Tâm sự Chuyển trường

dotnatbet

Học sinh chăm học
Thành viên
20 Tháng sáu 2018
352
301
66
Đà Nẵng
huynh ba chanh
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Cấp 2 mik là 1 người khá là ngoại giao. Mình có bạn thân và mình quên khá nhiều người trong trường. Mình cảm thấy rất hạnh phúc khi cứ về nhà là lại đc con bạn thân bữa giàu thì rủ đi uống trà sữa bữa nghèo thì ăn miếng bánh bía 3k. Trường mik cũng là trường thành phố. Vật chất thì tốt, thầy cô thì thân thiện dễ thương. Vì mik bik cách chủ động làm quen với 1 số người nhanh , nhiều đến nỗi mà mik hoàn toàn nghĩ mik là 1 người hướng ngoại và có khả năng giao tiếp tốt. Cuộc đời của mik khá là hoàn hảo.
Cho đến khi mik lên cấp 3. Đùng 1 cái mẹ mik chuyển nhà, mik thì chuyển trường về nơi quê. Mik ko quên ai. Cái cảm giác lạc lõng cô đơn đến tột cùng. Mik rất sợ cảm giác đó. Cái cảm giác mà xưng quanh ai cũng có bạn còn mik thì đứng trơ ra 1 góc. Mới đầu thì mik bắt chuyện với 1 số bạn ít nói. Mik tìm mọi cách tham gia hoạt đoobgj trường lớp để có thể kết nối bạn bè. Trong đó có diễn kịch. Mik đc giáo đóng vai học sinh. Nhây nhây 1 tí. Có 1 bạn rất nổi trong lớp chỉ mik diễn ntn nhưng mik cản thấy ko đc tự nhiên và còn hơi lố. Xong cái mik nói toẹt ra cảm nhận của mik lúc ấy luôn. Cả 1 đám nhìn mik kiêủ ngoài hanh tinh và xong từ đó mik rút lỗi xem xét lời nói hơn. Do đó mik có xu hướng khép kín ko thể hiện bản thân như hồi cấp 2 hơn. Nên là mik tự cảm thấy mik đã ít nói hơn rồi đã vậy còn bị tẩy chay ( vì chọc giận bạn đó) . Mik cảm thấy ko bạn, ko bè. Mik từ 1 con tưng tửng thành 1 đứa lầm lì ít nói. Mik có hay chơi với 1 con bé ít nói khác. Nhưng nhỏ đó thì lúc nào cũng u ám về đời. Nó kể chuyện buồn của nó 1 lần ừ mik thông cảm ko sao nhưng đằng này nó kể tới 3 4 lần. Cứ y như nhìn thấy mặt mũi nó lại buồn. Mik ko thể chơi với bạn ấy đc. Vì mik sẽ bị chuyền nguồn năng lượng tiêu cực. Ko chơi với bạn ấy mik cũng chẳng bik chơi với ai. Con tim mik bảo mik ra ngoài và kết bạn thể hiện mik nhiều hơn đi. Nhưng ra ngoài là ngoài nào ? Ngoài cái lớp tẩy chay mik thì còn ngoài nào nữa, mik ko đi học thêm . Muốn tham gia CLB thì trường mik lại ko tổ chức. Mik vừa mới đi thăm lại con bạn thân năm cũ. Nó thì vẫn như vậy, tào lao nhưng bik lắng nghe, nhiệt tình với mik. Mik thì lại thấy mik thay đổi nhiều ko còn cười nói tự nhiên với nó như cấp 2 nữa. Mik cảm thấy buồn dã man. Có lẽ mik bị kém giao tiếp trong thời gian dài nên mới cảm thấy như thế. Đôi lúc mik tự cố gắng vạch ra kế hoạch kết thêm bạn vì mik thấy cứ ngồi im như phỗng trong lớp sớm muộn thanh xuân trôi qua sẽ hối hận mất. Mik mới mày mò tập nói chuyện với 1 đứa mà mik rất quí. Vì nó giỏi trong khoản giao tiếp, hay kể chuyện cười. Nhưng mỗi lần mik ngồi nói chuyện với nó là nó có con bạn thân kè kè bên. 2 đứa nó cứ nói luyên thuyên những chuyện mà mik ko hỉu. Mik thấy mik như kẻ lạc loài vậy. Mik rủ tiếp 1 con bé nhây nhây lớp mik. Tính bó dễ thương ai cũng thân đc. Mik đánh liều rủ nó đi trà sữa nhưng nó tỏ ra bất ngờ và giờ vẫn chưa rep lại tin nhắn mik. Mỗi lần nhìn đôi bạn thân đi tung tăn tim mik lại buồn. Mik cũng muốn có bạn thân. Lại sợ cảm giác cô đơn. Cứ mỗi lần có 1 bạn lớp mik lên trả bài là lớp mik cứ nhắc lên hộ bạn ấy theo. Đến lượt mik trả lời đúng câu nào là các bạn ấy cứ đem ra mổ xẻ, lạnh nhạt. Mik cảm giác như mik ko còn là chính bản thân mik nữa rồi. Lúc nào cũng đưa cái mặt buồn của con bé mà lúc đầu mik hay chơi ấy.
Mik đăng ko phải là để nhận lời khuyên, mik đăng là muốn chia sẻ câu truyện. Mik bik mik phải sống vui sống trọn khoảnh khắc tuổi thanh xuân. Nhưng tuổi thanh xuân của mik mờ lắm. Ko bik có bạn nào trải qua khủng hoảng đấy giống mik chưa ???
 

Kun なさきあみくん

Học sinh chăm học
Thành viên
9 Tháng mười 2019
223
882
96
17
Hà Nội
Hocmai Forum
Cấp 2 mik là 1 người khá là ngoại giao. Mình có bạn thân và mình quên khá nhiều người trong trường. Mình cảm thấy rất hạnh phúc khi cứ về nhà là lại đc con bạn thân bữa giàu thì rủ đi uống trà sữa bữa nghèo thì ăn miếng bánh bía 3k. Trường mik cũng là trường thành phố. Vật chất thì tốt, thầy cô thì thân thiện dễ thương. Vì mik bik cách chủ động làm quen với 1 số người nhanh , nhiều đến nỗi mà mik hoàn toàn nghĩ mik là 1 người hướng ngoại và có khả năng giao tiếp tốt. Cuộc đời của mik khá là hoàn hảo.
Cho đến khi mik lên cấp 3. Đùng 1 cái mẹ mik chuyển nhà, mik thì chuyển trường về nơi quê. Mik ko quên ai. Cái cảm giác lạc lõng cô đơn đến tột cùng. Mik rất sợ cảm giác đó. Cái cảm giác mà xưng quanh ai cũng có bạn còn mik thì đứng trơ ra 1 góc. Mới đầu thì mik bắt chuyện với 1 số bạn ít nói. Mik tìm mọi cách tham gia hoạt đoobgj trường lớp để có thể kết nối bạn bè. Trong đó có diễn kịch. Mik đc giáo đóng vai học sinh. Nhây nhây 1 tí. Có 1 bạn rất nổi trong lớp chỉ mik diễn ntn nhưng mik cản thấy ko đc tự nhiên và còn hơi lố. Xong cái mik nói toẹt ra cảm nhận của mik lúc ấy luôn. Cả 1 đám nhìn mik kiêủ ngoài hanh tinh và xong từ đó mik rút lỗi xem xét lời nói hơn. Do đó mik có xu hướng khép kín ko thể hiện bản thân như hồi cấp 2 hơn. Nên là mik tự cảm thấy mik đã ít nói hơn rồi đã vậy còn bị tẩy chay ( vì chọc giận bạn đó) . Mik cảm thấy ko bạn, ko bè. Mik từ 1 con tưng tửng thành 1 đứa lầm lì ít nói. Mik có hay chơi với 1 con bé ít nói khác. Nhưng nhỏ đó thì lúc nào cũng u ám về đời. Nó kể chuyện buồn của nó 1 lần ừ mik thông cảm ko sao nhưng đằng này nó kể tới 3 4 lần. Cứ y như nhìn thấy mặt mũi nó lại buồn. Mik ko thể chơi với bạn ấy đc. Vì mik sẽ bị chuyền nguồn năng lượng tiêu cực. Ko chơi với bạn ấy mik cũng chẳng bik chơi với ai. Con tim mik bảo mik ra ngoài và kết bạn thể hiện mik nhiều hơn đi. Nhưng ra ngoài là ngoài nào ? Ngoài cái lớp tẩy chay mik thì còn ngoài nào nữa, mik ko đi học thêm . Muốn tham gia CLB thì trường mik lại ko tổ chức. Mik vừa mới đi thăm lại con bạn thân năm cũ. Nó thì vẫn như vậy, tào lao nhưng bik lắng nghe, nhiệt tình với mik. Mik thì lại thấy mik thay đổi nhiều ko còn cười nói tự nhiên với nó như cấp 2 nữa. Mik cảm thấy buồn dã man. Có lẽ mik bị kém giao tiếp trong thời gian dài nên mới cảm thấy như thế. Đôi lúc mik tự cố gắng vạch ra kế hoạch kết thêm bạn vì mik thấy cứ ngồi im như phỗng trong lớp sớm muộn thanh xuân trôi qua sẽ hối hận mất. Mik mới mày mò tập nói chuyện với 1 đứa mà mik rất quí. Vì nó giỏi trong khoản giao tiếp, hay kể chuyện cười. Nhưng mỗi lần mik ngồi nói chuyện với nó là nó có con bạn thân kè kè bên. 2 đứa nó cứ nói luyên thuyên những chuyện mà mik ko hỉu. Mik thấy mik như kẻ lạc loài vậy. Mik rủ tiếp 1 con bé nhây nhây lớp mik. Tính bó dễ thương ai cũng thân đc. Mik đánh liều rủ nó đi trà sữa nhưng nó tỏ ra bất ngờ và giờ vẫn chưa rep lại tin nhắn mik. Mỗi lần nhìn đôi bạn thân đi tung tăn tim mik lại buồn. Mik cũng muốn có bạn thân. Lại sợ cảm giác cô đơn. Cứ mỗi lần có 1 bạn lớp mik lên trả bài là lớp mik cứ nhắc lên hộ bạn ấy theo. Đến lượt mik trả lời đúng câu nào là các bạn ấy cứ đem ra mổ xẻ, lạnh nhạt. Mik cảm giác như mik ko còn là chính bản thân mik nữa rồi. Lúc nào cũng đưa cái mặt buồn của con bé mà lúc đầu mik hay chơi ấy.
Mik đăng ko phải là để nhận lời khuyên, mik đăng là muốn chia sẻ câu truyện. Mik bik mik phải sống vui sống trọn khoảnh khắc tuổi thanh xuân. Nhưng tuổi thanh xuân của mik mờ lắm. Ko bik có bạn nào trải qua khủng hoảng đấy giống mik chưa ???
em cái cảm giác ý của cj vì hồi lớp 6 em cx tùng bị tẩy chay như thé nhưng chúng nó chs ác hơn là chs nhấc người em kéo đi oy để em bị ngã cầu thang gãy tay bó lá mất 2 tháng rồi sau này đần đàn em cx chs đc vs nhiều bn trog lớp.
Nếu chị thấy cô đơn thì hãy lên đay ns chuyện vs mn ở đây cx đc mà vì em thậy mn dễ gần, dễ mếm mà cx nhiệt tình vs vui lắm! Lên đừng lo bỏ lỡ thanh xuân nhé hãy cứ thể hiện bản thân mk cho mn thấy rồi họ sẽ bt họ sai maf~ Em tin cj lm đc !;)
 

Hồ Nhi

Học sinh tiêu biểu
Thành viên
17 Tháng mười 2017
3,900
6,231
691
19
Nghệ An
Trường THPT Quỳnh Lưu 1
Cấp 2 mik là 1 người khá là ngoại giao. Mình có bạn thân và mình quên khá nhiều người trong trường. Mình cảm thấy rất hạnh phúc khi cứ về nhà là lại đc con bạn thân bữa giàu thì rủ đi uống trà sữa bữa nghèo thì ăn miếng bánh bía 3k. Trường mik cũng là trường thành phố. Vật chất thì tốt, thầy cô thì thân thiện dễ thương. Vì mik bik cách chủ động làm quen với 1 số người nhanh , nhiều đến nỗi mà mik hoàn toàn nghĩ mik là 1 người hướng ngoại và có khả năng giao tiếp tốt. Cuộc đời của mik khá là hoàn hảo.
Cho đến khi mik lên cấp 3. Đùng 1 cái mẹ mik chuyển nhà, mik thì chuyển trường về nơi quê. Mik ko quên ai. Cái cảm giác lạc lõng cô đơn đến tột cùng. Mik rất sợ cảm giác đó. Cái cảm giác mà xưng quanh ai cũng có bạn còn mik thì đứng trơ ra 1 góc. Mới đầu thì mik bắt chuyện với 1 số bạn ít nói. Mik tìm mọi cách tham gia hoạt đoobgj trường lớp để có thể kết nối bạn bè. Trong đó có diễn kịch. Mik đc giáo đóng vai học sinh. Nhây nhây 1 tí. Có 1 bạn rất nổi trong lớp chỉ mik diễn ntn nhưng mik cản thấy ko đc tự nhiên và còn hơi lố. Xong cái mik nói toẹt ra cảm nhận của mik lúc ấy luôn. Cả 1 đám nhìn mik kiêủ ngoài hanh tinh và xong từ đó mik rút lỗi xem xét lời nói hơn. Do đó mik có xu hướng khép kín ko thể hiện bản thân như hồi cấp 2 hơn. Nên là mik tự cảm thấy mik đã ít nói hơn rồi đã vậy còn bị tẩy chay ( vì chọc giận bạn đó) . Mik cảm thấy ko bạn, ko bè. Mik từ 1 con tưng tửng thành 1 đứa lầm lì ít nói. Mik có hay chơi với 1 con bé ít nói khác. Nhưng nhỏ đó thì lúc nào cũng u ám về đời. Nó kể chuyện buồn của nó 1 lần ừ mik thông cảm ko sao nhưng đằng này nó kể tới 3 4 lần. Cứ y như nhìn thấy mặt mũi nó lại buồn. Mik ko thể chơi với bạn ấy đc. Vì mik sẽ bị chuyền nguồn năng lượng tiêu cực. Ko chơi với bạn ấy mik cũng chẳng bik chơi với ai. Con tim mik bảo mik ra ngoài và kết bạn thể hiện mik nhiều hơn đi. Nhưng ra ngoài là ngoài nào ? Ngoài cái lớp tẩy chay mik thì còn ngoài nào nữa, mik ko đi học thêm . Muốn tham gia CLB thì trường mik lại ko tổ chức. Mik vừa mới đi thăm lại con bạn thân năm cũ. Nó thì vẫn như vậy, tào lao nhưng bik lắng nghe, nhiệt tình với mik. Mik thì lại thấy mik thay đổi nhiều ko còn cười nói tự nhiên với nó như cấp 2 nữa. Mik cảm thấy buồn dã man. Có lẽ mik bị kém giao tiếp trong thời gian dài nên mới cảm thấy như thế. Đôi lúc mik tự cố gắng vạch ra kế hoạch kết thêm bạn vì mik thấy cứ ngồi im như phỗng trong lớp sớm muộn thanh xuân trôi qua sẽ hối hận mất. Mik mới mày mò tập nói chuyện với 1 đứa mà mik rất quí. Vì nó giỏi trong khoản giao tiếp, hay kể chuyện cười. Nhưng mỗi lần mik ngồi nói chuyện với nó là nó có con bạn thân kè kè bên. 2 đứa nó cứ nói luyên thuyên những chuyện mà mik ko hỉu. Mik thấy mik như kẻ lạc loài vậy. Mik rủ tiếp 1 con bé nhây nhây lớp mik. Tính bó dễ thương ai cũng thân đc. Mik đánh liều rủ nó đi trà sữa nhưng nó tỏ ra bất ngờ và giờ vẫn chưa rep lại tin nhắn mik. Mỗi lần nhìn đôi bạn thân đi tung tăn tim mik lại buồn. Mik cũng muốn có bạn thân. Lại sợ cảm giác cô đơn. Cứ mỗi lần có 1 bạn lớp mik lên trả bài là lớp mik cứ nhắc lên hộ bạn ấy theo. Đến lượt mik trả lời đúng câu nào là các bạn ấy cứ đem ra mổ xẻ, lạnh nhạt. Mik cảm giác như mik ko còn là chính bản thân mik nữa rồi. Lúc nào cũng đưa cái mặt buồn của con bé mà lúc đầu mik hay chơi ấy.
Mik đăng ko phải là để nhận lời khuyên, mik đăng là muốn chia sẻ câu truyện. Mik bik mik phải sống vui sống trọn khoảnh khắc tuổi thanh xuân. Nhưng tuổi thanh xuân của mik mờ lắm. Ko bik có bạn nào trải qua khủng hoảng đấy giống mik chưa ???
Mình đồng cảm với bạn, vì mình cũng đã từng bị như vậy. Đó là năm lớp 5. Trước đó trong nhóm mình chơi thì mình rất được yêu quý, ai cũng chơi với mình, mình còn đi hòa giải cho các cặp bạn thân đang giận nhau, ... Nhưng đầu năm lớp 5, thật sự mình không hiểu chuyện gì xảy ra, giống như bị hiểu lầm về lời nói hay sao ấy, mọi người ghét mình, lạnh nhạt với mình, mình luôn phải 1 mình. Có lẽ mình may mắn hơn bạn 1 chút, đó là mình có quen với 1 số người bạn lớp khác, nên ra chơi có thể chạy qua lớp họ. Nhưng cũng chả vui là bao đâu. Quãng thời gian đó trôi qua như cực hình. Nhưng khoảng mấy tháng sau đấy, 2 trong số những bạn kia quay lại hiểu và nói chuyện với mình, rồi dần dần quan hệ với tất cả đều tốt trở lại.
Bạn biết đấy, " Cây ngay không sợ chết đứng", tin rằng sẽ đến 1 ngày mọi người hiểu cho bạn. "Thanh xuân không phải khoảng thời gian cấp 3, mà là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của mỗi con người ". Có lẽ khoảng thời gian này sẽ là quãng thời gian khó khăn, nhưng biết đâu nó lại là 1 bài học quý giá cho hành trang sau này của bạn. Có " bạn thân " thì cũng tốt đấy, nhưng không có thì cũng không sao. Mẹ mình thường nói rằng; " Cuộc sống của con người còn rất dài, sau này sẽ còn quen được với rất nhiều, rất nhiều người nữa. Có thể lúc này chúng ta là bạn nhưng sau này lại chẳng biết nhau là ai. Vì vậy không nên quá thân thiết với 1 người nào, và cũng không nên đặt nặng vấn đề bạn thân". Mình cảm thấy, 1 người bạn thân trên mạng, có khi còn quý giá hơn là những " bạn thân" ở ngoài đời.
Trải nghiệm của 15 năm không nói lên điều gì, nhưng mình muốn chia sẻ 1 chút để bạn thoải mái hơn, mình cũng nhẹ lòng. Cứ thể hiện bản thân mình, mặc kệ sự dèm pha của mọi người xung quanh. Chứng tỏ cho họ thấy mình có thực lực. Vậy là được rồi
Chúc mọi điều tốt lành đến với bạn <3
 

Người ẩn danh trong bóng tối

Học sinh chăm học
Thành viên
21 Tháng mười một 2018
322
141
86
Hà Nội
Ở đậu
Cấp 2 mik là 1 người khá là ngoại giao. Mình có bạn thân và mình quên khá nhiều người trong trường. Mình cảm thấy rất hạnh phúc khi cứ về nhà là lại đc con bạn thân bữa giàu thì rủ đi uống trà sữa bữa nghèo thì ăn miếng bánh bía 3k. Trường mik cũng là trường thành phố. Vật chất thì tốt, thầy cô thì thân thiện dễ thương. Vì mik bik cách chủ động làm quen với 1 số người nhanh , nhiều đến nỗi mà mik hoàn toàn nghĩ mik là 1 người hướng ngoại và có khả năng giao tiếp tốt. Cuộc đời của mik khá là hoàn hảo.
Cho đến khi mik lên cấp 3. Đùng 1 cái mẹ mik chuyển nhà, mik thì chuyển trường về nơi quê. Mik ko quên ai. Cái cảm giác lạc lõng cô đơn đến tột cùng. Mik rất sợ cảm giác đó. Cái cảm giác mà xưng quanh ai cũng có bạn còn mik thì đứng trơ ra 1 góc. Mới đầu thì mik bắt chuyện với 1 số bạn ít nói. Mik tìm mọi cách tham gia hoạt đoobgj trường lớp để có thể kết nối bạn bè. Trong đó có diễn kịch. Mik đc giáo đóng vai học sinh. Nhây nhây 1 tí. Có 1 bạn rất nổi trong lớp chỉ mik diễn ntn nhưng mik cản thấy ko đc tự nhiên và còn hơi lố. Xong cái mik nói toẹt ra cảm nhận của mik lúc ấy luôn. Cả 1 đám nhìn mik kiêủ ngoài hanh tinh và xong từ đó mik rút lỗi xem xét lời nói hơn. Do đó mik có xu hướng khép kín ko thể hiện bản thân như hồi cấp 2 hơn. Nên là mik tự cảm thấy mik đã ít nói hơn rồi đã vậy còn bị tẩy chay ( vì chọc giận bạn đó) . Mik cảm thấy ko bạn, ko bè. Mik từ 1 con tưng tửng thành 1 đứa lầm lì ít nói. Mik có hay chơi với 1 con bé ít nói khác. Nhưng nhỏ đó thì lúc nào cũng u ám về đời. Nó kể chuyện buồn của nó 1 lần ừ mik thông cảm ko sao nhưng đằng này nó kể tới 3 4 lần. Cứ y như nhìn thấy mặt mũi nó lại buồn. Mik ko thể chơi với bạn ấy đc. Vì mik sẽ bị chuyền nguồn năng lượng tiêu cực. Ko chơi với bạn ấy mik cũng chẳng bik chơi với ai. Con tim mik bảo mik ra ngoài và kết bạn thể hiện mik nhiều hơn đi. Nhưng ra ngoài là ngoài nào ? Ngoài cái lớp tẩy chay mik thì còn ngoài nào nữa, mik ko đi học thêm . Muốn tham gia CLB thì trường mik lại ko tổ chức. Mik vừa mới đi thăm lại con bạn thân năm cũ. Nó thì vẫn như vậy, tào lao nhưng bik lắng nghe, nhiệt tình với mik. Mik thì lại thấy mik thay đổi nhiều ko còn cười nói tự nhiên với nó như cấp 2 nữa. Mik cảm thấy buồn dã man. Có lẽ mik bị kém giao tiếp trong thời gian dài nên mới cảm thấy như thế. Đôi lúc mik tự cố gắng vạch ra kế hoạch kết thêm bạn vì mik thấy cứ ngồi im như phỗng trong lớp sớm muộn thanh xuân trôi qua sẽ hối hận mất. Mik mới mày mò tập nói chuyện với 1 đứa mà mik rất quí. Vì nó giỏi trong khoản giao tiếp, hay kể chuyện cười. Nhưng mỗi lần mik ngồi nói chuyện với nó là nó có con bạn thân kè kè bên. 2 đứa nó cứ nói luyên thuyên những chuyện mà mik ko hỉu. Mik thấy mik như kẻ lạc loài vậy. Mik rủ tiếp 1 con bé nhây nhây lớp mik. Tính bó dễ thương ai cũng thân đc. Mik đánh liều rủ nó đi trà sữa nhưng nó tỏ ra bất ngờ và giờ vẫn chưa rep lại tin nhắn mik. Mỗi lần nhìn đôi bạn thân đi tung tăn tim mik lại buồn. Mik cũng muốn có bạn thân. Lại sợ cảm giác cô đơn. Cứ mỗi lần có 1 bạn lớp mik lên trả bài là lớp mik cứ nhắc lên hộ bạn ấy theo. Đến lượt mik trả lời đúng câu nào là các bạn ấy cứ đem ra mổ xẻ, lạnh nhạt. Mik cảm giác như mik ko còn là chính bản thân mik nữa rồi. Lúc nào cũng đưa cái mặt buồn của con bé mà lúc đầu mik hay chơi ấy.
Mik đăng ko phải là để nhận lời khuyên, mik đăng là muốn chia sẻ câu truyện. Mik bik mik phải sống vui sống trọn khoảnh khắc tuổi thanh xuân. Nhưng tuổi thanh xuân của mik mờ lắm. Ko bik có bạn nào trải qua khủng hoảng đấy giống mik chưa ???
Cảm giác này thật khó tả nhỉ . Nhưng thôi anh/chị hãy làm quen với 1 môi trường mới đi nhé
 
Top Bottom