Chuyện người con gái Nam Xương

L

ljnhchj_5v

Dàn bài tham khảo

1.Mở bài
- Nguyễn Dữ là 1 nhà nho sống vào thế kỉ XVI,nổi tiếng với tập văn xuôi viết bằng chữ Hán:Truyền kì mạn lục.Nhiều truyện tập chung phản ánh hiện thực của xã hội phong kiến Việt Nam thời kì này đầy bất công,đen tối,chiến tranh,liên miên,gây đau khổ cho dân lành.
- Người con gái Nam Xương là một trong những truyện hay nhất vì nó có giá trị nhân đạo,giá trị hiện thực và nghệ thuật đặc sắc,nhất là nghệ thuật xây dựng tính cách nhân vật.
2.Thân bài
a.giá trị hiện thực
- tố cáo xã hội phong kiến bất công,thối nát,chiến tranh liên miên,gây đau thương tang tóc cho dân lành (nguyễn dữ mượn chuyện xưa để nói lên chuyện thời ông đang sống)
+ chàng Trương đang sống êm ấm bên vợ trẻ,con thơ,buộc phải đi lính xa nhà dấn thân vào chốn nguy hiểm.Cuộc chia tay giữa chàng và gia đình âu lo phiền muộn (lời dặn của mẹ già,vợ trẻ)
+ mẹ già nhớ thương,sầu não lâm bệnh nặng rồi qua đời,người vợ phải 1 mình ghánh vác mọi chuyện nặng nhọc,vất vả.
+ tình cảnh dân chúng chạy nạn bị đắm thuyền chết đuối rất thương tâm
- Người phụ nữ là nạn nhân của lễ giáo phong kiến bất công,vô lý
+ Vũ Thị Thiết 1 lòng 1 dạ chờ chồng,nuôi con,chỉ vì 1 chuyện hiểu lầm và sự nghi ngờ của chồng mà nàng phải tìm đến cái chết thảm thương để minh oan cho mình.
+ Trương Sinh lấy quyền làm chồng lấn át vợ,không cho vợ minh oan,không đếm xỉa gì đến công lao và tiết hạnh của vợ,đẩy nàng đến cái chết thảm thương.
+Hiểu ra sự thật,Trương Sinh ân hận nhưng đã muộn.Vũ Nương được giải oan nhưng không thể trở lại cõi trốn để xum họp với chồng con.
b,giá trị nhân đạo
- đề cao,ca ngợi phẩm hạnh cao quý của người phụ nữ qua hình ảnh Vũ Nương
* Đảm đang
- Chồng ra trận,thay chồng ghánh vác việc nhà,nuôi mẹ già,con dại.
*Hiếu thảo
-Tôn kính mẹ chồng,hết lòng chăm sóc khi mẹ ốm đau.Mẹ chồng mất,lo trôn cất,thờ cúng tử tế,chu toàn.
*Chung thủy
-Trong những năm tháng xa cách,một lòng một dạ chờ chồng giữ gìn phẩm giá trong sạch,không để mang tai tiếng
-Chồng về,bị nghi oan,nàng hết cách minh oan nhưng không được đành lấy cái chết để giải oan,trước khi chết,nàng có một lời nguyền.Sau khi chết lời nguyền ấy đã thành hiện thực.Mối oan tình của nàng đã được giải phẩm hạnh của nàng càng sáng ngời.
c,giá trị nghệ thuật
- Kịch tính trong truyện:Bất ngờ,dồn dập,gây cuốn hút với người đọc tình huống căng thẳng làm nền cho nhân vật bộc lộ rõ tính cách.
-Đỉnh điểm mâu thuẫn cũng lại là một câu nói (nhắc lại câu đùa hàng đêm của Vũ Nương với người con "cha Đản lại đến kìa")
-Ngôn ngữ nhân vật phản ánh rất đúng tâm trạng nhân vật Vũ Nương :thật thà,trung hậu,tha thiết,đau buồn,tin tưởng...
-Yếu tố hoang đường kì ảo quanh cái chết của Vũ Nương,gây ấn tượng sâu sắc đến người đọc.
3.Kết bài.
- Người con gái Nam Xương là một truyện hay,thông qua câu truyện tình ngang trái và nỗi oan khuất của Vũ Nương,nhà văn lên án chế độ phong kiến tàn ác,bất công đã gây bao đau khổ cho con người nhất là người phụ nữ.
- Truyện là một bài học nhân sinh sâu sắc về quan hệ gia đình,vợ chồng và ca ngợi phẩm chất cao đẹp của người vợ hiền thục,đảm đang,chung thủy.
 
T

thanhnga96


Chuyện người con gái Nam Xương là một truyện hay trong Truyền kì mạn lục, một tác phẩm văn xuôi bằng chữ Hán ở Việt Nam thế kỉ XVI. Truyện được Nguyễn Dữ viết trên cơ sở một truyện dân gian Việt Nam, cốt truyện và nhân vật gắn liền với một không gian cụ thể, một chứng tích cụ thể để phản ánh một vấn đề bức thiết của xã hội đương thời, đó là thân phận con người nói chung, người phụ nữ nói riêng trong xã hội phong kiến.

Truyện kể về cuộc đời và số phận bi đát của Vũ Nương, người con gái huyện Nam Xương nết na, thuỳ mị. Chồng nàng là Trương Sinh con nhà giàu có, nhưng ít học, vốn tính đa nghi, đối với vợ thường phòng ngừa quá mức. Khi chồng đi lính, nàng sinh con trai và hết lòng dạy con, chăm sóc mẹ chồng. Khi giặc tan, Trương Sinh trở về thì mẹ đã qua đời, con trai đang học nói. Đứa con nhất Định không chịu nhận chàng là bố vì bố nó "đêm nào cũng đến, mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đản ngồi cũng ngồi". Nghe con nói, chàng ngờ vợ thất tiết, đánh đuổi nàng đi. Uất ức quá, nàng gieo mình xuống sông mà chết. Được các nàng tiên cứu, nàng sống thuỷ chung cùng vợ vua Nam Hải. Một lần gặp người làng là Phan Lang cũng được tiên cứu, nàng nhờ Phan Lang về nói với chồng lập đàn giải oan cho nàng. Trong lễ giải oan nàng hiện về và ngỏ lời từ biệt chàng vĩnh viễn.

Câu chuyện chỉ là một vụ ghen tuông bình thường trong một gia đình cũng bình thường như trăm nghìn gia đình khác, nhưng có ý nghĩa tố cáo xã hội vô cùng sâu sắc. Một người phụ nữ nết na lấy phải một anh chồng hay ghen lại độc đoán. Và chỉ vì một chuyện bông đùa với con khi xa chồng, vì chồng nàng quá tin lời con trẻ, nghĩ oan cho nàng, tàn nhẫn đối với nàng khiên nàng phải tìm cái chết trên bến Hoàng Giang. Nỗi oan tày đình của nàng đã vượt ra ngoài phạm vi gia đình, là một trong muôn vàn oan khốc trong xã hội vùi dập thân phận con người, nhất là người phụ nữ. Sống trong xã hội phong kiến đầy rẫy oan trái, bất công, quyền sống con người không được đảm bảo, người phụ nữ với số phận bèo dạt, mây trôi, có thể gặp bao nhiêu tai họa giáng xuống đầu mình vào bất cứ lúc nào vì những nguyên cớ vu vơ không thể tưởng tượng được. Rõ ràng xã hội phong kiến suy tàn đã sinh ra những Trương Sinh đầu óc nam quyền độc đoán, đã là nguyên nhân sâu xa của những đau khổ của người phụ nữ. Vì vậy, khi sống ở thuỷ cung, nàng đã có lúc định trở về quê cũ. Nhưng tại lễ giải oan, mặc dù nặng lòng với quê hương, lỗi lầm xưa của chồng, nàng cũng đã tha thứ, nhưng nàng vẫn dứt áo ra đi, đánh phải sống ở cõi chết: "Đa tạ tình chàng, thiếp chàng thể trở về nhân gian được nữa".
Chi tiết mang tính chất truyền kì này đã nói lên thái độ phủ định của Vũ Nương, của người phụ nữ đương thời đối với "nhân gian", đối với xã hội phong kiến thối nát vì ở đó họ không tìm thấy niềm vui, không tìm thấy hạnh phúc.
 
T

thanhnga96

sưu tầm

Chuyện người con gái Nam Xương là một truyện hay trong Truyền kì mạn lục, một tác phẩm văn xuôi bằng chữ Hán ở Việt Nam thế kỉ XVI. Truyện được Nguyễn Dữ viết trên cơ sở một truyện dân gian Việt Nam, cốt truyện và nhân vật gắn liền với một không gian cụ thể, một chứng tích cụ thể để phản ánh một vấn đề bức thiết của xã hội đương thời, đó là thân phận con người nói chung, người phụ nữ nói riêng trong xã hội phong kiến.

Truyện kể về cuộc đời và số phận bi đát của Vũ Nương, người con gái huyện Nam Xương nết na, thuỳ mị. Chồng nàng là Trương Sinh con nhà giàu có, nhưng ít học, vốn tính đa nghi, đối với vợ thường phòng ngừa quá mức. Khi chồng đi lính, nàng sinh con trai và hết lòng dạy con, chăm sóc mẹ chồng. Khi giặc tan, Trương Sinh trở về thì mẹ đã qua đời, con trai đang học nói. Đứa con nhất Định không chịu nhận chàng là bố vì bố nó "đêm nào cũng đến, mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đản ngồi cũng ngồi". Nghe con nói, chàng ngờ vợ thất tiết, đánh đuổi nàng đi. Uất ức quá, nàng gieo mình xuống sông mà chết. Được các nàng tiên cứu, nàng sống thuỷ chung cùng vợ vua Nam Hải. Một lần gặp người làng là Phan Lang cũng được tiên cứu, nàng nhờ Phan Lang về nói với chồng lập đàn giải oan cho nàng. Trong lễ giải oan nàng hiện về và ngỏ lời từ biệt chàng vĩnh viễn.


Câu chuyện chỉ là một vụ ghen tuông bình thường trong một gia đình cũng bình thường như trăm nghìn gia đình khác, nhưng có ý nghĩa tố cáo xã hội vô cùng sâu sắc. Một người phụ nữ nết na lấy phải một anh chồng hay ghen lại độc đoán. Và chỉ vì một chuyện bông đùa với con khi xa chồng, vì chồng nàng quá tin lời con trẻ, nghĩ oan cho nàng, tàn nhẫn đối với nàng khiên nàng phải tìm cái chết trên bến Hoàng Giang. Nỗi oan tày đình của nàng đã vượt ra ngoài phạm vi gia đình, là một trong muôn vàn oan khốc trong xã hội vùi dập thân phận con người, nhất là người phụ nữ. Sống trong xã hội phong kiến đầy rẫy oan trái, bất công, quyền sống con người không được đảm bảo, người phụ nữ với số phận bèo dạt, mây trôi, có thể gặp bao nhiêu tai họa giáng xuống đầu mình vào bất cứ lúc nào vì những nguyên cớ vu vơ không thể tưởng tượng được. Rõ ràng xã hội phong kiến suy tàn đã sinh ra những Trương Sinh đầu óc nam quyền độc đoán, đã là nguyên nhân sâu xa của những đau khổ của người phụ nữ. Vì vậy, khi sống ở thuỷ cung, nàng đã có lúc định trở về quê cũ. Nhưng tại lễ giải oan, mặc dù nặng lòng với quê hương, lỗi lầm xưa của chồng, nàng cũng đã tha thứ, nhưng nàng vẫn dứt áo ra đi, đánh phải sống ở cõi chết: "Đa tạ tình chàng, thiếp chàng thể trở về nhân gian được nữa".

Chi tiết mang tính chất truyền kì này đã nói lên thái độ phủ định của Vũ Nương, của người phụ nữ đương thời đối với "nhân gian", đối với xã hội phong kiến thối nát vì ở đó họ không tìm thấy niềm vui, không tìm thấy hạnh phúc.

Bên cạnh giá trị tố cáo xã hội phong kiến suy tàn,
Chuyện người con gái Nam Xương còn đề cao phẩm chất giá trị của người phụ nữ. Khi còn sống, Vũ Nương là người vợ đảm dâu hiếu. Lúc sống bên chồng, nàng "giữ gìn khuôn phép", không lúc nào để vợ chồng thất hoà. Lúc chồng đi lính, một mình nàng quán xuyến mọi việc, nuôi con, phụng dưỡng mẹ chồng đau ốm và khi mẹ chồng mất, nàng lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình.

Còn đối với chồng, nàng một dạ thuỷ chung. Sa khi chết, được sống ở thuỷ cung nguy nga, lộng lẫy, khi Phan Lang gợi đến quê hương, nàng xúc động "ứa nước mắt khóc". Nàng giãi bày tâm sự :"Có lẽ không thể gửi hình ẩn bóng ở đây mãi để mang tiếng xấu xa. Vả chăng, ngựa Hồ gầm gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cảm vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày". Đọc đến đây, không ai không xúc động được trước tấm lòng nặng nghĩa nặng tình với quê hương bản quán của nàng. Tuy vừa được cứu sống, tuy được sống trong nhung lụa, bên cạnh có những nàng tiên tốt bụng và là ân nhân của mình, nhưng lòng nàng lúc nào cũng nhớ đến quê cha đất cũ và tâm niệm sẽ có ngày tìm về. Vũ Nương dưới ngòi bút của Nguyễn Dữ lúc sống ở trần thế với cuộc sống đời thường cũng như khi làm tiên ở thuỷ cung lộng lẫy đều là một người phụ nữ đẹp, đẹp cả về hình dáng, cả về phẩm giá, về tâm hồn. Người phụ nữ đó lẽ ra phải sống cuộc đời hạnh phúc. Nhưng tiếc thay xã hội phong kiến đã chà đạp lên cuộc đời nàng.


Như phần trên đã nói, viết
Chuyện người con gái Nam Xương, Nguyễn Dữ đã lấy cốt truyện trong dân gian. Nhưng rõ ràng với tấm lòng yêu thương con người sâu nặng, bằng bút pháp kể chuyện giá dặn, với tình tiết lúc thì chân thật đời thường, lúc thì kì ảo hoang đường, ông đã xây dựng được hình tượng nhân vật vô cùng sống động, mang ý nghĩa xã hội cao. Do đó tác phẩm của ông đã giáo dục chúng ta lòng yêu thương con người sâu sắc, lòng quyết tâm sống chiến đấu vì quyền sống và hạnh phúc con người.
 
N

nhoktsukune

I/ Mở bài
- Thế kỷ 16 tình hình xh VN ko cònổn định như thế kỷ 15 , con ng` nhất là ng` phụ nữ chịu nhìu đau
khổ do chế độ pk gây nên
- Truyền kỳ mạn lục là tập truyện viết = chữ Hán của Nguyễn Dữ 1 nhà nho sống ẩn dật ở TK16 . Tập
truyện đã p/ánh những mặt xấu xa của cđpk đương thời đồng thời bày tỏ thái độ của t/giả .
- Chuyện NCGNX co g/trị về nhìu mặt trong đó nổi bật nhất là g/trị hiện thực và g/trị nhân đạo
II/Thân bài
1/ Giá trị hiện thực
a) Truyện p/ánh sinh động thân phận của ng` phụ nữ trong xhpk . Đó là xh bất công gây nhìu đau khổ
cho ng` phụ nữ
- Lên án cuộc chiến tranh phi nghĩa gây bao đau thương cho ng` phụ nữ
- Trương Sinh đi lính phải xa cách mẹ già, vợ trẻ
+ Vợ ở nhà 1 mình vừa nuôi dạy con thơ vừa chăm sóc mẹ già
+ Mẹ già thương nhớ con lâm bệnh qua đời
- Số phận đau khổ của ng` phụ nữ trong xh cũ
+ 1 lòng 1 dạ thủy chung vẫn bị chồng nghioan
+ Nỗi oan ko thanh minh đc phải tìmđến cái chết
- Lên án lễ giáo pk bất công chế độ nam q` độc đoán
+ Ng` chồng k có học, đa nghi, ghen tuông nghe theo lời con trẻ ko chịu suy xét
+ Ng` đàn ông có nhìu q` hành ko cho ng` phụ nữ đc phân trần, giảng giải vội kết án ruồng rẫy ng` phụ
nữ dẫn đến cái chết oan ức
b) Giá trị tố cáo càng cao vì tuy nỗi oan đc giải nhưng nàng ko thể trở về cõi trần đc vì nơi đó luôn
luôn gieo tai họa cho ng` phụ nữ
2/ Giá trị nhân đạo
ND đã x/dựng nên hình tượng Vũ Nương 1 hình tượng phụ nữ đẹp với những đức tính đáng quý nhằm
đề cao phẩm chất tốt đẹp của ng` phụ nữ
_Đảm đang : 1 mình gánh vác mọi công việc gđ khi chồng đi lính ở nhà nuôi dạy con thơ phụng dưỡng
mẹ chồng
_ Hiếu nghĩa : chăm sóc mẹ già ốm đau , lo ma chay tế lễ khi mẹ chồng qua đời
_ Thủy chung :
+ Khuôn phép nhường nhịn để ko xảy ra cảnh thất hòa
+ Trước sau vẫn giữ trọn trinh tiết với chồng , vô tội nhưng bị nghi oan đành lấy cái chết để minh oan .
Chính vì vô tội nên nàng đc các tiên cá cứu vớt về sống với Linh Phi
+ Nỗi oan đc giải chồng ân hận càng quý mến đức hạnh
III/Kết bài
_ Hình tượng Vũ Nương đã để lại tình cảm xót thương cho số phận bi thảm của ng` phụ nữ trong xhpk
_ T/giả đứng về phía nạn nhân để lên án xh , lên án chiến tranh đồng thời bênhvực nâng cáo ng` phụ
nữ . Điều đó thể hiện cách nhìn tiến bộ, tấm lòng ưu ái và nhân đạo cao cả của nhà văn
 
P

phamcan.long

Chúng ta cũng phải một phần nào đó thông cảm cho Trương Sinh !! Tác giả đặt Trương Sinh vào tình huống đặc biệt ! Ai cũng nói chàng vô học, nhưng chỉ là đánh giá sơ qua, thử hỏi một vũ nương sinh đẹp cả nết lẫn người mới lọt vào con mắt của chàng thỉ chàng là người biết quý,trân trọng cái đẹp, một người vô học thiếu kiến thức, hồ đồ thì làm sao có được phảm chất ấy, vậy nên vô học chỉ là nói quá thôi ! khi Chàng mới đi lính về, từ chiến trường sinh tử gian nan, phải tranh giành sự sống lúc giao tranh, lòng chàng chắc phải nhớ về gia đình là mẹ và Vũ Nương, chàng cũng khao khát được nhìn mặt con được con kêu tiếng ba , điều đó ta có thể hiều qua nhân vật Ông Sáu trong truyện Chiếc Lược Ngà !! thế nhưng thật nghiệt ngã, lúc về nhà thì nhận tin mẹ mất khiến Sinh rất đau lòng, lúc bế Đản ra viếng mộ Sinh có nói : Nín đi con, đừng khóc. Cha về, bà đã mất, lòng cha đã buồn lắm rồi !!! Đã thế mà bé Đản còn nói : ô hay ! thế ông cũng là cha tôi ư ?? !! điều này thật nghiệt ngã với trương Sinh !! không dừng ở đó bé Đản còn nói về người đàn ông đêm nào cũng đến, mẹ ngồi cũng ngồi mà đi cũng đi, không bao giờ bế Đản cả !! lời nói có vẻ mờ ám, hãy đặt ra câu hỏi người đàn ông đó là ai ? tại sao đêm nào cũng đến ? sao không phải là ban ngày ? và người đàn ông đó không bao giờ bế đản vì đản là con của tình địch !! những câu hỏi đó khiến ta cũng tức giận huống chi Trương Sinh, một người trải qua bao nhiêu năm gian khổ mới được về nhà và là một kẻ vô học,cả ghen !! Sống trên đời không ai không có lúc ghen, chỉ khi nào ta yêu, yêu thật lòng thì mới ghen, có yêu mới có ghen, !! Khi Vũ Nương nhảy xuống sông ?? chàng tuy giận là nàng thất tiết nhưng thấy nàng tự tận cũng động lòng thương tìm vớt thây nàng nhưng chẳng thấy tăm hơi đâu cả
Nối đau ấy chắc có lẽ theo chàng suốt đời, rồi từ đây chàng phải gà trống nuôi con, không ai chia ngọt sẻ bùi trong cuộc sống, cô đơn và lạnh lẽo.
Khi nghe Phan Lang bảo lập đàn giải oan, chàng đã lập tức làm đàn giải oan bên sông Hoàng Giang.Đó là hy vọng của chàng, một hy vọng mong manh muốn làm lại một hạnh phúc gia đình như trước, một hạnh phúc cùng Vũ Nương, một tình yêu, nhưng đó là những hy vọng mong manh, khó rất khó khi mà đã giọt nước tràn ly là sao níu lại được !! Đó cũng là một điều đáng quý ở chàng !!!
bởi thế nhân vật nào cũng có mặt trái mặt phải , khi phân tích phải biết thông cảm từng nhân vật để từ đó ta mới trân trọng được họ !!!
 
  • Like
Reactions: Tiểu Minn
Top Bottom