dễ ơi là dễ

T

thaolovely1412

Câu chuyện chỉ có duy nhất một nhân vật, một em bé không có tên: em bé bán diêm. Ba người trong gia đình em là bà, mẹ và cha đều không được miêu tả trực tiếp. Mẹ được nhắc đến thông qua đôi giày quá khổ, cha hiện diện trong nỗi sợ hãi khi cô bé bán diêm nghĩ đến việc phải về nhà khi chưa bán được xu nào và bà thì trong ảo ảnh của những que diêm cháy. Với lối dẫn chuyện đa dạng: miêu tả cảnh vật, miêu tả tâm trạng, lời độc thoại, lời đối thoại một chiều và dẫn lời gián tiếp, câu truyện trở nên hấp dẫn, tránh được sự đơn điệu. Xuyên suốt câu truyện là sự tương phản giữa cảnh ngộ của cô bé bán diêm với khung cảnh rực rỡ, đầm ấm xung quanh trong buổi tối giao thừa, với ảo ảnh đẹp đẽ nhưng ngắn ngủi do những que diêm mang lại. Cảnh ngộ đó còn đáng thương hơn khi con người xung quanh cũng lạnh giá như mùa đông khắc nghiệt. Đỉnh điểm của câu truyện là cái chết của em bé bán diêm giữa đêm giao thừa, một kết cục không giống như cổ tích truyền thống, tính cổ tích có chăng là đôi má hồng và nụ cười của em khi lên cõi thiên đàng, giải thoát khỏi mọi khổ đau
Nguồn: yahoo
 
S

sctttteya

hình như lạc đề

đây là nêu cảm nghĩ của em về nhân vật cô bé bán diêm mà nghe cứ kiểu gì ý
 
T

thaolovely1412

cô bé bán diêm nhỏ bé cô đơn trong đêm giao thừa với đôi chân lạnh cóng, em ngồi thu mình giữa hai bức tường để tránh rét, những bông tuyết vẫn rời. Đới rét khiến em nhớ lại những ngày tháng êm đềm xưa kia, khi em còn có bà và mẹ, cô bé rón rén bật một que diêm, ngọn lủa chiếu sáng lung linh, em mơ thấy một lò sưởi, bật que thứ hai, em thấy một bàn ăn đầy những thức ăn ngon, rồi que thứ 3 là một cây thông noen, nhưng lạ chưa, khi cây diêm thứ 4 sáng lên, em nhìn thấy bà, bà đang đứng đó, mỉm cười với em... Em bé bán diêm tội nghiệp lang thang trong đêm giao thừa, cô đơn và lạnh giá trong khi mọi người đâng xum họp quây quần bên bữa cơm gia đình, hình ảnh thời còn hạnh phúc hiện về trước mắt em, em ước ao có một cuộc sống đầm ấm như ngày xưa. Nhưng giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ, và sự thực là em đã chết cóng trong đê giao thừa đó, em đã đi theo bà em, em bước đi theo bà với nụ cười còn nở trên môi, bước vào một thế giới của hạnh phúc, chẳng ai thương em cả, họ chỉ vô tình nhìn em bé ngèo chết cóng trong đêm giao thừa ... "chắc nó muốn sưởi cho ấm"
nguồn: hocban.com
 
Top Bottom