Văn 10 Chỉnh văn

Nhi's Bướng's

Học sinh chăm học
Thành viên
4 Tháng tư 2017
360
493
101
18
Phú Thọ
THPT Tân Sơn
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Em đang viết 1 bài văn dạng tự sự và có 1 đoạn nói về người con gái tự tử, sau đấy trời đổ mưa nhưng chưa biết nên viết thế nào để nói về cái mà kiểu thấy cô gái chết, ông trời cũng cảm nhận được sự đau khổ, oan ức của cô gái nên trời mới nổi cơn giông,..
Kiểu vậy đó ạ.
"Bỗng mặt nước bắt đầu dâng, mây đen ùn ùn kéo đến, trời trở nên u ám đến lạ, sấm chớp đùng đùng. Có lẽ ông trời cũng cảm thấy thương tiếc, cảm nhận được sự oan khuất và oán hận thay cho chị. Nỗi oan khuất của chị …. cả trời xanh" mọi người sửa giúp em với ạ.
Thanks !!!
 
  • Like
Reactions: realjacker07

wyn.mai

Cựu Mod Văn
HV CLB Địa lí
Thành viên
9 Tháng năm 2020
2,043
8,868
726
Lâm Đồng
Lý Tự Trọng
Em đang viết 1 bài văn dạng tự sự và có 1 đoạn nói về người con gái tự tử, sau đấy trời đổ mưa nhưng chưa biết nên viết thế nào để nói về cái mà kiểu thấy cô gái chết, ông trời cũng cảm nhận được sự đau khổ, oan ức của cô gái nên trời mới nổi cơn giông,..
Kiểu vậy đó ạ.
"Bỗng mặt nước bắt đầu dâng, mây đen ùn ùn kéo đến, trời trở nên u ám đến lạ, sấm chớp đùng đùng. Có lẽ ông trời cũng cảm thấy thương tiếc, cảm nhận được sự oan khuất và oán hận thay cho chị. Nỗi oan khuất của chị …. cả trời xanh" mọi người sửa giúp em với ạ.
Thanks !!!
Theo em thì đoạn văn này hơi ngắn, lúc mở đầu, chị có thể viết 1~2 câu để lược qua cảm nhận của bản thân về cái chết của cô gái. Tiếp tục bằng câu này "Không chỉ có mình bản thân người chứng kiến mà vạn vật cũng cảm thấy đáng buồn cho chị ấy" Hoặc bắt đầu bằng câu khác cũng được.
Đây là ý kiến của em :p
 

Trần Tuyết Khả

Cựu Mod Văn | Cựu phó CN CLB Địa
Thành viên
13 Tháng hai 2018
2,356
6,278
616
20
Hà Nội
Trường THPT Hoài Đức A
Em đang viết 1 bài văn dạng tự sự và có 1 đoạn nói về người con gái tự tử, sau đấy trời đổ mưa nhưng chưa biết nên viết thế nào để nói về cái mà kiểu thấy cô gái chết, ông trời cũng cảm nhận được sự đau khổ, oan ức của cô gái nên trời mới nổi cơn giông,..
Kiểu vậy đó ạ.
"Bỗng mặt nước bắt đầu dâng, mây đen ùn ùn kéo đến, trời trở nên u ám đến lạ, sấm chớp đùng đùng. Có lẽ ông trời cũng cảm thấy thương tiếc, cảm nhận được sự oan khuất và oán hận thay cho chị. Nỗi oan khuất của chị …. cả trời xanh" mọi người sửa giúp em với ạ.
Thanks !!!
Em có thể cung cấp thêm một vài thông tin về câu chuyện mà em đang kể được không? Như vậy sẽ dễ hỗ trợ hơn á
Chỉ đọc đoạn trên thì cảm thấy hơi đột ngột, không cảm nhận được cảm xúc. Cách tả của em có hơi nhanh, em thử miêu tả kĩ hơn về cơn mưa đó đi, thêm một chút cảm nhận nữa. Cũng có thể tả thêm về cô gái ấy

Chị thử viết vài câu em xem sao ha
Tí tách....tí tách...... Từng giọt mưa từ đâu rơi xuống. Bầu trời đã đầy mây đen từ bao giờ, u ám đến lạ thường. Mưa bắt đầu bằng vài giọt nhỏ nhẹ nhưng khiến không gian thêm nặng trĩu, buồn bã, dường như nỗi oan ức của chị vẩn vương đâu đây. Thế rồi, một tiếng sét rạch ngang trời. Một tiếng sét thật to, như muốn xé tan bầu trời ra làm đôi khiến lòng người run rẩy. Mưa bắt đầu to, từng hạt to dần trở thành mưa rào. Nước mưa như nước mắt của chị khi nhận ra nỗi oan khuất không thể nào giãi bày. Nước mưa ngấm vào da thịt chị, lạnh buốt, nhưng cái lạnh ấy đâu là gì so với sự khuất nhục này cơ chứ....
 

Nhi's Bướng's

Học sinh chăm học
Thành viên
4 Tháng tư 2017
360
493
101
18
Phú Thọ
THPT Tân Sơn
Em có thể cung cấp thêm một vài thông tin về câu chuyện mà em đang kể được không? Như vậy sẽ dễ hỗ trợ hơn á
Chỉ đọc đoạn trên thì cảm thấy hơi đột ngột, không cảm nhận được cảm xúc. Cách tả của em có hơi nhanh, em thử miêu tả kĩ hơn về cơn mưa đó đi, thêm một chút cảm nhận nữa. Cũng có thể tả thêm về cô gái ấy

Chị thử viết vài câu em xem sao ha
Tí tách....tí tách...... Từng giọt mưa từ đâu rơi xuống. Bầu trời đã đầy mây đen từ bao giờ, u ám đến lạ thường. Mưa bắt đầu bằng vài giọt nhỏ nhẹ nhưng khiến không gian thêm nặng trĩu, buồn bã, dường như nỗi oan ức của chị vẩn vương đâu đây. Thế rồi, một tiếng sét rạch ngang trời. Một tiếng sét thật to, như muốn xé tan bầu trời ra làm đôi khiến lòng người run rẩy. Mưa bắt đầu to, từng hạt to dần trở thành mưa rào. Nước mưa như nước mắt của chị khi nhận ra nỗi oan khuất không thể nào giãi bày. Nước mưa ngấm vào da thịt chị, lạnh buốt, nhưng cái lạnh ấy đâu là gì so với sự khuất nhục này cơ chứ....
 
Last edited:
Top Bottom