Đối với mỗi người, quê hương luôn mang một ý nghĩa thiêng liêng, khác lạ. Nếu doid với Đỗ Trung QUân," euqq hương " là chùm khế ngọt, là ocn diều biếc....còn trong thơ của Tế hành , quê hương của ông lại hiện lên với hình ảnh " cánh buồn giương to" thì đối với tôi, quê hương lại mang một ý nghĩa thiên liêng, khác lạ. Quê hương trong tôi là tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng, là thế giới thần tiên với những câu chuyện cổ thần tiên của bà, của mẹ, là câu hát lời ru ấm vang trong buổi trưa hè, là tiếng võng kẽo kẹt dưới bụi tre làng. Vui gì bằng, đẹp gì bằng những buổi chiều tà khi ánh mặt trời đã vụt tắt, tôi lại dạo bước lang thang trên con đường quê nhỏ hẹp, lại chơi trò thả diều cùng lũ bạn trên cánh đồng rộng lớn...Ôi, tuổi thơ, hoàng hôn trên quê hương, tôi sẽ nhớ mãi người!