khóc rồi cứ thế nức nở. Mẹ tôi cũng sụt sùi theo:
- Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà
(Ngữ văn 8 - Tập I)
1. Đoạn văn trên thuộc văn bản nào?
A. Tôi đi học B.Tức nước vỡ bờ
C. Trong lòng mẹ D. Lão Hạc
2. Những từ “oà” “khóc” “nức nở” “sụt sùi” thuộc trường từ vựng nào?
A. Bộ phận cơ thể con người. B. Hành động con người
C. Cảm nhận của người D. Cảm xúc của con người
3. Trong 4 từ trên, từ nào có phạm vi nghĩa bao hàm được nghĩa của các từ còn lại?
A. oà B. khóc C. nức nở D. sụt sùi
4. Từ nào là từ tượng thanh?
A. chầm chậm B. mồ hôi
C. khóc D. sụt sùi
5 Từ nào là từ tượng hình?
A. nức nở B. chầm chậm
C. hồng hộc D. oà
6. Trong các từ sau từ nào là biệt ngữ xã hội?
A. xe B. mẹ C. con D. mợ
7. Dấu hai chấm trong đoạn trích dùng để làm gì?
A. Báo trước lời đối thoại
B. Báo trứơc phần giải thích, thuyết minh.
C. Báo trước lời dẫn trực tiếp.
D. Đánh dấu tên tờ báo, tập san, tác phẩm được trích
8. Phần trích trên gồm:
A. 1 đoạn văn B. 2 đoạn văn
C. 3 đoạn văn D. 4 đoạn văn
9. Phương thức biểu đạt của đoạn văn trên là:
A. Tự sự B. Tự sự + Miêu tả
C. Miêu tả D. Tự sự + Miêu tả + Biểu cảm
10. Tác phẩm “ Lão Hạc” thuộc thể loại nào?
A. Hồi ký B. Truyện ngắn
C. Tiểu thuyết D. Tuỳ bút
11. Dòng nào nhân định đúng nhất về cái chết của nhân vật lão Hạc trong tác phẩm cùng tên:
A. Thể hiện nhân cách cao đẹp: không vì cái đói mà làm mất đi nhân cách con người.
B. Là bằng chứng cảm động về tình phụ tử mộc mạc, giản dị nhưng cao quý vô ngần.
C. Gián tiếp tố cáo xã hội thực đân phong kiến đẩy người nông dân vào bước đường cùng.
D. Cả 3 ý trên đều đúng.
II Tự luận
Câu 1 (2 đ) viết một đoạn văn ngắn tóm tắt truyện lão hạc của nam cao (khoảng 7 đến 10 câu )
Câu 2 (5 đ) Là người chứng kiến cảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa ,em hãy kể lại
 
T

tiendat_no.1

1. Đoạn văn trên thuộc văn bản nào?
A. Tôi đi học B.Tức nước vỡ bờ
C. Trong lòng mẹ
D. Lão Hạc
2. Những từ “oà” “khóc” “nức nở” “sụt sùi” thuộc trường từ vựng nào?
A. Bộ phận cơ thể con người. B. Hành động con người
C. Cảm nhận của người D. Cảm xúc của con người
3. Trong 4 từ trên, từ nào có phạm vi nghĩa bao hàm được nghĩa của các từ còn lại?
A. oà B. khóc C. nức nở D. sụt sùi
4. Từ nào là từ tượng thanh?
A. chầm chậm B. mồ hôi
C. khóc D. sụt sùi
5 Từ nào là từ tượng hình?
A. nức nở B. chầm chậm
C. hồng hộc D. oà
6. Trong các từ sau từ nào là biệt ngữ xã hội?
A. xe B. mẹ C. con D. mợ
7. Dấu hai chấm trong đoạn trích dùng để làm gì?
A. Báo trước lời đối thoại

B. Báo trứơc phần giải thích, thuyết minh.
C. Báo trước lời dẫn trực tiếp.
D. Đánh dấu tên tờ báo, tập san, tác phẩm được trích
8. Phần trích trên gồm:
A. 1 đoạn văn
B. 2 đoạn văn
C. 3 đoạn văn D. 4 đoạn văn
9. Phương thức biểu đạt của đoạn văn trên là:
A. Tự sự B. Tự sự + Miêu tả
C. Miêu tả D. Tự sự + Miêu tả + Biểu cảm
10. Tác phẩm “ Lão Hạc” thuộc thể loại nào?
A. Hồi ký B. Truyện ngắn
C. Tiểu thuyết D. Tuỳ bút
11. Dòng nào nhân định đúng nhất về cái chết của nhân vật lão Hạc trong tác phẩm cùng tên:
A. Thể hiện nhân cách cao đẹp: không vì cái đói mà làm mất đi nhân cách con người.
B. Là bằng chứng cảm động về tình phụ tử mộc mạc, giản dị nhưng cao quý vô ngần.
C. Gián tiếp tố cáo xã hội thực đân phong kiến đẩy người nông dân vào bước đường cùng.
D. Cả 3 ý trên đều đúng.
II Tự luận

Câu 1:

Lão Hạc là một ng` nông dân nghèo, sống cô độc, chỉ có con chó Vàng làm bạn. Con trai lão vì nghèo ko lấy được vợ, đã phẫn chí bỏ làng đi làm ăn xa. Lão Hạc ở nhà chờ con về, làm ăn thuê để kiếm sống. Sau một trận ốm dai dẳng, lão ko còn sức đi làm thuê nữa. Ko còn đường sinh sống, lão Hạc lặng lẽ đi đến một quyết định quan trọng. Lão bán con chó Vàng mà lão rất mực yêu thương, mang hết số tiền dành dụm được và cả mảnh vườn gửi cho ông Giáo trông coi hộ. Lão chịu đói, chỉ ăn khoai và sau đó " lão chế tạo được món gì, ăn món nấy ". Ông Giáo ngấm ngầm giúp đỡ nhưng lão tìm cách từ chối. Một hôm lão xin Binh Tư ít bả chó, nói để đánh bả chó làm thịt và rủ Binh Tư uống rượu. Ông Giáo rất buồn khi nghe Binh Tư kể chuyện ấy. Lão Hạc bỗng nhiên chết - một cái chết thật dữ dội. Cả làng ko ai hiểu vì sao lão chết, chỉ có Binh Tư và ông Giáo hiểu lão ăn bả chó để tử tự.
Câu 2:
[FONT=&quot]M[FONT=&quot] b[/FONT]à[FONT=&quot]i: [/FONT][FONT=&quot][/FONT][/FONT]
+ Gi[FONT=&quot]i thi[FONT=&quot]u ho[/FONT]à[FONT=&quot]n c[/FONT][FONT=&quot]nh x[/FONT][FONT=&quot]y ra câu chuy[/FONT][FONT=&quot]n[/FONT][FONT=&quot][/FONT][/FONT]
+ Gi[FONT=&quot]i thi[FONT=&quot]u n[/FONT]hân v[FONT=&quot]t [/FONT][FONT=&quot] (ng[/FONT]ườ[FONT=&quot]i k[/FONT][FONT=&quot] v[/FONT]à[FONT=&quot] nhân v[/FONT][FONT=&quot]t chính [/FONT][FONT=&quot]). [/FONT][/FONT]
- Thân bà[FONT=&quot]i [FONT=&quot][/FONT][/FONT]
+ K[FONT=&quot] trình K[FONT=&quot] trình t[/FONT][FONT=&quot] các s[/FONT][FONT=&quot] vi[/FONT][FONT=&quot]c x[/FONT][FONT=&quot]y ra m[/FONT]à[FONT=&quot] em ch[/FONT][FONT=&quot]ng ki[/FONT]ế[FONT=&quot]n t[/FONT][FONT=&quot] các s[/FONT][FONT=&quot] vi[/FONT][FONT=&quot]c x[/FONT][FONT=&quot]y ra m[/FONT]à[FONT=&quot] em ch[/FONT][FONT=&quot]ng ki[/FONT]ế[FONT=&quot]n. . [/FONT][/FONT]
+ Có miêu t[FONT=&quot] [FONT=&quot], k[/FONT]ế[FONT=&quot]t h[/FONT][FONT=&quot]p v[/FONT][FONT=&quot]i c[/FONT][FONT=&quot]m xúc tâm tr[/FONT][FONT=&quot]ng c[/FONT][FONT=&quot]a ng[/FONT]ườ[FONT=&quot]i k[/FONT][FONT=&quot] [/FONT][FONT=&quot], c[/FONT][FONT=&quot]a nhân v[/FONT][FONT=&quot]t c[/FONT][FONT=&quot]a nhân v[/FONT][FONT=&quot]t. . [/FONT][/FONT]
- Kế[FONT=&quot]t bà[FONT=&quot]i [/FONT][FONT=&quot] [/FONT][/FONT]
+ Cái chế[FONT=&quot]t c[FONT=&quot]a cô bé [/FONT]đ[FONT=&quot]ã[/FONT] tác độ[FONT=&quot]ng [/FONT]đế[FONT=&quot]n em nh[/FONT]ư thế[FONT=&quot] n[/FONT]à[FONT=&quot]o[/FONT][/FONT]
Lời kể sáng tạo của một thiên thần nhỏ đi chơi đêm Giao thừa ...
Đêm Giao thừa rét buốt và lạnh lẽo, một em bé len lỏi giữa đám người đông nghẹt. Bóng nhỏ bé đáng thương đó lọt vào mắt tôi. Không hiểu sao lòng tôi trào dâng một niềm thương cảm vô bờ bến. Bỏ bạn bè để âm thầm đi theo cô bé, tôi nhìn thấy cả ý nghĩ trong đầu của em. Thật đáng thương! Một em bé sớm mất đi người bà và người mẹ - những người thương em nhất, mất đi ngôi nhà xinh xắn có dây thường xuân bao quanh để sống cùng người cha nghiệt ngã độc ác, suốt ngày rượu chè be bét rồi sau đó là trút cả lên đầu em, để sống trong căn gác xép gần sát mái, nơi gió lùa chẳng khác gì ngoài trời rét mướt, cái cuộc sống mà em đang phải chịu khiến lòng tôi đau nhói.
Đôi mắt em ngước nhìn những con người kia với vẻ đáng thương, tôi cứ nghĩ sẽ có ai đó động lòng mà mua cho em một bao diêm. Nhưng hỡi ôi, chẳng ai mua giùm em, cũng chẳng ai bố thí cho em đồng nào. Đôi mắt em ướt nhoẹt nước mắt ~ những giọt nước mắt buồn tủi và cay đắng. Cái đói và cái rét làm bàn chân trần buốt giá của em tê cứng lại, em khép mình trong góc tối của bức tường ngôi nhà gần đó. Gió vẫn rít từng cơn .... Tuyết phủ lên đầu em hờ hững... Chao ôi, cảnh tượng mới đáng thương làm sao! Tôi phải làm gì để em có chút hi vọng vào cuộc sống đây?

Những người đi trên đường ... Họ thực sự độc ác như chính lòng dạ của Mụ Mùa Đông, với áo ấm, với khăn choàng kín cổ và bít tất ấm áp , họ có nhìn thấy em bé cô đơn và mỏng manh ... hay họ nhìn thấy nhưng làm lơ đi, cứ coi như mình không thấy. Tôi chẳng còn hi vọng gì về họ ... Ánh mắt tôi ái ngại nhìn em, thân hình gầy gò run bần bật theo từng cơn gió rít, "Em bé ơi .... quẹt diêm đi, em sẽ chết rét mất ..." Lòng tôi bật ra câu nói đó. Và dường như em hiểu tôi, em ngước đôi mắt lờ đờ và mệt mỏi về phía tôi (mặc dù chẳng bao giờ em nhìn thấy tôi) ... Không, em đang nhìn ngôi nhà bên kia qua cửa sổ với bố, mẹ, những đứa con cùng thức ăn dọn sẵn trên bàn và cây thông Noel, với ấm áp lò sưởi và thơm phức mùi ngỗng quay. Chỉ cách một bức tường thôi, một bức tường thôi .... Là đứa em lạnh cóng bé nhỏ của tôi và là một gia đình hạnh phúc.


Đánh liều, em quẹt diêm thật. Lần thứ nhất, tôi thấy rõ trước mắt em hình ảnh mờ ảo của lò sưởi với hơi ấm bốc lên nghi ngút, em cười và duỗi chân ra, nhưng rồi trước em chỉ còn là màn đêm lạnh lẽo khi diêm vừa tắt. Lần thứ hai, que diêm bốc cháy với bàn ăn và những con ngỗng quay nóng hổi, thơm phức cùng dĩa, dao sẵn sàng. Em giơ tay muốn níu kéo lại tất cả nhưng rồi cũng chỉ là vô vọng. Lần thứ ba, que diêm cháy bùng và cây thông Noel hiện ra, một cây thông thật lộng lẫy và cao to, với những chùm sao giấy và những món quà. Rồi cũng vụt tắt theo những mộng tưởng dường như là bình thường của những đứa trẻ khác nhưng lại có ý nghĩa to lớn đối với em. Tôi khóc .... khóc thật rồi ... Đứa em nhỏ tôi chưa từng biết đến ... Từ khi tôi vẫn chưa trở thành thiên thần nhỏ. Lần thứ tư em quẹt diêm với ánh mắt đờ đẫn và vô vọng, nhưng kìa, Bà hiện lên hiền từ và đẹp lão vô cùng trước mắt em. Những khao khát cháy bùng trong em, em kêu lên - những tiếng kêu từ tận đáy lòng:" Bà ơi, bà đừng đi, bà cho cháu theo với, cháu biết rằng que diêm vụt tắt thì bà cũng biến mất như lò sưởi, ngỗng quay, cây thông... cháu không cần gì hết, cháu chỉ cần bà thôi, bà cho cháu đi cùng nhé" ... Rồi như một kẻ điên, em quẹt hết những que diêm mà em có thể vơ lấy. Diêm cháy sáng rực một vùng như ban ngày, Bà rực rỡ và đẹp vô cùng, rồi bà nắm tay em, hai bà cháu cùng bay lên cao theo những đốm lửa nhỏ bé như vì sao ... sau lưng em, đôi cánh thiên thần hiện ra ... Em trở về với Thượng đế cùng bà, tôi khóc, nhưng nước mắt tôi không mặn mòi và chua chát như trước nữa, tôi thấy hạnh phúc, vì cuối cùng em cũng đã đạt được ước mơ...


Sáng hôm sau, người ta thấy xác em bé nằm giữa góc hai bức tường với nụ cười và đôi má ửng hồng. Và xung quanh em, những bao diêm đốt dở vung vãi ... Không ai hiểu nổi vì sao em chết ... Có ai biết đâu sự vô tâm của họ dẫn đến cái chết đau lòng ... Nhưng cái chết đó là sự giải thoát cho một cuộc sống khốn cùng của đứa trẻ nhỏ bé ...
 

letuananh27

Học sinh mới
Thành viên
13 Tháng mười 2017
1
0
1
20
Nam Định
cảm nhận đoạn trích xe chạy chầm chậm......cứ thế nức nở cô giao mình kiểm tra bài này rồi ai giúp mình với
 

thienabc

Học sinh gương mẫu
Thành viên
19 Tháng sáu 2015
1,237
2,217
319
TP Hồ Chí Minh
Thcs Tân Bình
Top Bottom