Cảm nghĩ về mái trường

H

happy_pig_nice

S

seagirl_41119

Bạn hok có cảm xúc j về mái trường của mình sao?????????????nghix sao viết vậy đi,có thể hok hay nhưng nó thật
 
V

vuonglinhbee

Cô giáo ra đề ôn thi òi:khi (152):......mình bí đề này:khi (184):: ":khi (76):Cảm nghỉ về mái trường:khi (76):"....:khi (33):mí bạn nào VIP hay PRO văn giúp mình với:khi (75):...huhuhu:khi (204)::khi (204)::khi (204):
ơi
keke, tớ thì không vjp cũng chẳng pro nhưng được cái lắm mồm, mới lại hôm nay đang hâm nên vào đây bon chen tí:D

Với đề văn mở thế này, bạn càng có cơ hội thỏa sức sáng tạo còn gì?:D Bạn hãy sắp xếp những cảm nhận của riêng mình về mái trường thành mấy hệ thống ý để viết cho tiện quan sát và dễ mở rộng là ok mà, nếu bọn tớ làm thì nghe chung chung lắm, không có gì đặc sắc cả.

Nhưng nếu bạn cần một dàn ý cho đề bài này để dễ triển khai thì theo tớ nên làm thế này:

1. Mở bài:
có nhiều cách, trực tiếp hoặc gián tiếp
trực tiếp thì giới thiệu rằng em rất yêu mái trường THCS XYZ- nơi em đã gắn bó hơn một năm nay,...
gián tiếp thì bạn có thể gợi ngay lại một kỷ niệm nào đó với mái trường của mình, ví dụ như mái trường ấy là nơi có "tán lá bàng xanh che mát tuổi học trò", nơi em vẫn ngồi ôn bài hoặc chuyện trò, đùa vui cùng các bạn mỗi giờ giải lao...
vân vân và vân vân, tùy thực tê hoặc trí tưởng tượng bay bổng của bạn.

2. Thân bài:
Phần này nên được chia thành 2 ý chính để đỡ nhầm lẫn khi viết:
@ Cảm xúc với mái trường, tức là ngôi trường theo nghĩa nội tại của nó.
Để làm rõ, bạn có thể miêu tả qua ngôi trường của mình, trông nó như thế nào, có bao nhiêu dãy lớp học,..., mỗi lớp ra làm sao, rồi thư viện hay sân tập thể dục,..., nhưng ko nên dàn trải mà chỉ lướt qua một lượt, rồi tập trung vào một vài chi tiết mà bạn thích.

Để cho nó hay í, nếu mà trường bạn hiện chẳng có gì thú vị thì tưởng tượng nó như mấy trường trong phim Hàn ý, đảm bảo hay:p, ví dụ như có hai hàng cây chạy dài theo lối đi từ cổng chính vào, mùa hè nó ra sao, mùa thu, rồi mùa đông,..., rồi hàng cây ấy gắn liền với kỷ niệm đẹp nào của bản thân? ( chỗ này tự tưởng tượng nhé)


@ Cảm xúc với "con người" nơi đây!
Tức là, với thầy cô thì bạn thấy thế nào? thầy cô có tận tình, có thân thiện chỉ bảo không?... Đó đó, rồi ví dụ ra vài người chẳng hạn, và ấn tượng với ai chẳng hạn...
Tiếp đó bạn trình bày cảm xúc về những người bạn hết sức đáng yêu quanh bạn, có thể kể về tập thể lớp đoàn kết sôi nổi của bạn, những kỉ niệm cùng nhau ...
( hic, lớp tớ vô số, nhớ quá, thích nhất là hôm chia tay cấp 2, cả lớp đi ăn chè, trời mưa to ơi là to, dân tình ngồi tâm sự, thủ thỉ những lời chia tay cuối cấp, rồi truyền tay kí lên chiếc áo đồng phục...híc híc )


3.Kết luận:
Bước này cần khái quát lại những cảm xúc mà bạn vừa trình bày
Tiếp đó có thể mở rộng sang những xúc cảm khác, ví dụ như tình yêu của thầy cô, tình cảm bạn bè ấm áp mà hồn nhiên trong sáng sẽ còn mãi trong tim bạn, trở thành nguồn động viên tinh thần lớn lao mà bạn tin rằng, nó sẽ rất hữu ích mỗi khi bạn vấp ngã trên chặng đường tương lai phía trước....


>>Có rất nhiều cách, bạn cứ mặc sức sáng tạo, chỉ cần chú ý là đừng lan man quá, hãy biết chọn lọc những chi tiết bạn thực sự thích và làm nổi bật chúng để tạo điểm nhấn cho toàn bài:D
và đặc biệt, để người ta đọc bài của bạn mà ko quên ngay sau lúc đọc, thì bạn phải thực sự sáng tạo, động não một chút, tìm cho ra nét riêng của trường mình mà ko nơi nào khác có, vậy nhé, good luck!:D
keke...
 
C

congchualolem_b

ý của bn ấy là hướng dẫn làm bài chứ k phải là dàn ý của 1 bài viết, đó là cách để khai thác và làm bài văn hoàn chỉnh
 
C

congchualolem_b

:D thế mà tớ cứ tưởng là về bài viết kia, sorry :D, néu k thành bài viết thì xoá đi, xếp vào spam
 
V

viokha

Mí ông anh bà chị thôi đi nhá, nói người taz đừng viết lời nhận xét mà hai người cứ bay vô chém với nhau thế à, vik bài cho có để lên kih nghiệm hay sao?
 
I

i_love_u_forever

Mí ông anh bà chị thôi đi nhá, nói người taz đừng viết lời nhận xét mà hai người cứ bay vô chém với nhau thế à, vik bài cho có để lên kih nghiệm hay sao?



Bạn ơi! Sửa lại bài bạn nhé

Bạn viết chữ teen

Coi chừng bị phạt đó nha!

Lần sau bạn đừng viết chữ teen nữa

P/S: Sửa bài lại đi
 
K

khoctrongmua1999

rong cuộc đời của mỗi người, chắc ai cũng từng đến trường để tiếp thu những kiến thức, những điều mới mẻ mà thầy cô và bạn bè mang lại. Ngôi trường, nơi ươm những ước mơ, nơi để lại biết bao nhiêu là kỷ niệm vui lẫn kỷ niệm buồn của thời áo trắng - một thời để nhớ một thời để thương.

Ở một vùng đất xa xôi của tỉnh Gia Lai đến Huế để học tập, em đã được gia đình và thầy cô tạo điều kiện để vào học ở ngôi trường Trung Học Phổ Thông - Ngôi trường mang tên người chiến sĩ cách mạng lão thành Phan Đăng Lưu mà các thế hệ anh chị đã đi qua.
Bước vào lớp học mới, bạn bè, thầy cô, chuyện gì cũng mới, đã làm cho bản thân mình cảm thấy lúng túng, rụt rè bối rối... Trong đầu suy nghĩ, bạn bè ở đây sẽ nhìn mình với một ánh mắt khác lạ, không thiện cảm. Nhưng ngược lại các bạn ở đây rất hồn nhiên, giúp đỡ tôi vào lúc khó khăn nhất, các bạn đã đến hỏi thăm, tâm sự, sẻ chia những chuyện trong lớp, tuyệt vời vô cùng tập thể lớp thân thương 12A12, những kỷ niệm còn mãi trong lòng tôi.
Ngồi trong lớp, những giờ ra chơi nhìn sân trường thấy các bạn đùa vui rất đỗi hồn nhiên và sáng trong như màu áo trắng, các bạn nam thì đá cầu, đuổi bắt; đó đây những tà áo dài bay bay trong gió; và dưới những gốc phượng già nhóm nữ sinh nào đang tụm năm tụm bảy bàn tán chuyện của ngày qua, ngày mai... và chính ở ngôi trường này người thầy đã để lại cho tôi ấn tượng nhiều nhất chính là thầy Phó Hiệu trưởng, thầy chăm lo cho học sinh hết mực, thầy đã không phân biệt giữa học sinh giỏi và học sinh yếu, thầy đã giúp đỡ rất nhiều về mặt vật chất lẫn tinh thần của những bạn học sinh nghèo hiếu học... thầy luôn làm những việc mà khả năng thầy có. Đó cũng chính là trách nhiệm mà người thầy đem đến cho mỗi học sinh thân yêu của mình, yêu biết mấy những tấm lòng nhân hậu cùng trách nhiệm mà thầy trao cho.



Cũng có những giờ ra chơi, em xòe tay buộc gió, có lúc bất chợt thấy một người thầy khác cuối hành lang. Thầy đứng một mình thôi và hình như có bụi phấn nào đó đang rơi rơi trên mái đầu tóc bạc, trên bàn tay gầy guộc. Rồi có những giờ ra chơi, em không còn vô tư khi thấy thầy sau khói thuốc cuối hành lang. Thầy nghĩ gì? Thầy ơi! Vùng khói thuốc bung lên làm mái tóc bạc nay lại bạc thêm, em nhớ mãi thầy ơi! Đó là thầy chủ nhiệm của tôi, Thầy đã lặng lẽ chăm lo cho chúng tôi từng chút một, và những năm tháng cuối cấp này thầy càng lặng lẽ hơn.
Có một ngôi trường và thầy cô giáo đẹp như một bài ca không thể nào quên.
thanks nhiu nke kaka
 
Top Bottom