Gợi ý câu 2:
Vì sao nói: "Kẻ làm thơ không được đánh mất đi tấm lòng trẻ thơ"? (Viên Mai)
~~~>
-Như lời Xuân Diệu: "Trẻ" và "thơ" là hai ý niệm gắn liền với nhau,đã nói đến thơ là phải nói đến trẻ.Sức sống trẻ,trí tưởng tượng trẻ,cảm xúc trẻ,ngôn ngữ trẻ,vần điệu trẻ,tâm hồn mãi mãi trẻ.
-Có thể nói kẻ làm thơ luôn xem những tác phẩm của mình là" đứa con cưng ".Vậy trong đó còn chất chứa bao tình yêu thương nữa phải chăng?Mà điều tuyệt vời được viết nên ấy không chỉ từ trí thông minh mà còn là sự kết hợp tuyệt vời với ngây thơ là hương đặc biệt của một số tâm hồn thi sĩ.
-Thơ là tiếng nói đầu tiên,tiếng nói thứ nhất của tâm hồn khi chạm đến cuộc sống.
-Kẻ làm thơ muốn viết nên những âm từ điêu luyện,hay ho thì dường như bài thơ chỉ làm cho người ta không còn nhìn thấy câu thơ,chỉ còn cảm thấy tình người,quên rằng nó là tiếng nói của ai,người ta chỉ còn cảm thấy nó như tiếng ca cất lên từ lòng mình,như là của mình vậy.
-Thường thi thơ mà quá cầu kì sẽ hay sa vào giả dối,quá trau chuố thì sa vào xảo trá,hoang tưởng hiu hắt thì phần nhiều sa vào buồn bã.Chỉ có thuần hậu,giản dị,thẳng thắn,không giả dối,không xải trá,không buốn bã,hướng đến cái hay ,mới mẽ,chối từ những đen tối xấu xa,mới là những đặc sắc của chính thơ.
~~~> Những phần in nghiêng màu hồng là chú ý cho "tấm lòng trẻ thơ" .Dễ dàng suy luận những điều đó chỉ chan chứa,hiện diện trong "tấm lòng trẻ thơ".Mà chính những điều đó đã giúp "kẻ làm thơ" thêm tiêu biểu,đặc sắc,mang nhiều điều hay,mới mẻ trong thơ ca của mình.Tạo nên sự thành công cho tác phẩm thơ.