Đề thi HK II/8

R

raincrys

N

nhok_to_kjss

Bác Hồ đã từng dạy “Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”, khó chứ không phải là không làm được, khác hẳn với vô dụng.

Qua đó mới thấy tài tuy quan trọng nhưng đức còn cần thiết hơn bởi lẽ người có tài mà sống vị kỉ, chỉ dùng tài năng để phục vụ cho bản thân mình không thôi thì chẳng có ý nghĩa gì, thậm chí với lối sống cá nhân và làm việc như vậy có thể gây hại cho tập thể.

Tài năng chỉ được xem trọng khi nó gắn với quá trình cống hiến, người có tài đem khả năng của mình phục vụ tập thể, phục vụ đất nước trước khi nghĩ tới những quyền lợi cho bản thân.

Trong bối cảnh nền kinh tế nước nhà còn nghèo, đời sống của đại đa số nhân dân còn thiếu thốn, nếu người giởi, người tài chỉ biết đưa ra những đòi hỏi, yêu cầu nhà nước phải tạo cho mình nhiều ưu đãi, thuận lợi mới chịu làm việc thì với nguồn lực hạn chế hiện tại khó mà đáp ứng được.

Ngày trước trong cuộc kháng chiến chống pháp, giáo sư Trần Đại Nghĩa cùng một số nhà khoa học khác đã sẵn sàng từ bỏ vinh hoa phú quý, xa rời điều kiện sống, nghiên cứu lý tưởng nơi xứ người để khăn gói trở về quê hương, chấp nhận gian khổ cống hiến sức mình cho sự nghiệp cách mạng. Những đóng góp của họ có vai trò quan trọng trong sự nghiệp bảo vệ tổ quốc, đó là tấm gương cho thế hệ trẻ hôm nay trong sự nghiệp xây dựng đất nước.

Có thể nói chúng ta không thiếu những người tài nhưng chưa có nhiều những người dám tình nguyện, chấp nhận gian khổ để lao vào khó khăn cống hiến sức mình. Những vùng sâu vùng xa còn vắng những cán bộ khoa học, những bác sĩ, kỷ sư giỏi, trong khi tại các thành phố lớn số lượng những người này có lúc dư thừa. Thiết nghĩ đây cũng là một sự lãng phí nguồn lực.

Có những người hôm nay dám chấp nhận khó khăn thiếu thốn để lao động, gầy dựng thì mới có những điều kiện tốt cho những thế hệ tài năng mai sau làm việc. Nếu ai cũng muốn đến nơi có điều kiện tốt để làm việc thì những nơi khó khăn ấy sẽ khó mà phát triển. Cái vòng lẩn quẩn của việc sử dụng nhân lực còn lâu mới được tháo gỡ.
 
N

nhok_to_kjss

ssTrong cuộc sống của chúng ta hiện nay, kinh tế ngày càng phát triển, mọi người có đầy đủ điều kiện để học tập, nhưng cũng không ít người không được may mắn và đã vượt qua hoàn cảnh để học tập thật tốt và ngày càng xuất sắc hơn nữa. Bạn Trịnh Thị Mai – một tấm gương vượt khó trở thành học sinh giỏi xuất sắc của trường THCS Thống Nhất , quận Ba Đình , Hà Nội ở cùng với ông bà ngoại. Ngôi nhà cấp bốn trong ngõ nhỏ có bảy người, nhưng ông bà vẫn ưu tiên giành cho Mai một “thế giới riêng” căn gác xép nhỏ đủ để kê một cái bàn học và một chiếc giường con. Đó chính là nơi cô học trò nhỏ đêm đêm chong đèn để nuôi dưỡng ước mơ của mình…

“Nghèo thì càng cần phải học “ đó là câu nói của Mai thường nói.Nhà Mai ở một ngôi làng nghèo ở huyện Văn Lâm tỉnh Hưng yên.** Mai quanh năm đau yếu nhưng vẫn phải gánh vác công việc gia đình vất vả.Bố Mai là lao động tự do công việc có lúc có có lúc không nên cuộc sống gia đình rất khó khăn.Ông bà ngoại thương hai cô cháu gái ngoan ngoãn ,học giỏi nhưng điều kiện kinh tế cũng eo hẹp nên chỉ có thể đó Mai lên Hà nội ở cùng.

Ông bà Mai kể:gia đình có lúc túng bấn đến nỗi chả còn hột gạo nào , các con phải đi bứt chuối xanh về luộc ăn lót lòng.Nhưng ông bà vẫn động vien các con và sau này là các cháu phải gắng mà học , mới có cơ hội thoát nghèo.Bà ngoại Mai từng làm lao công ở trường Thống Nhất .Có lần con càn đóng tiền học ,bà đã phải xin tạm ứng hai tháng lương mới được 900 ngàn cho con mang đi nộp, sau đó cả nhà lần hồi rau cháo qua ngày.Nay cạu Hậu của Mai đã tốt nghiệp Đại học Bách Khoa và dì Khoa đang học khoa Sinh trường ĐHKH Tự nhiên, được cấp học bổng tiến sĩ tại Hàn Quốc.

Ra Hà nội từ năm lớp sáu , chứng kiến lòng say mê và học tập của dì và cậu Mai cũng quyết tâm phấn đấu và lien tục đạt danh hiệu học sinh giỏi xuất sắc.Chịu ảnh hưởng của dì Mai đặc biệt yêu thích môn Sinh.Kì thi HSG cấp quận vừa rồi Mai giành giải nhất môn Sinh và đang nỗ lực cho thì thành phố.“ Cô bé hạt tiêu” này là một đội trưởng, sao đỏ gương mẫu.Cô Hạnh –Tổng phụ trách của trường đã khen ngợi Mai làm cong việc có tinh thần trách nhiệm , quản lí sổ sách rất tốt, giúp cô nhiều việc trong việc đánh giá chính xác thi đua các khối lớp.Công việc đó không đơn giản chút nào và nó cũng lấy đi của Mai rất nhiều thời gian vì luôn phai đi sớm về muộn,Ở nhà, Mai còn giúp ông bà nấu cơm ,rửa bát rồi mới học bài.Ai cũng quý tính càn cù chịu khó của Mai , nhà trường đã giảm nửa học phí ,các cô giáo cũng miễn phí học thêm cho Mai.

Những lúc học mệt hay nhớ nhà Mai lại ngắm tấm ảnh cả nhà chụp chung ,Mai biết em Hương cũng rất muốn được ra Hà Nội nhưng hoàn cảnh ông bà kho khăn không thể cưu mang hai chị em đươc.Em Hương ở nhà học cũng giỏi nhưng phải chịu thiệt thòi hơn rồi .Vì thế Mai càng phải thực hiện được ước mơ trở thành bác sĩ để chăm sóc sức khỏe cho mọi người ,mai biết chặng đường học tập con gian nan nhưung chỗ dựa vừng chắc bây giờ là ông bà hết lòng hi sinh vì cháu , là thầy cô luôn giành cho mai sự quan tâm, cảm thông, nhất định Mai sẽ biến ước mơ của mình thành hiện thực.
 
Top Bottom