Cổ động viên Nhật khiến cả thế giới cảm phục vì nhặt rác sau trận đấu

V

vuonghao159357

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

fan_Nhat.jpg

iớiCác cổ động viên Nhật Bản đã để lại ấn tượng mạnh mẽ tại World Cup 2014 bởi sự ý thức của mình, khiến cả thế giới phải cảm phục.

Dù rất thất vọng khi đội nhà để thua ngược Cote d'Ivoire ở trận ra quân, nhưng tan trận, các cổ động viên xứ Phù Tang vẫn nán lại nhặt cho bằng sạch từng mảnh rác nhỏ trên khán đài sân Arena Pernambuco ở Recife.

Mỗi cổ động viên "Samurai Xanh" đều đem theo một chiếc túi nylon để nhặt rác rồi đem vứt vào thùng.

Không chỉ tại World Cup mà ở tất cả các sự kiện lớn nhỏ diễn ra nơi công cộng, người Nhật đều có ý thức thu dọn rác như vậy, hoàn toàn tự nguyện chứ không cần phải ai đó nhắc nhở.

Ý thức tuyệt vời của các cổ động viên Nhật khiến cổ động viên nhiều nước cảm thấy xấu hổ với hành động xả rác bừa bãi của mình.

Mà cũng không chỉ các cổ động viên Nhật, các cầu thủ "Samurai Xanh" cũng được khen ngợi vì luôn nán lại sân nhiều phút sau khi trọng tài nổi còi mãn cuộc để cúi đầu cảm ơn khán giả, thay vì đi thẳng vào đường hầm như nhiều đội bóng khác.

Ý thức đó có lẽ cũng đã phần nào lý giải vì sao người Nhật đã vượt qua những khó khăn chồng chất để xây dựng đất nước cường thịnh, vươn mình đứng dậy sau Chiến tranh Thế giới thứ hai, hay gần nhất là sau thảm họa kép động đất-sóng thần hôm 11/3/2011, tạo nên một hình ảnh đẹp làm gương cho cả thế g.

doi_tuyen_Nhat.jpg
 
V

vuonghao159357

nước ta mà ở cạnh Nhật Bản thì đẹp
sao lại ở sát thằng TQ nhỉ................................................................................
 
C

cherrynguyen_298

giàu nghèo chưa biết
nhưng chắc chắn là ko có tranh chấp lãnh thổ............

có nhé bác.

Nhật Bản và Trung Quốc có tranh chấp nhau 1 hòn đảo mà TQ gọi là Điếu Ngư còn NB là Senkaku. Nhưng dĩ nhiên hòn đảo đó thực tế khác vs VN vì nó chẳng rõ là của bên nào.

A vuonghao159357 đọc mẩu truyện này chưa ?

Truyện này có thật vào lúc thảm họa động đất và sóng thần Nhật Bản năm 2011
.

Tối hôm qua tôi được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho những người bị nạn. Trong cái hàng rồng rắn những người xếp hàng tôi chú ý đến một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà em lại xếp hàng cuối cùng, tôi sợ đến lượt của em thì chắc chẳng còn thức ăn nên mới lại hỏi thăm.

Em kể khi đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần đến, cha của em làm việc gần đó đã chạy đến trường, từ ban công lầu 3 của trường em nhìn thấy chiếc xe và cha bị nước cuốn trôi, nhiều khả năng đã chết.

Hỏi mẹ đâu, em nói nhà em nằm ngay bờ biển, mẹ và em em chắc cũng không chạy kịp. Thằng nhỏ quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe hỏi đến thân nhân.

Nhìn thấy em nhỏ lạnh, tôi mới cởi cái áo khoác cảnh sát trùm lên người em nhỏ. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của tôi bị rơi ra ngoài, tôi nhặt lên đưa cho em và nói: "Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói". Cậu bé nhận túi lương khô của tôi, khom người cảm ơn. Tôi tưởng em sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu bé ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi lại quay lại xếp hàng.

Ngạc nhiên vô cùng, tôi hỏi tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó. Cậu bé trả lời: "Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ".

 
V

vuonghao159357

cái hòn đảo đó cả thế giới cũng chưa biết của ai
nhưng mấy đảo của ta rõ ràng thế nó còn sang cướp
 
M

mua_sao_bang_98

có nhé bác.

Nhật Bản và Trung Quốc có tranh chấp nhau 1 hòn đảo mà TQ gọi là Điếu Ngư còn NB là Senkaku. Nhưng dĩ nhiên hòn đảo đó thực tế khác vs VN vì nó chẳng rõ là của bên nào.

A vuonghao159357 đọc mẩu truyện này chưa ?

Truyện này có thật vào lúc thảm họa động đất và sóng thần Nhật Bản năm 2011
.

Tối hôm qua tôi được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho những người bị nạn. Trong cái hàng rồng rắn những người xếp hàng tôi chú ý đến một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà em lại xếp hàng cuối cùng, tôi sợ đến lượt của em thì chắc chẳng còn thức ăn nên mới lại hỏi thăm.

Em kể khi đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần đến, cha của em làm việc gần đó đã chạy đến trường, từ ban công lầu 3 của trường em nhìn thấy chiếc xe và cha bị nước cuốn trôi, nhiều khả năng đã chết.

Hỏi mẹ đâu, em nói nhà em nằm ngay bờ biển, mẹ và em em chắc cũng không chạy kịp. Thằng nhỏ quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe hỏi đến thân nhân.

Nhìn thấy em nhỏ lạnh, tôi mới cởi cái áo khoác cảnh sát trùm lên người em nhỏ. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của tôi bị rơi ra ngoài, tôi nhặt lên đưa cho em và nói: "Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói". Cậu bé nhận túi lương khô của tôi, khom người cảm ơn. Tôi tưởng em sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu bé ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi lại quay lại xếp hàng.

Ngạc nhiên vô cùng, tôi hỏi tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó. Cậu bé trả lời: "Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ".


ở quyển ôn thi vào lớp 10 tỉnh thái bình mình thì phải! .
 
S

satthuphucthu

có nhé bác.

Nhật Bản và Trung Quốc có tranh chấp nhau 1 hòn đảo mà TQ gọi là Điếu Ngư còn NB là Senkaku. Nhưng dĩ nhiên hòn đảo đó thực tế khác vs VN vì nó chẳng rõ là của bên nào.

A vuonghao159357 đọc mẩu truyện này chưa ?

Truyện này có thật vào lúc thảm họa động đất và sóng thần Nhật Bản năm 2011
.

Tối hôm qua tôi được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho những người bị nạn. Trong cái hàng rồng rắn những người xếp hàng tôi chú ý đến một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà em lại xếp hàng cuối cùng, tôi sợ đến lượt của em thì chắc chẳng còn thức ăn nên mới lại hỏi thăm.

Em kể khi đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần đến, cha của em làm việc gần đó đã chạy đến trường, từ ban công lầu 3 của trường em nhìn thấy chiếc xe và cha bị nước cuốn trôi, nhiều khả năng đã chết.

Hỏi mẹ đâu, em nói nhà em nằm ngay bờ biển, mẹ và em em chắc cũng không chạy kịp. Thằng nhỏ quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe hỏi đến thân nhân.

Nhìn thấy em nhỏ lạnh, tôi mới cởi cái áo khoác cảnh sát trùm lên người em nhỏ. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của tôi bị rơi ra ngoài, tôi nhặt lên đưa cho em và nói: "Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói". Cậu bé nhận túi lương khô của tôi, khom người cảm ơn. Tôi tưởng em sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu bé ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi lại quay lại xếp hàng.

Ngạc nhiên vô cùng, tôi hỏi tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó. Cậu bé trả lời: "Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ".


ở quyển ôn thi vào lớp 10 tỉnh thái bình mình thì phải! .


Còn cái này em ôn thi zo lớp 6 trường chuyện em đọc rui :))
 
G

giadungvietlong

Tinh thần người Nhật mà, vì vậy Nhật Bản mới trở thành một cường quốc phát triển như hiện nay
 
Top Bottom