Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Quê hương là nguồn thi cảm lớn trong cuộc đời thơ của Tế Hanh. Khi xa quê hương, nhà thơ luôn nhớ về quê hương với các hình ảnh cánh buồm, con thuyền và đặc biệt là hình ảnh người dân chài lưới. Hình ảnh đó được thể hiện qua hai câu thơ:
"Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm."
Câu thơ thứ nhất là hình ảnh tả thực về ngoại hình và làn da của người dân chài lưới. Làn da "ngăm rám nắng" là làn da màu nâu đồng, khỏe khoắn, săn chắc, làn da sạm nắng sạm gió của biển khơi. Câu thơ cho thấy sự vất vả của người dân chài. Câu thơ thứ hai là hình ảnh đầy lãng mạn "cả thân hình nồng thở vị xa xăm". Vị xa xăm ở đây là vị nắng, vị gió, vị tanh nồng của cá và vị muối mặn của biển đã ngấm vào cơ thể cường tráng, vạm vỡ của người dân chài. Tất cả hòa quyện tạo thành mùi vị đặc trưng chỉ có ở người dân miền biển. Câu thơ còn gợi cho ta những miền đất xa xôi, nơi cuối đất cùng trời mà người chài lưới đi tới. Đó là những con người mang vể đẹp của tâm hồn phóng khoáng. Hai câu thơ trên đã thể hiện được hình tượng người dân miền biển khỏe khoắn và sự hòa quyện bền chặt giữa con người với thiên nhiên, qua đó ta cũng thấy được tình yêu quê hương da diết, tình yêu con người quê mình sâu nặng của nhà thơ Tế Hanh.
"Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm."
Câu thơ thứ nhất là hình ảnh tả thực về ngoại hình và làn da của người dân chài lưới. Làn da "ngăm rám nắng" là làn da màu nâu đồng, khỏe khoắn, săn chắc, làn da sạm nắng sạm gió của biển khơi. Câu thơ cho thấy sự vất vả của người dân chài. Câu thơ thứ hai là hình ảnh đầy lãng mạn "cả thân hình nồng thở vị xa xăm". Vị xa xăm ở đây là vị nắng, vị gió, vị tanh nồng của cá và vị muối mặn của biển đã ngấm vào cơ thể cường tráng, vạm vỡ của người dân chài. Tất cả hòa quyện tạo thành mùi vị đặc trưng chỉ có ở người dân miền biển. Câu thơ còn gợi cho ta những miền đất xa xôi, nơi cuối đất cùng trời mà người chài lưới đi tới. Đó là những con người mang vể đẹp của tâm hồn phóng khoáng. Hai câu thơ trên đã thể hiện được hình tượng người dân miền biển khỏe khoắn và sự hòa quyện bền chặt giữa con người với thiên nhiên, qua đó ta cũng thấy được tình yêu quê hương da diết, tình yêu con người quê mình sâu nặng của nhà thơ Tế Hanh.