Chuyện người con gái nam xương

B

bongbin302

Đoạn 1 : bắt đầu từ '' Thiếp vốn con kẻ khó ... mong chàng đừng ... nghi oan cho thiếp ''
------> Nàng cảm thấy may mắn khi '' được nương tựa nhà giàu ''
Đoạn 2 : từ ' Thiếp sở dĩ .... Vọng Phu kia nữa ''
-------> Nang bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng
Đoạn cuối : Kẻ bạc mênh...mọi người phỉ nhổ''
---------> Nàng ý thức đuợc danh dự và phẩm hạnh của mình
(đây là ý kiến của mình nếu thấy được bạn thanks cho mình nhé :khi (105): )
(Mình không biết dùng công cụ để vẽ nên mình chỉ viết ra thôi :) )
---------------------------------------------------------------------------------
--------------------------------------------------------------------------------
I realized why I was lost. It's not because I didn't have a map... It was because I didn't have a destination.
Tôi nhận ra vì sao mình lạc đường, không phải vì tôi không có bản đồ, mà vì tôi không có một điểm đến !
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom