C
cry_12


cÔ giÁo eM chO đỀ nÀ nhƯ thẾ nÀy :
eM hÃy lÀm mỘt đOạn vĂn phÂn tÍch bA cÂu cuỐi cỦa bÀi đỒng cHý (Chính Hữu)
Bài lÀm cỦa eM:
Để kết thúc bài thơ "Đồng chí", chỉ với ba câu thơ ngắn nhưng Chính Hữu đã cho ta thấy đc hình ảnh mang tính chất biểu tượng mà lãng mạn:
eM hÃy lÀm mỘt đOạn vĂn phÂn tÍch bA cÂu cuỐi cỦa bÀi đỒng cHý (Chính Hữu)
Bài lÀm cỦa eM:
Để kết thúc bài thơ "Đồng chí", chỉ với ba câu thơ ngắn nhưng Chính Hữu đã cho ta thấy đc hình ảnh mang tính chất biểu tượng mà lãng mạn:
"Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng sát bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo"
Đứng sát bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo"
Một buổi gác đêm như bao buổi gác đêm khác. Vẫn là hai người lính, vẫn là rừng Việc Bắc mù mịt trong sương khói và buốt giá, lúc nào nguy hiểm cũng rình rập. Phải canh gác trong điều kiện khắc nghiệt, rét buốt, tác giả nêu ra một câu lòng ấm lòng mỗi người lại:"đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới". Dù có đang thực hiện nhiệm vụ, song họ vẫn thể hiện tình cảm thân thiết mình dành cho nhau được. Đứng cạnh bên nhau, nghe như liền một khối, nghe thật thân thiết keo sơn. Và trong sự gắn bó đó, ắt hẳn họ đã có thêm dũng khí. Những người lính không phải là gác phòng giặc nữa mà là "chờ giặc tới". Câu thơ như nói lên là họ biết giặc sẽ tới, từ thế bị động họ chuyển sang thế chủ động. Đứng gác không chỉ có hai người lính mà còn có trăng. Trăng đã trở thành một người bạn thân thiết với những người lính suốt bao đêm canh gác. Trăng xuất hiện làm cho 3 câu cuối trở thành một bức tranh mang tính hiện thực khắc nghiệt mà vẫn thơ mộng lãng mạn, thể hiện rõ rệt ở câu thơ "đầu súng trăng treo" làm cho chất trữ tình và chất chiến đấu hoà quyện vào với nhau. Một hình ảnh rất bất ngờ, cô đọng và giàu sức biểu cảm, tạo thành nhiều liên tưởng. Chỉ bằng một hình ảnh thôi, tác giả đã thồi cái lãng mạn vào cho bức tranh canh gác giữa rừng đêm của những người lính. Hình ảnh này chỉ có thể được phát hiện bởi người lính khi quan sát bạn mình cầm súng trên tay. Trăng và súng, một gần một xa, một tinh thần chiến đấu và một tâm hồn thi sĩ, một cứng rắn và một thơ mộng lãng mạn. Hình ảnh đó như làm sáng lên người chiến sĩ, như ca ngợi những người chiến sĩ. Họ cầm súng để bảo vệ đất nước, quê hương, tự do. Một công việc nhân đạo, thiêng liêng và cao quý, để cho muôn đời sau còn noi theo và ghi nhớ.