Văn 9 Chiếc lược ngà

Quana26

Cựu TMod Sinh
Thành viên
31 Tháng bảy 2019
467
1
804
101
19
Nghệ An
Trường THPT Quỳnh Lưu 1
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Dàn ý chi tiết cảm nhận về tình nười cha của ông Sáu trong đoạn trích sau :"
Tôi hãy còn nhớ buổi chiều hôm đó - buổi chiều sau một ngày mưa rừng, giọt mưa còn đọng trên lá, rừng sáng lấp lánh. Ðang ngồi làm việc dưới tấm ny lông nóc, tôi bỗng nghe tiếng kêu. Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu, anh hớt hải chạy về, tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi. Mặt anh hớn hở như một đứa trẻ được quà.
Sau đó anh lấy vỏ đạn hai mươi ly của Mỹ, đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng miếng nhỏ. Những lúc rỗi, anh cưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỷ mỉ và cố công như người thợ bạc. Chẳng hiểu sao tôi thích ngồi nhìn anh làm và cảm thấy vui vui khi thấy bụi ngà rơi mỗi lúc một nhiều. Một ngày, anh cưa được một vài răng. Không bao lâu sau, cây lược được hoàn thành. Cây lược dài độ hơn một tấc, bề ngang độ ba phân rưỡi, cây lược cho con gái, cây lược dùng để chải mái tóc dài, cây lược chỉ có một hàng răng thưa. Trên sóng lưng lược có khắc một hàng chữ nhỏ mà anh đã gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét: "Yêu nhớ tặng Thu, con của ba". Cây lược ngà ấychưa chải được mái tóc của con, nhưng nó như gỡ rối được phần nào tâm trạng của anh. Những đêm nhớ con, anh ít nhớ đến nỗi hối hận đánh con, nhớ con, anh lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Có cây lược, anh càng mong gặp lại con. Nhưng rồi một chuyện không may xảy ra. Một ngày cuối năm năm mươi tám, năm đó ta chưa võ trang - trong một trận càn lớn của quân Mỹ - ngụy, anh Sáu bị hy sinh. Anh bị viên đạn của máy bay Mỹ bắn vào ngực. Trong giờ phút cuối cùng, không còn đủ sức trăng trối lại điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được, anh đưa tay vào túi, móc cây lược, đưa cho tôi và nhìn tôi một hồi lâu. Tôi không đủ lời lẽ để tả lại cái nhìn ấy, chỉ biết rằng, cho đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi cứ nhớ lại đôi mắt của anh.
- Tôi sẽ mang về trao tận tay cho cháu.
Tôi cúi xuống nhìn anh và khẽ nói. Ðến lúc ấy, anh mới nhắm mắt đi xuôi."
Làm giúp mik với ạ
Cảm ơn rất nhiều
 
  • Like
Reactions: anbinhf

Trần Tuyết Khả

Cựu Mod Văn | Cựu phó CN CLB Địa
Thành viên
13 Tháng hai 2018
2,356
6,278
616
20
Hà Nội
Trường THPT Hoài Đức A
Dàn ý chi tiết cảm nhận về tình nười cha của ông Sáu trong đoạn trích sau :"
Tôi hãy còn nhớ buổi chiều hôm đó - buổi chiều sau một ngày mưa rừng, giọt mưa còn đọng trên lá, rừng sáng lấp lánh. Ðang ngồi làm việc dưới tấm ny lông nóc, tôi bỗng nghe tiếng kêu. Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu, anh hớt hải chạy về, tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi. Mặt anh hớn hở như một đứa trẻ được quà.
Sau đó anh lấy vỏ đạn hai mươi ly của Mỹ, đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng miếng nhỏ. Những lúc rỗi, anh cưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỷ mỉ và cố công như người thợ bạc. Chẳng hiểu sao tôi thích ngồi nhìn anh làm và cảm thấy vui vui khi thấy bụi ngà rơi mỗi lúc một nhiều. Một ngày, anh cưa được một vài răng. Không bao lâu sau, cây lược được hoàn thành. Cây lược dài độ hơn một tấc, bề ngang độ ba phân rưỡi, cây lược cho con gái, cây lược dùng để chải mái tóc dài, cây lược chỉ có một hàng răng thưa. Trên sóng lưng lược có khắc một hàng chữ nhỏ mà anh đã gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét: "Yêu nhớ tặng Thu, con của ba". Cây lược ngà ấychưa chải được mái tóc của con, nhưng nó như gỡ rối được phần nào tâm trạng của anh. Những đêm nhớ con, anh ít nhớ đến nỗi hối hận đánh con, nhớ con, anh lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Có cây lược, anh càng mong gặp lại con. Nhưng rồi một chuyện không may xảy ra. Một ngày cuối năm năm mươi tám, năm đó ta chưa võ trang - trong một trận càn lớn của quân Mỹ - ngụy, anh Sáu bị hy sinh. Anh bị viên đạn của máy bay Mỹ bắn vào ngực. Trong giờ phút cuối cùng, không còn đủ sức trăng trối lại điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được, anh đưa tay vào túi, móc cây lược, đưa cho tôi và nhìn tôi một hồi lâu. Tôi không đủ lời lẽ để tả lại cái nhìn ấy, chỉ biết rằng, cho đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi cứ nhớ lại đôi mắt của anh.
- Tôi sẽ mang về trao tận tay cho cháu.
Tôi cúi xuống nhìn anh và khẽ nói. Ðến lúc ấy, anh mới nhắm mắt đi xuôi."
Làm giúp mik với ạ
Cảm ơn rất nhiều
Em tham khảo
MB: Giới thiệu về tác giả, tác phẩm, tình cảm yêu thương con của ông Sáu
TB:
- Hoàn cảnh sáng tác
- Tình cảnh éo le của cha con ông Sáu
Phần này em xem ở đây nhé
https://diendan.hocmai.vn/threads/chiec-luoc-nga.808899/#post-3974636
- Tình cha của ông Sáu khi về nhà nghỉ phép
+ Tám năm trời xa cách, chưa được gặp mặt con nên ông không thể kìm nén được cảm xúc "Cái tình cha cứ nôn nao trong anh", "anh bước vội vàng với những bước dài". Ông đưa cả hai tay về phía trước chờ đợi, chờ đứa con gái bé bỏng nhào vào lòng mình. Nhưng sự thật lại không như ông trông đợi. Bé Thu khi nhìn thấy ông thì hoảng sợ và bỏ chạy.
+ Trong mấy ngày ở nhà, ông chẳng đi đâu xa, lúc nào cũng vỗ về, gần gũi, mong con kêu một tiếng "ba" nhưng bé Thu lại càng xa lánh khiến ông khổ tâm vô cùng
- Tình cha mãnh liệt ở ông Sáu khi ở chiến trận
+ Sau khi chia tay với gia đình, trở lại khu căn cứ, ông Sáu đã sống trong tâm trạng nhớ thương xen lẫn day dứt, ân hận vì đã trót đánh mắng con gái. Lời dặn của con gái trước lúc chia tay "ba về, ba mua cho con một cây lược cho con nghe ba" đã thúc đẩy ông làm một cây lược ngà tặng con
+ Bởi thế khi kiếm được khúc ngà voi, ông mừng rỡ vô cùng "hớn hở như một đứa trẻ được quà". Ông dồn hết tâm trí vào việc làm cây lược. Ông đã tỉ mỉ, kiên nhẫn, khéo léo như một người thợ bạc chế tác khúc ngà voi thành một chiếc lược xinh xắn. Cuối cùng, ông "gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét: Yêu nhớ tặng Thu con của ba"
- Chiếc lược như phần nào gỡ rối được tâm trạng người cha. Nó trở thành một vật quý giá, thiêng liêng với ông Sáu. Mỗi khi nhớ con, ông mang cây lược ra ngắm rồi mài lên mái tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Chiếc lược làm dịu đu nỗi ân hận và chứa đựng bao nhiêu tình cảm yêu mến, nhớ thương, mong đợi của người cha vói đứa con xa cách
- Nhưng rồi bi kịch lại xảy đến với ông Sáu. Ông không kịp trao cây lược ngà đến tận tay cho con gái. Người cha ấy đã hi sinh, trước khi nhắm mắt "không còn đủ sức trăng trối lại điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được", ông lấy cây lược trao cho bác Ba và nhìn người bạn hồi lâu. Cái nhìn đó là cả sự gửi gắm, sự ủy thác thiêng liêng từ một người cha đáng kính, yêu thương con vô bờ
- Nhận xét
+ Nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã đặt nhân vật ông Sáu vào tình cảnh éo le, từ đó bộc lộ hết nội tâm, suy nghĩ cũng như tình cảm của ông Sáu
+ Không những thế, tác giả còn rất khéo léo khi chọn những chi tiết đắt giá: câu nói của bé Thu, vẻ mặt của ông Sáu khi kiếm được khúc ngà voi, khi ông sắp nhắm mắt xuôi tay.... Tất cả đều tô đậm hình ảnh một người chiến sĩ dũng cảm, đồng thời là người cha yêu thương con hết mực, cho đến khi trút hơi thở cuối cùng vẫn không quên kỉ vật dành tặng con
KB: Khẳng định lại vẻ đẹp của tình phụ tử thiêng liêng, cao quý
 
Top Bottom