8:40- 13/6/2022
...
Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ rồi.
Chẳng biết tương lai như thế nào, nhưng chỉ biết nó thật dài và dài. một cuộc hành trình không thể dừng lại.
Tương lai đôi khi chẳng thể nhớ nổi quá khứ.
Muốn viết một bài hát không có nhạc, muốn đánh 1 dấu mốc kỳ lạ tuổi xuân.
Thanh xuân là một con đường, một con đường nhiều ngã rẽ, mỗi ngã rẽ lại là một con đường
...
Gió thổi lạnh, lòng tôi se
Về quê nhà, giữa hè đầy nắng
Miền quê yêu dấu, cánh đồng cỏ xanh
Một năm cuối cấp, tràn ngập điều lạ
Chìm đắm trong không gian riêng mình
Sợ hãi, buồn phiền
Muốn khóc một tiếng cho thỏa
Mường tượng về một thế giới đẹp đẽ
Nhưng chẳng thể
Quê năm nay chẳng đẹp bằng mọi khi
Mặt trời vô hồn, bầu trời âm u
Gió thì lạnh, lòng thì se..
...
Trời chưa sáng, sao vẫn còn
Chạy dọc theo con đường ấy, tìm một cảm giác
Qua những ngôi nhà, hàng cây xanh
Thả hồn theo gió, nhằm tìm một tia sáng
Đi theo gió, ngắm bắc đẩu
Vô hồn, chẳng buồn nghĩ ngợi
Bỗng xa kia, một tia sáng mong manh
Một cô gái lạ, ngồi giữa đồng cỏ xanh
Tựa vì sao kia trong màn đêm bất tận
Thật thanh bạch, thật đáng yêu
Mái tóc hòa cùng màn đêm
Nhưng lại rõ ràng đến thế
Làn da mập mờ theo ánh trăng huyền ảo
Thật rõ nét, thật xinh đẹp.
Đôi mắt như trăng chứa đựng ánh sao
Tựa tinh linh hút hồn những kẻ sa ngã
....
Trong đếm tối, em hiện ra thật rõ
Em là ai, sao tôi chưa từng gặp
Thật kỳ lạ, số mệnh chăng
Tôi thấy mình thật tăm tối trước em.
Em là một cô gái lạ
Em chẳng thể thấy, nhưng em lại thích ngắm trăng
Em chẳng thể nhìn nhưng mắt em như cả một vũ trụ
Rộng lớn, bao la và trìu mến
Tôi đã say em ngay từ đêm hôm ấy
....
Trời chưa sáng, sao vẫn còn
Chạy dọc theo con đường ấy, nhưng không phải để tìm cảm giác
Mà là để tìm em, một cô gái mang trong mình ước vọng kỳ lạ
Muốn ngắm em từ xa kia
Tôi không dám lại gần
VÌ sợ phá tan khung cảnh diệu huyền
Dưới ánh trăng, trăng thật đẹp
Nhưng tôi chẳng biết
Tôi chỉ thấy em.
....
" Cậu cũng yêu trăng ư?"
Tiếng nói trong, nhẹ đến kỳ lạ
Khiến tôi chẳng thể quên dù mãi sau đi nữa
Tôi bối rối, ngẩn ngơ chẳng biết làm gì
Lại gần em, tôi trò chuyện
Trong gió lạnh, giữa trời khuya
Thanh âm hòa cùng ánh trăng
Ngon ngọt đến thấu tâm can
Phải chăng là tình yêu.
....
Giữa màn đêm, chỉ còn sao sáng
Em chẳng còn cô đơn, vì có tôi
Ta trò chuyện, đến tận bình minh
Em kỳ lạ, kỳ lạ đến cùng cực
Em chẳng thấy, chẳng thấy được ánh trăng
Trong mắt em, mọi thứ vẫn vô cùng tăm tối
Em thích trăng, chẳng phải nó đẹp
Vì em thấy nó thật thanh cao, thật ấm áp
Em mang trong mình một ước muốn
Bình dị với mọi người nhưng lại chẳng thể với tới
Một lần được ngắm mặt trời
Đối với em ánh sáng ấy thật lạ
Em không thể cảm nhận như với trăng
Em chẳng thấy nó chói chang hay ấm áp
Dường như với em, nó không hề tồn tại.
Một lời hứa, một lời hứa mà tôi tự nhủ
Tôi sẽ giúp em, một lần được thấy ánh sáng ấy của mặt trời.
...
Qua bao sóng gió, tôi là chính tôi
Vượt qua áp bức, lên thành phố
Hiện thực lời hứa mà tôi dành cho em
5 năm thời gian thấm thoát trôi qua
Mỗi ngày hè, tôi lại trở về
Để gặp em, thêm chắc chắn bản thân.
5 năm nữa, lời hứa đã thực hiện
Tôi đã nổi tiếng vì ước vọng của mình
Căn bệnh của em đã có thể chữa
Em sẽ được cứu, sẽ được thấy mặt trời.
...
Gió chẳng thổi, chẳng còn se
Hè năm nay thật đẹp, nhưng lại ẩn chứa âm u
Sao vẫn sáng, trăng vẫn còn
Bước đến chốn cũ, chẳng còn em
Chỉ còn tấm đá giữa đồng cỏ xanh
Đêm cũng yên lặng, nước mắt rơi
Gió lại thổi, lạnh thấu xương
Mưa đột ngột, mang về bao ký ức
" Anh đã không kịp, anh đã thất bại
Giá như gặp em sớm 5 năm."
Lặng lẽ giữa trời mưa, trên tay cầm chiếc nhẫn
- Khi em mất, lòng anh đã chết
Tìm một nơi để trốn, anh trốn vào tận trái tim
Hiện thực tan biến, em vẫn còn
Anh điên cuồng, đi tìm phương thuốc
Mọi người thương cảm, nhưng chỉ thể nhìn từ xa.
Mưa nặng hạt, nhìn vu vơ
Rồng trên trời, bay lượn chẳng sợ người
Ngửa lên trời, nhìn thẳng vào màn mưa
Cười thật dài, nước mắt theo mưa
Gió thật lạnh, như dao nhọn
Đâm thẳng trái tim.
....
Mưa đã ngừng, nhưng vẫn lạnh
Trăng đã trốn chẳng thấy đâu
Trái tim đau buốt, bởi gió se
Bình minh lên, thật lóng lánh
Tia sáng ấy chiếu mọi nơi
Nhưng thật buồn
Một dòng chữ lặng lẽ
Tỏa sáng trên tấm bia
" Tớ đã thấy mặt trời
mặt trời ấy, nằm sâu trong tim cậu
Nó thật ấm áp, thật dịu hiền
Chẳng gay gắt, chẳng chói chang
Tớ thật hạnh phúc ".
Trời chẳng mưa, gió chẳng thổi
Tôi lại bật khóc
Dưới ánh nắng, tôi đứng dậy
Tiến bước đi, để lại quá khứ
Dù có bỏ lại quá khứ, nhưng em vẫn mãi trong tôi.
Tôi yêu em.
Tôi đã thấy mặt trời.
----- Sun- HT-- Không tiêu đề.
Rảnh quá viết tý cho vui,