câu chuyện có ý nghĩa

B

bemap0805

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

- Vào mùa đông ở nước Pháp, tuyết phủ dày cả đường đi. Mọi người ai cũg mặc áo ấm, đi ra đườg cũg phải cào tuyết ra. Ở ngôi nhà nọ, có hai bố con sốg chung rất hạnh phúc. Hôm đó, hai bố con chuẩn bị ra công viên chơi, người bố ân cần khoác chiếc áo ấm vào cậu con trai 4 tuổi của mình, sau đó ông choàng thêm cho đứa bé một chiếc khăn choàng mà mẹ cậu đã đan. Trước khi đi, ông dặn cậu con tri của mình thật kỹ lưỡng:
_ Con phải nhớ nhé ! Khi đi thì con phải đi dưới con đường này ( ông chỉ tay xuống con đường bé xíu đã được cào tuyết) không được đi trên tuyết khẻo ngã đấy.
- Người con gật đầu và mỉm cười. Ông bố thì cứ nghĩ cậu bé sẽ nghe lời lời, nên ông cứ đi, không cần nhìn lại con mình vì cậu bé luôn luôn nắm lấy ngón tay cái của ông. Đến công viên ông bố ngoảnh đầu lại, ông định dặn con rằng:
_ Con hãy nắm tay bố thật chắc nhé! Công viên đông lắm không khéo bì bị lạc đấy.
- Nhưng khi ông ngoảnh lại thì thấy cậu con trai của mình đang đứng trên tuyết, và những vết chân bé xíu của cậu bé hằn trên mặt tuyết và trải dài suốt đường đi. Ông tức giân, quay sang nói với con mình:
_ Tại sao bố đã dặn con là không được đi trên tuyết kia mà? Tại sao con làm trái ý bố?
-Cậu con trai, nìn bố mình bằng đôi mắt long lanh, ngây thơ và trong sáng. cậu nói với bố:
_ Bố ơi! Con đã đi trên tuyết suốt đường đi từ nhà đến công viên mà con đâu có ngã đâu, mà con có ngã thì con cũng có thể tự đứng dậy mà.
- Ông bố đứng lặng im nhìn đứa con trai bé bỏng của mình, sau một hồi bô quỳ xuống và ôm đứa con của mình. Ông thầm nghĩ: " Tại sao một đứa bé chỉ mới 4 tuổi mà biết suy nghĩ thế, còn mình đã lớn rồi mà còn phải dùng những thứ sẵn có của người khác làm ra".@};-@};-@};-
 
Top Bottom