Cái vỏ ốc

P

phamminhkhoi

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Chắc các bạn đều đã hiẻu cả rồi nhỉ: Cái vỏ ngoài của mỗi con người làm cho ta thấy khó xử làm sao.

Sống thực với con người mình: nhiều khi đó không phải là một điều hiển nhiên phải thế. Nó là một mục tiêu, nó cần cả quyết tâm và lòng kiên trì.

Có những nguời luôn luon cố tạo ra cho mình một vỏ ốc. Họ nghĩ một dằng thì nói một nẻo. Không ai nhìn thấu được suy nghĩ của họ. Cũng hay đấy: nhưng bo qua tất cả, họ chỉ là một thứ hình bóng cô đơn không ai bên cạnh, đơn giản vì không ai có thê hiẻu được họ, kê cả bản thân họ nữa. Cuộc đời khi đó thì còn ý nghĩa gì ?

Có nhiều mục tiêu khác nhau, nhiều mục đích sống, tình cảm chỉ là một trong số ấy. Nhiều người đã tự tạo cho mình những cái vỏ kết nên bởi những tính cánh hỗn tạp. Dần dần họ chăng thể hiểu nổi mình là ai và mình đang suy nghĩ điều gì, như một cái bóng vậy. Giữa xa hội, họ có vai vế, nhưng tỏng cái thê giới mênh mông của tình cảm, họ chỉ là những người thừa.

Nhớ câu nói của chàng Thach Phá Thien trong truyện Kim Dung: Ta là ai ? Ta là ai- e rằng không thiếu những người không thể nào trả lưòi toàn vẹn câu hỏi ấy. Những thay dổi thường nagỳ nhièu khi len vào tâm trí và làm thay đổi đi bản chất, khién ta không còn có thể nhận ra mình ?
 
U

uocmolamnhavan

vâng!vì thế ng ta nói lòng ng khó đoán,lòng ng như 1 cái gì đó xa xôi...sống trên đời mà tôi vẫn chưa hiểu dc tại sao có 1 cái áo đen,áo trắng phủ lên cái thật lòng.tại sao mọi ng đều chọn cái áo tráng mà lại chọn cái áo đen.thực sự tôi ko hiểu dc...khi tôi còn bé tôi cứ nghĩ ai cũng tốt.sao sau khi bươn chải thấy đời sao mà rắc rối đến thế.có những khi tôi tưởng mình đã hiểu dc mọi ng,thế mà đùng 1 cái ,mọi ng lại ***rồi đến cả ng bn thân của tôi,cũng ***thực sự trái tim tô iddax đóng lại .và sẽ ko bao h mở nữa...ôi!cái áo đen đáng sợ..
 
T

thuha_148

Đôi lúc mình có những suy nghĩ ngược lại và ko tự tin vào bản thân mình, ngại giao tiếp vs người khác, sợ người ta ko đáp lại...Rôi lại buồn , lại than vãn vs cuốn nhật ký của mình, rồi lại tìm cách thoát ra..rất khó khăn và như 1 cái vòng luẩn quẩn. Cảm giác lúc ấy thật nặng nề, chán nản...
 
Top Bottom