câu 1: sao anh ko về chơi thôn vĩ
lời thơ nhẹ nhnàg, dịu dàng tựa như lời nhắn gửi của ng thôn vĩ. câu hỏi thấm thía 1 nỗi niềm nuối tiếc, day dứt vọng lên trong lòng nhà thơ. đối với HMT câu hỏi ngọt ngào, vừa mời gọi, vừa trách móc ấy đã làm hồi sinh, bừng dậy nơi nhà thơ bao kỉ niệm về 1 vĩ dạ mộng và thơ.
câu 2: nhìn nắng hàng cau, nắg mới lên
ánh nắng trên ngọn cau, ánh nắng mới thơim tho tinh khiết=> rất riêng nơi thôn vĩ
câu 3: vườn ai mướt quá xcanh như ngọc
+/ mướt quá: diễn tả sự trầm trồ, say đắm củae nhà thơ trước vẻ đẹp non tơ, tươi mới, óng ả đầy xuân sắc
+/ xanh như ngọc: sắc lung linh, trong trẻo của màu xanh cây trái khi gặp ánh sáng của nắng mới, của sương đêm long lanh và ngời lên màu ngọc biếưc
câu 4: Lá trúc che ngang mặt chữ điền
->con ng thôn vĩ: khuôn mặt vuông chữ điền, thuần hậu, mang vẻ hài hoà rất á đông. gương mặt ẩn sau tre trúc rất kín đáo, dễ thương
=>lời thơ gợi lên vẻ đẹp trần thế, thánh thiện của cảnh và con ng xứ huế
khu vườn đẹp nhưng là vướn 'của ai"=>cảnh đang bị đẩy vào cõi xa vắng, mônmg lung, khó chiếm lĩnh