Các nhà văn, nhà thơ

N

nangsapa

Oan lắm Mầu ơi!

Thèm chi một quả táo chua
Mà em rình tận sân chùa Mầu ơi!
Khát yêu đến cháy lòng người
Bao năm dải yếm vẫn tươi mầu đào
Cổ tròn mấy ngấn nôn nao
Long lanh đôi mắt chìm vào trong nhau
Em nào có lỗi chi đâu
Bởi yêu mang tiếng Thị Mầu lẳng lơ
Cứ yêu em chẳng có chờ
Lệ làng em mặc cửa chùa em quên
Trách ai cam chịu Cửa Thiền
Nâu sồng khổ hạnh mà quên việc đời
Nỗi buồn Tiểu Kính đầy vơi
Thác đi đã được người đời minh oan
Mầu ơi riêng nỗi đa đoan
Biết tìm ai để minh oan cho Mầu?

Hải Tây, hè 1982


Tiếng rao mua tóc
(Tặng vợ yêu)

Có ai bán tóc dài ơ!...
Tiếng rao rối cả đường tơ bời bời
Tóc dài tha thiết yêu ơi
Thuở còn không thả chơi vơi gió chiều
Đã thành cái góc ai yêu
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn để xiêu đổ đình
Gió ơi xin chớ vô tình
Bùa hương bồ kết làm anh dại khờ
Tương tư suối tóc mộng mơ
Sợi thương sợi nhớ sợi hờ buộc ai
Bởi yêu quá đỗi tóc dài
Mà anh cưới cả một người chưa yêu.
Bây giờ tóc đã muối tiêu
Tóc dài đã hoá bao điều trong nhau
Em ơi đất rộng trời cao
Chớ đem bán cái khát khao anh thờ.

Có ai bán tóc dài ơ!...
Tiếng rao héo cả đôi bờ con tim.

Hải Tây, thu 2000

Lời mẹ dặn
(Kính tặng Mẹ VNAH Trịnh Thị Xuân,
xã Hải Tây, huyện Hải Hậu)

Con dìu mẹ đến nghĩa trang
Run run sợi khói thẻ nhang mẹ cầm
Rưng rưng hàng lệ mặn nồng
Thay lời cầu khấn mỗi lần tới thăm
Mẹ rằng: Kỷ niệm hàng năm
Hai bảy tháng bảy đừng nhầm nghe con
Viếng thăm đáp nghĩa vàng son
Dẫu cho nước chảy đá mòn đừng quên
Công ai xây móng đắp nền
Tự Do Độc Lập mà quên thân mình
Nhắc cho thế hệ hậu sinh
Luôn thăm viếng tạc lòng mình kẻo quên.

Mắt nhoà mẹ ráng ngước lên
Con như mắc lỗi đứng bên cúi đầu.




Đá

Cũng gân cũng mặt cũng tai
Cũng hồn Mẫu Tử tháng ngày Vọng Phu
Cũng mồ hôi vã thế ư?
Hóa ra gan đá cũng như gan người.






Tìm lan

Người đi đãi cát tìm vàng
Tôi lang thang nhặt Đông tàn về chơi
Hạt Xuân rây bụi rơi rơi
Khát lòng tôi uống cạn lời cỏ cây
Nâng niu một nhánh lan gầy
Giật mình quên cả tháng ngày Thu qua
Mảnh mai như ánh trăng ngà
Chắt trong sương muối phong ba lặng thầm
Đêm qua bỗng ở ngoài sân
Có làn gió mới nhẹ chân thoảng vào
Tôi quờ tìm giữa chiêm bao
Gặp hương lan khẽ tan vào trong tôi.



Con đê ở giữa

Như một cánh cung trước Biển Đông
Bốn mùa bão giật với mưa giông
Giang tay ôm giữ bao mạch sống
Giằng kéo đẩy xô biển lấn đồng.

Biển lở nhưng lòng chẳng chuyển lay
Giữ từng tấc đất xiết chặt tay
Đẩy lui sóng dữ đê cao mãi
Đất ấm tay người trụ lại đây.

Một bên biển bạc đầy tôm cá
Bên biển lúa vàng cuộn chân đê
Sóng vai anh dắt em đi giữa
Hai biển lung linh một lối về.

Như hòn đảo nổi nơi đầu sóng
Hải Hậu yêu sao những tháng ngày
Giữ vùng biển sáng hiên ngang đứng
Đê mãi bên người súng chắc tay.


Nguyễn Văn Bổng
 
Top Bottom