Mở đoạn: giới thiệu nhân vật
Vd: Sẽ ra sao nếu cuộc sống không có tình yêu thương? Sẽ ra sao nếu con người trao nhau sự vô cảm? Tình yêu thương sẽ là nguồn sáng vực dậy của mọi hành động, mọi thành công. Điều đó đã được O.Hen-ri thể hiện vào nhân vật của mình - cụ Bơ-men qua tác phẩm "CLCC"
Thân đoạn:
- Là một họa sĩ nghèo, tuổi đã già, sống một mình ở tầng dưới chung căn hộ với hai cô họa sĩ trẻ: Xiu và Giôn – xi.
- Cả một đời làm nghệ thuật, cụ khát khao hoàn thành một kiệt tác.
- Nhưng cái nghèo cứ đến, thời gian thì nhanh chóng trôi qua, hoài bão của cụ vẫn chưa thực hiện được.
- Vốn đầy lòng trắc ẩn, thương người nên cụ Bơ – men vô cùng lo lắng khi biết tình trạng của Giôn – xi.
- Cụ lo sợ cái suy nghĩ vẩn vơ, tuyệt vọng của cô họa sĩ trẻ sẽ khiến cô phải lìa xa cõi đời này khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống.
- Nhìn từng chiếc lá cứ rụng dần theo mùa đông và chỉ còn một chiếc trơ trọi trên cành, cụ lặng lẽ âm thầm thực hiện một công việc.
- Tối hôm ấy, thời tiết thật khắc nghiệt, gió mưa dữ dội, bằng tình thương, bằng tài năng, cụ đã vượt qua tất cả để hoàn thành tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng”.
- Bức tranh ấy đã giúp cho Giôn – xi hồi sinh trở lại, giúp cô thoát khỏi suy nghĩ muốn tìm cái chết và cô đã lạc quan yêu đời, khao khát sống.
- Đắng lòng người đọc khi biết rằng sau đêm ấy cụ Bơ – men đã mắc bệnh viêm phổi rất nặng và qua đời sau đó vài ngày.
Kết đoạn:
Hình ảnh cụ Bơ-men đã đọng lại trong tâm trí người đọc những bài học quý báu về tình người, sự hy sinh âm thầm mà cao cả, thiêng liêng biết chừng nào! Qua đó nhà văn cũng bày tỏ thái độ trân trọng những con người nghèo khó mà sống chân chính, biết yêu thương.