D
duythanh.hl
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Người ngoài hành tinh đã chết ở New-Mexico?
Ba tổ chức nghiên cứu vật thể bay không xác định MUFON, KUFOS và FUFOR đã công bố lời kêu gọi tham gia vào sáng kiến quốc tế, nhằm kêu gọi chính phủ các nước hàng đầu thế giới, trước hết là Mỹ, mở những tài liệu mật về người ngoài hành tinh, để nhân loại, cuối cùng cũng được biết rằng chúng ta không đơn độc trong vũ trụ.
Người ngoài hành tinh đã chết ở New-Mexico?.
Người ngoài hành tinh đã chết ở New-Mexico?
(Page 1 of 1. Posted: 29/02/2008)
Ba tổ chức nghiên cứu vật thể bay không xác định MUFON, KUFOS và FUFOR đã công bố lời kêu gọi tham gia vào sáng kiến quốc tế, nhằm kêu gọi chính phủ các nước hàng đầu thế giới, trước hết là Mỹ, mở những tài liệu mật về người ngoài hành tinh, để nhân loại, cuối cùng cũng được biết rằng chúng ta không đơn độc trong vũ trụ.
Đĩa bay bị vỡ
Tài liệu được phổ biến trên báo chí mang tên gọi Tuyên bố Rosvell, bởi ở chính địa điểm nhỏ bé Rosvell gần nửa thế kỷ trước đây đã xảy ra thảm hoạ vũ trụ . Lúc đó trong sa mạc ở Tây Nam nước Mỹ đã xảy ra cuộc đụng độ, có thể ảnh hưởng đáng kể đến số phận của nhân loại. Điều này được giới quân sự thông báo, nhưng sau đó họ lại phủ nhận chính mình.
Vào đầu tháng 7/1947 người nông dân tên là Mac Brazel, sống ở New-Mexico, ra sân vào lúc sáng sớm để kiểm tra đàn cừu sau cơn dông ban đêm. Ông đã phát hiện ra những mảnh vỡ khác thường.
Chiều dài của chúng phải đến hàng trăm mét, chúng đã làm thành những vệt rãnh đều đặn trên mặt đất và nằm xung quanh với số lượng lớn. Brazel nhặt vài mảnh, định cho hàng xóm xem và đưa cho cảnh sát trưởng Jorjơ Vipcocs.
Cảnh sát trưởng đã liên lạc với căn cứ không quân ở Rosvell. Khi tới hiện trường, giới quân sự đã gạt hết cảnh sát ra ngoài, bao vây một vòng dày đặc quanh khu vực và đưa đi tất cả những gì được tìm thấy ở đó.
Họ chở những mảnh này về Rosvell, sau đó dùng máy bay B-29 và S-54 chuyển chúng tới một địa điểm ở bang Ohio.
Tại căn cứ ở Rosvell lúc bấy giờ có trung đoàn máy bay ném bom số 509, lần đầu tiên được trang bị bom nguyên tử. Sáng ngày 8/7/1947chỉ huy trung đoàn- đại tá Wiliam Blankhard đã ra lệnh chuyển cho báo chí thông báo về việc đã phát hiện được các bộ phận của chiếc “ đĩa bay bị vỡ ”.
Ngay ngày hôm đó hơn 30 tờ báo buổi chiều của Mỹ đã đăng thông báo này trong mục tin tức gây chấn động. Vài giờ sau, từ văn phòng của tướng Rojer Romey - chỉ huy trưởng lữ đoàn không quân số 8 đóng tại Vort ở Tezas, cách xa địa điểm tai nạn đĩa bay hơn 700 km, đã có thông báo thứ hai.
Trong thông báo nói rằng sự việc đã bị thổi phồng, rằng trên thực tế đại tá Blankhard đã phạm phải “điều dại dột khó tin” , khi nhận bừa khinh khí cầu bình thường trên ra đa của mình là các bộ phận của thân đĩa bay bị rơi.
Hoàn toàn thấy rõ rằng, một trong hai thông báo trên báo chí này không phải là sự thật.
Nhân chứng là ai?
Những người cùng làm việc với Wiliam Blankhard và biết rõ ông đều khẳng định, rằng ông là người nghiêm túc và là người của công việc, chứ không phải là kẻ ngu xuẩn nào đó, như người ta nói về ông trong thời gian thông báo thứ hai.
Nếu như ông không tin tưởng hoàn toàn chắc chắn vào việc: Sự kiện bi kịch và khó tin đã xảy ra với chiếc đĩa bay bị vỡ, thì ông đã không bao giờ lại cho ra một thông báo như vậy cho báo chí.
Toàn bộ đường công danh sau này của Wiliam Blankhard xác nhận tính chính xác của những kết luận về ông: sau này ông đã lên đến cấp tướng bốn sao và là phó tham mưu trưởng không quân Mỹ.
Nhân chứng đầu tiên, người đã tham gia vào việc nghiên cứu là trung tá phản gián của trung đoàn máy bay ném bom 509 ở Rosvell- Joze Marsel.
Ông là chuyên gia thuần thục, có uy tín cao và là một trong hai sĩ quan có mặt đầu tiên tại hiện trường tai nạn. Trong một lần trả lời phỏng vấn trong năm 1979, Marsel đã tuyên bố chắc chắn: “Đó không phải là khinh khí cầu”.
Khi kể về vật liệu được tìm thấy, ông nhận xét: “Nó không bắt lửa…Chất này gần như không nặng mấy và nó cũng chẳng dày hơn tờ giấy kim loại bọc thuốc lá chút nào. Khi tôi thử bẻ cong nó, nó chẳng bị cong. Lúc ấy chúng tôi đã dùng chiếc búa 8 kg để đục thủng một lỗ trên nó mà không ăn thua gì, vật liệu này không hề bị tác động”.
Hình mặt sinh vật lạ. (Ảnh UFO log, VTC)
Thật khó mà tưởng tượng một con người được đào tạo và có trình độ nghiệp vụ như Joze Marsel, thêm vào đó còn là sĩ quan phản gián của trung đoàn không quân duy nhất trên thế giới vào lúc bấy giờ có bom nguyên tử trong trang bị lại có thể nhầm lẫn khinh khí cầu khí tượng với đĩa bay. Mà không chỉ trên màn hình ra đa, mà cả sau đó trên mặt đất.
Kết luận của ông chỉ dẫn đến một điều: “Những phần vỏ còn lại này có xuất xứ không phải từ Trái đất”.
Không thể nghi ngờ trình độ chuyên môn của nhân chứng này, bởi sau này, cùng việc thực hiện hàng loạt nhiệm vụ nhà nước quan trọng, ông đã tham gia vào việc chuẩn bị báo cáo mật về vụ nổ nguyên tử đầu tiên ở Liên Xô.
Báo cáo này đã trực tiếp nằm trên bàn làm việc của tổng thống Mỹ Truman.
Chỉ đến năm 1992, nguyên nhân thực sự của việc xuất hiện thông báo thứ hai trên báo chí của giới quân sự, bãi bỏ thông báo đầu tiên, mới được sáng tỏ.
Trước khi chết, tướng Tomas de Bose đã thú nhận rằng năm 1947 tại căn cứ không quân của lữ đoàn số 8 ở Texas đích thân ông đã nhận qua điện thoại mệnh lệnh của tướng Klemens Macmillan từ Washington về việc cần phải che giấu sự kiện “ đĩa bay bị rơi ”.
Trong chỉ thị cho tướng Romey người ta đề nghị phải nghĩ ra “những lý do để che đậy vấn đề này, để báo chí rời bỏ chúng ta”.
Năm 1990 cả tướng Artur E. Ecxon- năm 1947 ông mới chỉ là trung uý và đã tham gia vào việc thử nghiệm vật liệu mảnh đĩa bay vỡ ở phòng thí nghiệm bang Ohiocũng bắt đầu lên tiếng. Theo khẳng định của ông, mọi thử nghiệm có thể đều đã được tiến hành: các phân tích hoá học, cắt đứt, uốn cong, nén, ép… Tất cả những ai tham gia vào các cuộc thử nghiệm này đều thống nhất đi đến kết luận rằng vật liệu này đến với Trái đất từ vũ trụ.
Xác chết kỳ lạ
Glenn Dennis là một người xử lý xác chết hiện nay ông vẫn sống ở ngoại ô Rosvell. Là một doanh nhân khả kính và tham gia công việc của xã hội, ông có chính kiến của mình và không nghiêng về những điều bịa đặt. Trước đây, khi còn trai trẻ Glenn đã làm việc tại nhà xác và xử lý các xác chết. Cơ sở này đã có hợp đồng với không quân Mỹ về việc trợ giúp xử lý xác chết.
Ngay từ trước khi ông được biết về những bí mật của đĩa bay bị vỡ, từ đơn vị không quân viên sĩ quan chuyên về vấn đề mai táng đã gọi điện cho ông và hỏi: phải bảo quản các xác chết đã ở trong những điều kiện khí quyển ngoài trời mấy ngày rồi như thế nào là tốt nhất?
Chiều hôm đó Glenn đến quân y viện của đơn vị có việc gì đó. Cạnh cửa phụ từ phía ngược lại của toà nhà ông nhìn thấy hai nhân viên quân sự của phòng thí nghiệm. Họ đang mang những vật lạ nào đó, trên bề mặt của chúng có những biểu tượng lạ lùng.
Vừa bước vào quân y viện ông gặp ngay cô y tá quen biết. Định nói chuyện với cô một lát, thì ngay lúc đó ông bị cảnh sát quân sự phát hiện và bị họ đuổi ra khỏi toà nhà.
Ngày hôm sau Glenn gặp cô y tá trong thành phố. Cô đã kể cho Glenn, chuyện gì dã xảy ra trong quân y viện. Vốn là người theo tôn giáo điềm đạm và bình tĩnh, vậy mà vào thời điểm đó cô gần như bị chấn động thần kinh.
Cô kể người ta ra lệnh cho cô trợ giúp hai bác sĩ, những người đang xử lý vài vật thể nhỏ bé, không phải con người. Cô nhìn thấy: một vật thể ở trong tình trạng không tồi, còn những vật khác bị phân nhỏ ra, bởi vậy có thể nhận thấy rõ những khác biệt về giải phẫu với con người.
Thậm chí cô còn phác hoạ lên chiếc khăn giấy, những phần thi thể riêng biệt của các sinh vật này trông như thế nào. Glenn sau này không còn gặp được cô nữa, hai ngày sau đó cô bị điều động khẩn cấp sang làm việc ở Anh.
Ba tổ chức nghiên cứu vật thể bay không xác định MUFON, KUFOS và FUFOR đã công bố lời kêu gọi tham gia vào sáng kiến quốc tế, nhằm kêu gọi chính phủ các nước hàng đầu thế giới, trước hết là Mỹ, mở những tài liệu mật về người ngoài hành tinh, để nhân loại, cuối cùng cũng được biết rằng chúng ta không đơn độc trong vũ trụ.
Người ngoài hành tinh đã chết ở New-Mexico?.
(Page 1 of 1. Posted: 29/02/2008)
Ba tổ chức nghiên cứu vật thể bay không xác định MUFON, KUFOS và FUFOR đã công bố lời kêu gọi tham gia vào sáng kiến quốc tế, nhằm kêu gọi chính phủ các nước hàng đầu thế giới, trước hết là Mỹ, mở những tài liệu mật về người ngoài hành tinh, để nhân loại, cuối cùng cũng được biết rằng chúng ta không đơn độc trong vũ trụ.
Đĩa bay bị vỡ
Tài liệu được phổ biến trên báo chí mang tên gọi Tuyên bố Rosvell, bởi ở chính địa điểm nhỏ bé Rosvell gần nửa thế kỷ trước đây đã xảy ra thảm hoạ vũ trụ . Lúc đó trong sa mạc ở Tây Nam nước Mỹ đã xảy ra cuộc đụng độ, có thể ảnh hưởng đáng kể đến số phận của nhân loại. Điều này được giới quân sự thông báo, nhưng sau đó họ lại phủ nhận chính mình.
Vào đầu tháng 7/1947 người nông dân tên là Mac Brazel, sống ở New-Mexico, ra sân vào lúc sáng sớm để kiểm tra đàn cừu sau cơn dông ban đêm. Ông đã phát hiện ra những mảnh vỡ khác thường.
Chiều dài của chúng phải đến hàng trăm mét, chúng đã làm thành những vệt rãnh đều đặn trên mặt đất và nằm xung quanh với số lượng lớn. Brazel nhặt vài mảnh, định cho hàng xóm xem và đưa cho cảnh sát trưởng Jorjơ Vipcocs.
Cảnh sát trưởng đã liên lạc với căn cứ không quân ở Rosvell. Khi tới hiện trường, giới quân sự đã gạt hết cảnh sát ra ngoài, bao vây một vòng dày đặc quanh khu vực và đưa đi tất cả những gì được tìm thấy ở đó.
Họ chở những mảnh này về Rosvell, sau đó dùng máy bay B-29 và S-54 chuyển chúng tới một địa điểm ở bang Ohio.
Tại căn cứ ở Rosvell lúc bấy giờ có trung đoàn máy bay ném bom số 509, lần đầu tiên được trang bị bom nguyên tử. Sáng ngày 8/7/1947chỉ huy trung đoàn- đại tá Wiliam Blankhard đã ra lệnh chuyển cho báo chí thông báo về việc đã phát hiện được các bộ phận của chiếc “ đĩa bay bị vỡ ”.
Ngay ngày hôm đó hơn 30 tờ báo buổi chiều của Mỹ đã đăng thông báo này trong mục tin tức gây chấn động. Vài giờ sau, từ văn phòng của tướng Rojer Romey - chỉ huy trưởng lữ đoàn không quân số 8 đóng tại Vort ở Tezas, cách xa địa điểm tai nạn đĩa bay hơn 700 km, đã có thông báo thứ hai.
Trong thông báo nói rằng sự việc đã bị thổi phồng, rằng trên thực tế đại tá Blankhard đã phạm phải “điều dại dột khó tin” , khi nhận bừa khinh khí cầu bình thường trên ra đa của mình là các bộ phận của thân đĩa bay bị rơi.
Hoàn toàn thấy rõ rằng, một trong hai thông báo trên báo chí này không phải là sự thật.
Nhân chứng là ai?
Những người cùng làm việc với Wiliam Blankhard và biết rõ ông đều khẳng định, rằng ông là người nghiêm túc và là người của công việc, chứ không phải là kẻ ngu xuẩn nào đó, như người ta nói về ông trong thời gian thông báo thứ hai.
Nếu như ông không tin tưởng hoàn toàn chắc chắn vào việc: Sự kiện bi kịch và khó tin đã xảy ra với chiếc đĩa bay bị vỡ, thì ông đã không bao giờ lại cho ra một thông báo như vậy cho báo chí.
Toàn bộ đường công danh sau này của Wiliam Blankhard xác nhận tính chính xác của những kết luận về ông: sau này ông đã lên đến cấp tướng bốn sao và là phó tham mưu trưởng không quân Mỹ.
Nhân chứng đầu tiên, người đã tham gia vào việc nghiên cứu là trung tá phản gián của trung đoàn máy bay ném bom 509 ở Rosvell- Joze Marsel.
Ông là chuyên gia thuần thục, có uy tín cao và là một trong hai sĩ quan có mặt đầu tiên tại hiện trường tai nạn. Trong một lần trả lời phỏng vấn trong năm 1979, Marsel đã tuyên bố chắc chắn: “Đó không phải là khinh khí cầu”.
Khi kể về vật liệu được tìm thấy, ông nhận xét: “Nó không bắt lửa…Chất này gần như không nặng mấy và nó cũng chẳng dày hơn tờ giấy kim loại bọc thuốc lá chút nào. Khi tôi thử bẻ cong nó, nó chẳng bị cong. Lúc ấy chúng tôi đã dùng chiếc búa 8 kg để đục thủng một lỗ trên nó mà không ăn thua gì, vật liệu này không hề bị tác động”.
Hình mặt sinh vật lạ. (Ảnh UFO log, VTC)
Thật khó mà tưởng tượng một con người được đào tạo và có trình độ nghiệp vụ như Joze Marsel, thêm vào đó còn là sĩ quan phản gián của trung đoàn không quân duy nhất trên thế giới vào lúc bấy giờ có bom nguyên tử trong trang bị lại có thể nhầm lẫn khinh khí cầu khí tượng với đĩa bay. Mà không chỉ trên màn hình ra đa, mà cả sau đó trên mặt đất.
Kết luận của ông chỉ dẫn đến một điều: “Những phần vỏ còn lại này có xuất xứ không phải từ Trái đất”.
Không thể nghi ngờ trình độ chuyên môn của nhân chứng này, bởi sau này, cùng việc thực hiện hàng loạt nhiệm vụ nhà nước quan trọng, ông đã tham gia vào việc chuẩn bị báo cáo mật về vụ nổ nguyên tử đầu tiên ở Liên Xô.
Báo cáo này đã trực tiếp nằm trên bàn làm việc của tổng thống Mỹ Truman.
Chỉ đến năm 1992, nguyên nhân thực sự của việc xuất hiện thông báo thứ hai trên báo chí của giới quân sự, bãi bỏ thông báo đầu tiên, mới được sáng tỏ.
Trước khi chết, tướng Tomas de Bose đã thú nhận rằng năm 1947 tại căn cứ không quân của lữ đoàn số 8 ở Texas đích thân ông đã nhận qua điện thoại mệnh lệnh của tướng Klemens Macmillan từ Washington về việc cần phải che giấu sự kiện “ đĩa bay bị rơi ”.
Trong chỉ thị cho tướng Romey người ta đề nghị phải nghĩ ra “những lý do để che đậy vấn đề này, để báo chí rời bỏ chúng ta”.
Năm 1990 cả tướng Artur E. Ecxon- năm 1947 ông mới chỉ là trung uý và đã tham gia vào việc thử nghiệm vật liệu mảnh đĩa bay vỡ ở phòng thí nghiệm bang Ohiocũng bắt đầu lên tiếng. Theo khẳng định của ông, mọi thử nghiệm có thể đều đã được tiến hành: các phân tích hoá học, cắt đứt, uốn cong, nén, ép… Tất cả những ai tham gia vào các cuộc thử nghiệm này đều thống nhất đi đến kết luận rằng vật liệu này đến với Trái đất từ vũ trụ.
Xác chết kỳ lạ
Glenn Dennis là một người xử lý xác chết hiện nay ông vẫn sống ở ngoại ô Rosvell. Là một doanh nhân khả kính và tham gia công việc của xã hội, ông có chính kiến của mình và không nghiêng về những điều bịa đặt. Trước đây, khi còn trai trẻ Glenn đã làm việc tại nhà xác và xử lý các xác chết. Cơ sở này đã có hợp đồng với không quân Mỹ về việc trợ giúp xử lý xác chết.
Ngay từ trước khi ông được biết về những bí mật của đĩa bay bị vỡ, từ đơn vị không quân viên sĩ quan chuyên về vấn đề mai táng đã gọi điện cho ông và hỏi: phải bảo quản các xác chết đã ở trong những điều kiện khí quyển ngoài trời mấy ngày rồi như thế nào là tốt nhất?
Chiều hôm đó Glenn đến quân y viện của đơn vị có việc gì đó. Cạnh cửa phụ từ phía ngược lại của toà nhà ông nhìn thấy hai nhân viên quân sự của phòng thí nghiệm. Họ đang mang những vật lạ nào đó, trên bề mặt của chúng có những biểu tượng lạ lùng.
Vừa bước vào quân y viện ông gặp ngay cô y tá quen biết. Định nói chuyện với cô một lát, thì ngay lúc đó ông bị cảnh sát quân sự phát hiện và bị họ đuổi ra khỏi toà nhà.
Ngày hôm sau Glenn gặp cô y tá trong thành phố. Cô đã kể cho Glenn, chuyện gì dã xảy ra trong quân y viện. Vốn là người theo tôn giáo điềm đạm và bình tĩnh, vậy mà vào thời điểm đó cô gần như bị chấn động thần kinh.
Cô kể người ta ra lệnh cho cô trợ giúp hai bác sĩ, những người đang xử lý vài vật thể nhỏ bé, không phải con người. Cô nhìn thấy: một vật thể ở trong tình trạng không tồi, còn những vật khác bị phân nhỏ ra, bởi vậy có thể nhận thấy rõ những khác biệt về giải phẫu với con người.
Thậm chí cô còn phác hoạ lên chiếc khăn giấy, những phần thi thể riêng biệt của các sinh vật này trông như thế nào. Glenn sau này không còn gặp được cô nữa, hai ngày sau đó cô bị điều động khẩn cấp sang làm việc ở Anh.