H
hip.chickenz
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
TayNinh, 16/4/2011…
Sao lão còn chưa chết đi để cái nghèo cứ đeo bám?
Phút chốc, tôi gặp lại lão già nhặt phân bò lom khom đi ngược gió..
Đêm qua, mưa rào qua vội quá, để quên cái nóng lại trên quê nghèo, thấy mồ hôi lão nhễ nhại, gió nhẹ mà sao lão đi chậm thế? Ba năm rồi, tôi vô tâm quên quê nhà, cũng chẳng đoái hoài đến ai, chạnh lòng - tôi gặp lão trog chiều hè. Sao lão còn chưa chết đi để cái nghèo cứ đeo bám?
Tám mươi năm ròng lão được sốg, thì cũng sáu mươi năm lão gắn bó với phân bò, đâm ra nổi tiếng. Nổi tiếg vì cái nghèo, nổi tiếg vì đàn con cháu sốg khôg lành mạnh. Rốt cuộc, lão được sống hay bị sống?
Tết…địa phươg cấp cho lão hai chục kí gạo, thùng mì tôm, lão đem về, cấp cho ba cái chòi nhỏ lấp ló che chở nhau qua gió mưa, rồi sao? Rồi thì đôi chân không lại mòn mỏi với phân bò ngoài lộ !
Tôi chờ, chờ mấy cái chươg trình ở thành phố về giúp đỡ lão, về quay phim, cho lão lên tivi, cho người ta thấy cái nghèo hỡi ôi của lão. Nó có về, mà nó về ở đâu đâu, lão của tôi..vẫn sống với phân bò !
Khóc than, tôi thương lão vô bờ, mà đấy là tôi chỉ nói bằng mồm, xã nghèo này có bao nhiêu cái mồm có thể làm việc tốt? Hiện đại quá, giờ tôi chỉ thấy quê tôi nghèo chứ khôg còn mộc mạc thôn dã nửa, nghề gì cũng có, tốt xấu đan xen nhau, giàu thì nhà cao cửa rộng, nghèo thì chòi lá, chòi manh. Vậy nên, chỉ có nghèo mới thấy được giàu và khao khát có được 1 chút chăng (!).
Ấy là trag nhật kí tôi viết về lão một năm trước, còn giờ đây, tôi mỉm cười bổ sung – lão đi rồi !
Tôi buồn, nhưg tôi vui hơn, thế là lão thoát khỏi cái nghèo, thoát khỏi phân bò !
Dưới đó, lão có cười như tôi không? Ước, cuộc sống chỉ có màu hồng, lão nhỉ !?
P/s: Chốc, tôi đâm chiêu vì lão, thoắt, tôi lại cất lão trog nhật kí rồi lại là tôi cùa trẻ con, tôi lại vô tâm quên lão đi…đúng không? Ừh thì tôi cũng chỉ là kẻ nói bằng mồm !