Đó là cảm xúc về mùa xuân của thiên nhiên, đất trời. Cảm nhận đầu tiên của mỗi ng` đó là 1 mùa xuân có kích cỡ, một mùa xuân nho nhỏ, xinh xinh trong cái khung trời bao la. Đó là 1 nét độc đáo, 1 cái mới lạ trong thơ TH. Không như các nhà thơ khác, xuân thường lan rông, mênh mông đến bất tận.
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm 1 vài bông hoa.
(Truyện Kiều- Ng~ Du)
Thì xuân trong thơ TH là 1 dòng sông xanh, 1 bông hoa tím biếc, 1 cánh chim nhỏ bé, khiêm nhường. 1 khổ thơ với n~ nét chấm phá, hình hài, màu sắc nhỏ mà đậm đà, quyến rũ. Cái sắc tím biếc ánh lên trên cái màu xanh, 1 cánh chim hào hứng vút lên khúc nhạc xuân. Tất cả gợi lên 1 sức sóng mãnh liệt, căng tràn, 1 bức tranh xuân tươi sáng, giàu màu sắc, giàu sức sông'. Phải chăng chất nhạc và chất thơ đã hào quyện vào từng câu chữ mà cất lên khúc giao hưởng tươi vui, rạo rực của mùa xuân, hòa cùg giọng hót vang trời của cánh chim. Để rôi`:
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng
Có chút gì đó trong veo, lấp lánh đọng lại trên bàn tay "tôi"_ 1 cảm nhận rất cá thể, chủ thể. Giọt long lanh ấy là giọt sương mai rỏ đầu cành như giọt sữa hay chính là giọt âm thanh xuân trong trẻo, mát mẻ mà độc đáo vô cùg. NT tu từ ẩn dụ chuyển đôi? cảm giác đã đc nhà thơ vận dụg 1 cách tài tình, linh hoạt. Tiếng chim hót lảnh lót mà hóa giọt long lanh; ÂM thanh vô hình mà hóa vật thể hữu hình. Cái tuyệt diệu hơn cả là trong cái âm thanh hữu hình ấy còn mang cả cái màu sắc long lanh. Cái long lanh ấy là nawngs xuân nghiêng mình chăng? Hay cái long lanh của con ng`, của cuộc sông'. Long lanh_thật lấp lánh sắc thơ mà vẫn dịu ngọt, đằm thắm sắc đời. Long lanh khiến nhà thơ n©ng niu, giữ gìn. Chỉ đông tác hứng cũg đủ diễn tả cảm xúc ấy
Tôi đưa tay tôi hứng
Giọt xuân rơi xuóng, đọng lại trong lòng bàn tay và trong lòng ng`,để ng` ta thấy yêu thêm cuôc sông' này_ 1 thứ tình cảm tha thiết, mãnh liệt. Nhà thơ đã cảm nhận xuân = tất cả các giác quan của cơ thể. Đó là thị giác, khứu giác, thính giác, xúc giác và cả cảm giác. Bức tranh xuân độc đáo với n~ nét xuân xinh xắn, hu¬ng xuân ngòn ngọt; Sắc xuân tinh té, dịu dàng; sức xuân căng tràn, tươi mát. Đó là cảm xúc về thiên nhiên đất trời mùa xuân của 1 thi sĩ trc lúc rơi TN, Đt để về với cõi vĩnh hằng. Đặc biệt cảm nhận xuân ấy ko phải ở chính mùa xuân như(.....). Mà tất cả là cái cảm xúc trong cái buốt lạnh đền tê tái của mùa đông 1980. Thế mới thấy đc tâm hồn tha thiết với cuộc sông' của 1 hồn thơ đất Việt!