$\color{Blue}{\fbox{Ngữ Văn 8}\bigstar\text{ Ôn Thi Ngữ Văn 8}\bigstar}$

L

leemin_28

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đây là nơi các bạn lớp 8 tham gia ôn thi học kì nhé!

Các bạn sẽ trả lời các câu hỏi BQT đưa ra và BQT se tính theo title sau:



picture.php

picture.php


Cách Tính Điểm

Trắc nghiệm:2-3 điểm
Tự luật:5-6 điểm
Tập làm văn:
30 điểm(100% tự làm)
15 điểm(50% trở lên tự làm)
5 điểm(50% trở xuống tự làm)
Rất mong các bạn tham gia
 
Last edited by a moderator:
T

tinaphan

:Mloa_loa:Khai trương khai trương:Mloa_loa:



:khi (152):Hãy đến đây cùng nhau học tập và trau dồi thêm kiến thức cho mình nhé !!! :khi (152):



- Mình sẽ post các câu hỏi theo từng bài học và mỗi ngày sẽ có câu hỏi của các phân môn khác nhau để mọi người không thấy nhàm chán.

- Sẽ post các đề KT 15', 1 tiết, học kì , thi HSG để mọi người cùng nhau giải đề, ôn lại các kiến thức đã học.


- Về phần tính điểm thì như leemin đã nói ở trên và sau một tuần mình tổng kết điểm cho các bạn.


:khi (35):Chúc các bạn có một năm học mới đầy lí thú, bổ ích và mong rằng topic này sẽ giúp ích cho các bạn trên chặng đường học tập của mình :khi (35):
 
T

tinaphan

:khi (197): Bắt đầu thôi :khi (197):


Phần văn học nhé !!! Đầu tiên là tác phẩm "Tôi đi học" của Thanh Tịnh


Câu 1: Quê của nhà văn Thanh Tịnh ở đâu?

A. Nam Định
B. Hà Nội
C. Huế
D. Hà Nam

Câu 2: Tác phẩm thuộc thể loại gì?

A. Tiểu thuyết
B. Truyện ngắn
C. Hồi kí
D. Tùy bút

Câu 3: Nêu diễn biến tâm trạng của nhân vật tôi từ lúc trên đường đến trường ~> khi vào lớp đón nhận bài học đầu tiên

Câu 4: Hãy tìm và phân tích một hình ảnh so sánh mà bạn cho là hay nhất được nhà văn sử dụng trong tác phẩm

Câu 5: Phát biểu cảm nghĩ của bạn về nhân vật "tôi" trong tác phẩm "Tôi đi học"


Các bạn trả lời câu nào thì trích dẫn câu đó nhé :):):)
 
K

kute2linh

Câu 1: Quê của nhà văn Thanh Tịnh ở đâu?

A. Nam Định
B. Hà Nội
C. Huế
D. Hà Nam


+3
 
Last edited by a moderator:
K

kute2linh

Câu 2: Tác phẩm thuộc thể loại gì?

A. Tiểu thuyết
B. Truyện ngắn
C. Hồi kí
D. Tùy bút

Sai rồi bạn nhé
 
Last edited by a moderator:
M

manh550

5.“Hàng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường…”, những câu văn ấy của Thanh Tịnh đã xuất hiện trên văn đàn Việt Nam hơn sáu mươi năm rồi! Thế nhưng “Tôi đi học” vẫn là một trong những áng văn gợi cảm, trong trẻo đầy chất thơ của văn xuôi quốc ngữ Việt Nam. Không những thế, tác phẩm còn in đậm dấu ấn của Thanh Tịnh – một phong cách trữ tình nhẹ nhàng, nhiều mơ mộng và trong sáng. Dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện vẫn ắp đầy trong tâm trí ta những nét thơ dại đáng yêu của trẻ thơ trong buổi đầu đến lớp. Trong chúng ta ai cũng đã từng trải qua ngày tháng đầu tiên của tuổi học trò. Với Thanh Tịnh, trường làng Mỹ Lí là một mảng ký ức nhiều lần từng trở đi trở lại trong những trang viết của ông. Câu chuyện “tôi đi học” rất đơn giản, nhưng làm xúc động tất cả những ai từng cắp sách đến trường. Giọng kể chuyện bằng lối xưng hô trực tiếp “tôi” của nhà văn tạo cảm giác gần gũi chân thực, như một bản tự thuật tâm trạng mà dường như mỗi người chúng ta đều nhận ra mình trong đó. Nhà văn đã dẫn dắt chúng ta vào không gian êm đềm của mùa thu, trong khung cảnh một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, để trở về trên con đường làng dài và hẹp, để được sống lại cảm giác của một cậu bé ngây thơ nép mình bên mẹ, chập chững những bước chân đầu tiên đến trường. Cảm nhận về sự thay đổi không gian đã khắc ghi đậm nét, bởi chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. Chắc chắn, đó cũng là cảm giác của tất cả những ai đã, đang và từng đi học. Hình ảnh ấy thật gần gũi với chúng ta, giống như lời một câu hát ta đã từng quen thuộc “hôm nay em đến trường, mẹ dắt tay từng bước” (lời bài hát Đi học của Minh Chính - Bùi Đình Thảo ). Cảm giác của cậu bé như một con chim non vừa rời tổ, đang ngập ngừng những sải cánh đầu tiên, có chút chơi vơi nhưng thích thú. Thật thú vị biết bao khi ta cùng chia sẻ khoảnh khắc được cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn của cậu bé. Cảm giác ấy thực ra đã bắt đầu từ sự thay đổi đầu tiên mà cậu bé rất hãnh diện vì đi học “oai” hơn nhiều với những trò thả diều hay ra đồng nô đùa, dù rằng cậu vẫn có thể rất thèm được như thằng Quý, thằng Sơn để được tự do bay nhảy. Bởi lẽ đi học là được tiếp xúc với cả một thế giới những điều mới lạ: quần áo mới, sách vở mới, thậm chí oai hơn là được cầm …bút thước mà không để lộ vẻ khó khăn gì hết. Bởi chưa là người thạo nên cậu bé phải ganh tị và thèm muốn được như chúng bạn. Trường học quả là một thế giới tôn nghiêm khiến cho cậu bé phải lo sợ vẩn vơ khi ngắm nhìn và bước chân vào cái nơi vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hoà Ấp . Cái – đình – làng là nơi chỉ dành cho quan viên chức sắc, những người lớn mới được vào. Trường Mỹ Lí có lẽ chỉ dành cho người thạo, còn một cậu bé bước vào sẽ bị choáng ngợp trước vẻ oai nghiêm của nó, nên cảm giác hồi hộp là điều không tránh khỏi. Cảm giác được thấy mình trở nên quan trọng hơn cũng khiến cậu trở nên lúng túng. Không phải chỉ có cậu, mà đó cũng là tâm trạng chung của các cậu trò nhỏ: “Họ như con chim non đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ.”. Thật thú vị khi ta được biết cảm giác thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ. Có lẽ khi nhớ lại ngày đầu đi học ấy, nhà văn vẫn chưa hề quên những bước chân run run buổi đầu đời, như lần đầu tiên khám phá ra một thế giới lạ: cái gì cũng to, đẹp và trang trọng. Có lẽ trong đời cậu bé, chưa có lúc nào được tiếp xúc với nhiều người lạ đến thế. Nhất là lại có một ông đốc trang nghiêm nhận học sinh vào lớp. Trong tâm trí của cậu cũng như bạn bè đồng trang lứa, đó là thời khắc hết sức trịnh trọng, khiến tim như ngừng đập, quên cả sự hiện diện của người thân và “tự nhiên giật mình và lúng túng” khi được gọi đến tên. Dẫu cho ông đốc trường Mỹ Lí đã đón các cậu bằng lời nói sẽ, bằng cặp mắt hiền từ và cảm động thì cũng không đủ giúp các cậu vượt qua phút hồi hộp và căng thẳng. Đoạn văn tái hiện không khí ấy của Thanh Tịnh cũng không giấu được nụ cười hóm hỉnh với kỷ niệm đầu đời đáng nhớ, sau lời dặn của thầy đốc “các em đều nghe nhưng không em nào dám trả lời. Cũng may đã có một tiếng dạ ran của phụ huynh đáp lại”. Những dòng cảm xúc khó diễn tả đã được nhà văn thuật lại một cách sinh động khiến cho mỗi một ai khi đã lớn khôn hơn đọc lại không khỏi bật cười trước những tiếng khóc của các cậu bé lần đầu tiên chính thức không còn được ở bên cạnh người thân, bước vào một nơi lạ lùng mới mẻ như trường học: “Không giữ được chéo áo hay cánh tay người thân, vài ba cậu đã từ từ buớc lên đứng dưới hiên lớp […]Một cậu đứng đầu ôm mặt khóc. Tôi bất giác quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ tôi nức nở khóc theo. Tôi nghe sau lưng tôi, trong đám học trò mới, vài tiếng thút thít đang ngập ngừng trong cổ”. Nhưng cũng rất nhanh chóng, nỗi sợ hãi ban đầu qua đi khi cậu bé được chính thức bước vào trong lớp học. Cặp mắt tò mò cảm nhận một thế giới mới mà cậu bé bây giờ thấy lạ lạ và hay hay, để rồi sau đó tự nhiên lạm nhận là vật của riêng mình. Hoá ra đi học cũng không đáng sợ để cho cậu bé nhanh chóng nguôi ngoai cảm giác chưa bao giờ tôi thấy xa mẹ tôi như lần này. Trường làng Mỹ Lí cũng giống như đồng làng Lê Xá mà thôi, cũng có những người bạn tí hon. Cảm giác rất tự nhiên ấy chính là vì cậu bé lại được hoà vào thế giới của riêng những cậu học trò, vẫn được có những phút ước ao riêng tư với niềm vui thơ bé. Đoạn văn kết lại tác phẩm thật đẹp trong hình ảnh liên tưởng : “Một con chim con liệng đến đứng bên bờ cửa sổ, hót mấy tiếng rụt rè rồi vỗ cánh bay cao”. Cánh chim của đồng nội đã đến với lớp học để làm sống lại kỷ niệm những hôm đi chơi suốt cả ngày, để lại trở về bao hình ảnh quen thuộc của cánh đồng lúa hay bên bờ sông Viêm. Con chim con ấy cũng chính là hình ảnh cậu bé buổi đầu đến lớp rụt rè để một mai sẽ được bay cao vào khung trời cao rộng. Nhưng trước mắt cậu bé giờ đây là phấn trắng, bảng đen và nét chữ của thầy, để cậu lại nghiêm chỉnh lần đầu trong đời, thể hiện tư cách cậu học trò ngoan: “Tôi vòng tay lên bàn chăm chỉ nhìn thầy viết và lẩm nhẩm đánh vần đọc: Bài viết tập: Tôi đi học”. Một trang vở mới sẽ in những nét chữ đầu tiên đầy hứa hẹn cho một tương lai đang mở ra với những bé thơ. Ta nhận ra trong mỗi lời văn của Thanh Tịnh một sự trìu mến đặc biệt dành cho những suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật “tôi”. Bởi lẽ, đó chính là kỷ niệm đầu đời của nhà văn ,gắn với thế giới học trò mở ra bao ước vọng. Giọng văn nhẹ nhàng, hình ảnh khắc họa còn tươi rói bao nhiêu ký ức đầu đời đã làm nên chất thơ lan tỏa trong toàn bộ truyện ngắn. Truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh còn đọng mãi trong ta kỷ niệm đầu đời trong sáng hồn nhiên, ghi lại khoảnh khắc thật đẹp trong tâm hồn tuổi thơ. Những trang văn tinh tế, giàu sức biểu cảm sẽ còn làm biết bao thế hệ học sinh xúc động.

khuyến khích +5 cho bạn
 
Last edited by a moderator:
L

long_vu_dn2001

Để tớ:

Câu 1: Quê của nhà văn Thanh Tịnh ở đâu?

A. Nam Định
B. Hà Nội
C. Huế
D. Hà Nam

+3
 
Last edited by a moderator:
L

long_vu_dn2001

Câu 2: Tác phẩm thuộc thể loại gì?

A. Tiểu thuyết
B. Truyện ngắn
C. Hồi kí
D. Tùy bút

Chính xác +3
 
Last edited by a moderator:
L

long_vu_dn2001

Câu 3:

Diễn biến tâm trạng:

- Trên đường đến trường: Hồi hộp, háo hức
- Khi đang đứng giữa sân trường: Bỡ ngỡ, lo sợ, thèm vụng, ước ao
=> Cảm xúc rất tự nhiên của 1 đứa trẻ lần đầu tiên đến trường
- Khi nghe ông đốc gọi tên: Hồi hộp, lúng túng, khóc nức nở vì mới lạ và sợ hãi
- Khi vào lớp: Cảm thấy xa lạ mà gần gũi. Ngỡ ngàng mà tự tin bước vào giờ học đầu tiên

Dễ như ăn bánh

Chuẩn rồi, câu tự luận +5

típ tục nhá
 
Last edited by a moderator:
L

long_vu_dn2001

Câu 5:

Dòng cảm xuc của nhân vật "tôi" là dòng cảm xúc theo trinh tự không gian và thời gian. Đây là dòng cảm xúc vừa bỡ ngỡ vừa sợ sệt trong lần đầu tiên đi học:
- Nhân vật "tôi" cảm thấy mọi vật quanh mình thay đổi một cách lạ lùng, dù là con đường đã quen đi lại lắm lần. Và bỗng nhận ra rằng, chính mình đang có một sự thay đổi lớn lao: "hôm nay tôi đi học".
-Nhân vật"Tôi" đã có quyết tâm học tập ngay từ ngày đầu đi học, ko để thua kém bạn bè khi bảo với mẹ đưa cho mình cầm thước, bút.
-Rồi cảm thấy ngôi trường bỗng nhiên to lớn, đẹp đẽ, đâm ra lo sợ vẩn vơ...
-Qua 2 h/ả so sánh thấy rằng nhân vật tôi khát khao, và mong muốn như những ng học trò cũ để khỏi sợ sệt.
-Cảm thấy lo sợ khi phải rời xa bàn tay yêu thương của mẹ, và cuối cùng, cậu đã bật khóc nức nở. Chi tiết ấy ko phải nói rằng nv ''tôi'' nhút nhát, nhưng là lần đầu tiên rời xa cái thế giới quen thuộc mà mình vẫn thường ngày đối diện, bc vào hoàn toàn 1 thế giới khác.
-Khi đã vào lớp, nv "tôi" lại thấy mọi vật hay hay. Và thích thú nhìn ra xung quanh. Rồi tự nhiên ko còn cảm thấy xa lạ hay sợ hãi mà là cảm giác gần giũ thân quen ngay với cả những người bạn chưa lần nào gặp mặt.

Dễ như ăn bánh

Phát biểu cảm nghĩ nhé, nên viết thành đoạn văn +5 khuyến khích

@vũ: chút ra câu khó nhé
 
Last edited by a moderator:
M

manh550

Câu 1: Quê của nhà văn Thanh Tịnh ở đâu?

A. Nam Định
B. Hà Nội
C. Huế
D. Hà Nam

+3 ủng hộ mình nhá
 
Last edited by a moderator:
L

long_vu_dn2001

Câu 4 - Câu trả lời quyết định đây:
“ Tôi quên thế nào … bầu trời quang đãng”
“ Ý nghĩ ấy … trên ngọn núi”
“ Họ như con chim con … cảnh lạ”
Chức năng: Các so sánh xuất hiện ở các thời điểm khác nhau để diễn tả tâm trạng, cảm xúc của nhân vật tôi. Đây là các hình ảnh so sánh giàu hình ảnh, giàu sức gợi cảm được gắn với các cảnh sắc thiên nhiên tươi sáng, trữ tình

+5
 
Last edited by a moderator:
T

thuydung97

Câu 1: Quê của nhà văn Thanh Tịnh ở đâu?

A. Nam Định
B. Hà Nội
C. Huế
D. Hà Nam

Câu 2: Tác phẩm thuộc thể loại gì?

A. Tiểu thuyết
B. Truyện ngắn
C. Hồi kí
D. Tùy bút

+6 thank chị nhá
 
Last edited by a moderator:
T

tinaphan

Típ tục nhé mọi người

Bài típ theo : CẤP ĐỘ KHÁI QUÁT CỦA NGHĨA TỪ NGỮ


Câu 1: Một từ được coi là có nghĩa rộng, nghĩa hẹp khi nào?

Câu 2: Tìm :
+ Các từ ngữ được bao hàm trong phạm vi nghĩa của từ "lúa"
+ Từ ngữ có nghĩa rộng hơn so với nghĩa của từ "lúa"

Câu 3: Chỉ ra những từ ngữ không thuộc phạm vi nghĩa của nhóm từ ngữ sau đây:

Nhóm từ - Thuốc chữa bệnh: pê-ni-xi-lin, át-xpi-rin, thuốc lá, thuốc trừ sâu

A. Pê-ni-xi-lin
B. Át-xpi-rin
C. Thuốc lá
D. Thuốc trừ sâu

Câu 4: Tìm những từ có nghĩa hẹp hơn các từ ngữ sau : nghề nghiệp, truyện dân gian

Đơn giản nhé

 
L

leemin_28

Câu 3: Chỉ ra những từ ngữ không thuộc phạm vi nghĩa của nhóm từ ngữ sau đây:

Nhóm từ - Thuốc chữa bệnh: pê-ni-xi-lin, át-xpi-rin, thuốc lá, thuốc trừ sâu

A. Pê-ni-xi-lin
B. Át-xpi-rin
C. Thuốc lá
D. Thuốc trừ sâu

Sai rồi min nhé, suy nghĩ thêm
 
Last edited by a moderator:
O

one_day

Câu 3: Chỉ ra những từ ngữ không thuộc phạm vi nghĩa của nhóm từ ngữ sau đây:

Nhóm từ - Thuốc chữa bệnh: pê-ni-xi-lin, át-xpi-rin, thuốc lá, thuốc trừ sâu

A. Pê-ni-xi-lin
B. Át-xpi-rin
C. Thuốc lá
D. Thuốc trừ sâu


Chính xác +3
 
Last edited by a moderator:
O

one_day

Câu 1: Một từ được coi là có nghĩa rộng, nghĩa hẹp khi nào?
- Một từ ngữ được coi là có nghĩa rộng khi phạm vi nghĩa của từ ngữ đó bao gồm phạm vi nghĩa của một số từ ngữ khác.
- Một từ ngữ được coi là có nghĩa hẹp khi phạm vi nghĩa của từ ngữ đó được bao hàm trong phạm vi nghĩa của một từ ngữ khác.


Chuẩn rồi +5
 
Last edited by a moderator:
O

one_day

Câu 2: Tìm :
+ Các từ ngữ được bao hàm trong phạm vi nghĩa của từ "lúa"
+ Từ ngữ có nghĩa rộng hơn so với nghĩa của từ "lúa"
+ “Lúa” có nghĩa rộng hơn các từ ngữ: lúa nếp, lúa tẻ, lúa tám thơm…
+ "Lúa" lại có nghĩa hẹp hơn với từ “ngũ cốc”.



+5
 
Last edited by a moderator:
O

one_day

Câu 4: Tìm những từ có nghĩa hẹp hơn các từ ngữ sau : nghề nghiệp, truyện dân gian
+ Từ “nghề nghiệp” có nghĩa rộng hơn các từ: bác sĩ, kỹ sư, công nhân, lái xe, thư ký, công an, giáo viên, .....
+ Từ "truyện dân gian" có nghĩa rộng hơn các từ: truyện cổ tích, truyền thuyết, thần thoại, truyện ngụ ngôn,...


+5
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom